← Ch.051 | Ch.053 → |
Tạ Uyển Trinh mơ thấy mình ở cùng với Hứa Văn Thông trong thành phố, bọn họ cùng nhau tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, cùng đi thành phố lớn, sau vài năm hẹn hò còn kết hôn.
Quá trình hẹn hò rất ngọt ngào, nhưng những ngày sau khi kết hôn thì ngược lại với những gì cô ta tưởng tượng.
Nhà họ Hứa gia cảnh khá giả, cho nên bà cụ có rất nhiều bất mãn với con dâu như cô ta, em chồng cũng nuông chiều tùy hứng, vẫn luôn xem thường chị dâu tới từ nông thôn như cô ta.
Có lẽ vì những người này, cũng có thể do đã kết hôn lâu, cho nên dẫn đến hai vợ chồng bọn họ cãi nhau càng ngày càng nhiều, tuy rằng mỗi lần tất cả mâu thuẫn đều được giảm bớt, nhưng thật sự quá mệt mỏi.
Trong giấc mơ, Tạ Uyển Trinh có thể cảm nhận được loại áp lực mang lại sự nghẹt thở này, giống như có người bóp cổ cô ta để cho cô ta chết bất cứ lúc nào vậy.
Sau đó, cô ta thức dậy.
Giấc mộng này xen kẽ một số đoạn phim khác có liên quan đến bọn họ, cảnh tượng vô cùng chân thật, lúc đầu cô ta không coi là thật, sau đó không nghĩ tới có một số chuyện trong mộng và hiện thực lại có thể giống nhau, đương nhiên cũng bao gồm tình cảm của Tô Ngọc Đào đối với Hứa Văn Thông.
Sau đó chính là chuyện nhà họ Tô đến nhà họ Lục cầu hôn.
Trong giấc mơ đó, Lục Vân Dương không chỉ trở thành bác sĩ trẻ tuổi và đây triển vọng nhất của bệnh viện nhân dân Kinh Đô, mà lúc đó khi cô ta gặp anh trong bệnh viện, danh tiếng của anh rất tốt, hơn nữa vẫn chưa lập gia đình!
Tuy rằng Tạ Uyển Trinh biết cô ta không nên coi giấc mộng là thật, nhưng chuyện nhà họ Hứa trong mộng quá chân thật, cho nên sau khi tỉnh lại, cô ta tựa hồ thoáng cái đã quyết định lựa chọn Lục Vân Dương.
Vừa vặn Tô Ngọc Đào cũng không thích Lục Vân Dương, nhà họ Tô vẫn cứng rắn không muốn từ hôn, cho nên cô ta đã đưa ra chủ ý, tóm lại mặc kệ quá trình như thế nào cũng phải đợi nhà họ Lục thật sự từ hôn.
Nhưng không giống như trong mộng, sau khi từ hôn, Tô Ngọc Đào không những không nhớ thương Hứa Văn Thông như trước, còn chia rẽ quan hệ giữa cô ta và Tống Vĩnh Lan, càng làm cho người ta khó có thể tiếp nhận chính là trong ánh mắt cô có ác ý với mình.
Vốn cô ta đã coi giấc mộng kia là thật, nhưng hiện tại, hình như có năng lượng gì đó đang chậm rãi thay đổi quỹ đạo sự việc trong mộng?
Tạ Uyển Trinh có chút hoảng hốt, nếu Tô Ngọc Đào cũng mơ thấy tương lai, vậy cho dù có hủy hôn chăng nữa chắc chắn cô cũng sẽ lựa chọn Lục Vân Dương!
Lục Vân Dương là người tốt như vậy, Tô Ngọc Đào làm sao xứng đôi với anh?
Tạ Uyển Trinh không cam lòng!
*x**
Ngọc Đào không biết lời nói vừa rồi của mình đã có tác dụng, trong tay cô cầm quyển sách y mà Lục Vân Dương đưa cho trở về nhà.
Người nhà họ Tô đều đã trở về, hai ngày nay rất bận rộn, thấy Ngọc Đào không làm ầm ï như trước, cũng không có thời gian để ý sự dị thường của cô.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Ngọc Đào đã trở về phòng mình bắt đầu nghiên cứu sách y, xem có thể dùng vấn đề gì để hỏi thăm Lục Vân Dương không.
Sách y là trung tây kết hợp, vừa mở ra đã nhìn thấy mục lục, lật sang trang sau, trang giấy có chút ố vàng, mặt trên kín mít chằng chịt ghi chép.
Chữ viết gọn gàng, rõ ràng lưu loát, bút lực mạnh mẽ, không, phải nói là rất mạnh mẽ mới đúng.
Vốn Ngọc Đào tưởng rằng những thứ thâm sâu như vậy cô sẽ không hiểu được, nhưng đọc kỹ lại, hình như có thể hiểu được một chút, đặc biệt là những thứ như đông y huyệt vị mạch tượng, điều này cũng may kiếp trước ở hoàng cung lăn lộn có thể thường xuyên nhìn thấy những lão thái y chữa bệnh cho các nương nương hoàng tử trong hoàng cung.
Cân nhắc huyệt vị mạch tượng cả buổi chiều, đến buổi tối khi những người nhà họ Tô trở về, cô lén lút lôi kéo Ngô Hiểu Phượng vào phòng, đưa tay bắt mạch cho cô ấy.
← Ch. 051 | Ch. 053 → |