← Ch.090 | Ch.092 → |
Hiện tại hai người mới ở bên nhau, chuyện tương lai chưa chắc chắn, có thể sau này hai người sẽ chia tay, nhưng cô yêu bản thân mình nhất, cô rất lý trí, cô tin chắc rằng mình nhất định sẽ không lụy tình. Lúc trước trên mạng có nhiều tin tức nói nhiều sinh viên nữ vì tình mà tự sát, người phụ nữ nội trợ bị bạo lực gia đình không ly hôn, một phụ nữ trẻ gặp trai đểu nhưng lại chọn cách tha thứ cho đối phương. Cô rất không hiểu, trên thế giới này có nhiều đàn ông như thế, người này không được thì đổi người khác, không ai quan trọng hơn bản thân mình.
Hiện tại cô rất thích Hứa Yến, nhưng ý thích của cô dành cho anh có hạn, dù vậy cô vẫn không ngần ngại bày tỏ ý thích của mình, sau này nếu đối phương không còn yêu cô nữa thì cô sẽ vỗ m. ô. n. g bỏ đi! Còn nhiều anh đẹp trai đang đợi cô mà.
Sống ở hiện tại, nên hưởng thụ thì phải hưởng thụ, Giang Noãn nhìn người đàn ông mặt mày nghiêm túc đứng đắn, cấm dục trước mặt, tuy không phúc hậu, nhưng cô thật sự muốn nhìn thấy Hứa Yến phát điên vì cô, vì cô nên cứ đ. â. m đầu yêu, cảm động biết mấy!
Cô nhếch môi, làm nũng lắc cánh tay Hứa Yến: "Vâng vâng vâng, em là người yêu của anh, khi có người chúng ta sẽ giữ khoảng cách được không? Anh Hứa Yến, em muốn nắm tay anh..."
Không đợi anh nói, cô đã đưa tay phải ra nắm bàn tay rộng lớn của anh, mười ngón tay nắm chặt.
Hứa Yến vẫn muốn kéo tay cô ra, muốn nói con gái nên dè dặt, mặc dù bây giờ hai người đang hẹn hò, nhưng không thể chủ động nắm tay một người đàn ông, nếu có người nhìn thấy, cô gái sẽ phải chịu thiệt, họ phải chú ý tránh bị ảnh hưởng.
Lời nói đến bên môi, nghe thấy giọng nói dịu dàng của cô gái gọi anh Hứa Yến, như có ai bóp cổ khiến anh không nói nên lời, vành tai anh đỏ bừng, nóng ran. Thôi, anh rũ mắt bất đắc dĩ nhìn cô.
Cảm nhận được bàn tay rộng lớn khô ráo của người đàn ông siết chặt lấy tay cô, Giang Noãn không nhịn được cười trộm.
Bước ra khỏi khu nhà quân nhân, vừa nhìn thấy có người đi qua, Hứa Yến lập tức buông tay Giang Noãn, bước nhanh về phía trước vài bước như dã thú trốn lũ.
Trong chớp mắt, chỉ một giây, Giang Noãn sững sờ nhìn Hứa Yến cách cô hơn mười mét, giờ phút này anh không quay đầu để lại cho cô một bóng lưng và cái ót.
Giang Noãn: Khoa trương quá rồi đó anh trai, đã nói là cách hai mét rồi mà, anh đang đùa em à?
Hứa Yến nhìn thấy có người là lập tức căng thẳng, sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của Giang Noãn, anh cũng không ngờ phản ứng của anh lại lớn như vậy. Anh cũng ghét chính bản thân mình, sao lại giống trẻ con như thế, anh đã 22 tuổi rồi, mặc dù bây giờ hai người không thể quá thân mật ở nơi công khai, nhưng cũng không đến nỗi nghiêm túc như thế. Hai ngày trước anh cũng thấy rất nhiều nam nữ không nắm tay nhau, nhưng hai người vẫn đi rất gần, chẳng sao cả!
Hứa Yến che giấu ho khan một tiếng, cố giả vờ bình tĩnh quay đầu lại, nhìn Giang Noãn bĩu môi đi đến bên cạnh anh, cô lên án: "Có người thì bỏ tay ra là được rồi, khoảng cách hai mét đã nói đâu?"
"Là lỗi của anh." Hứa Yến lập tức xin lỗi.
Giang Noãn nhìn thấy mấy đôi nam nữ đi trên đường đi gần nhau, thật ra bình thường không nắm tay cũng không có gì sai, cô u oán liếc nhìn anh: "Anh Hứa Yến, anh xem họ cũng đi rất gần đó thôi, điều này rất bình thường, chúng ta không nên cố giữ khoảng cách như vậy."
"Ừ."
"Được rồi, bây giờ chúng ta đi đâu?" Bây giờ ăn trưa thì còn sớm, cô muốn đi dạo một vòng.
"Đưa em đến phố Hiên Minh, chỗ đó rất sôi động, có nhiều tòa nhà và món ngon đặc sắc, là nơi phồn hoa nhất thủ đô." Hứa Yến nhìn sườn mặt xinh đẹp của cô gái bên cạnh, nơi đó rất đông vui nhộn nhịp, với tính cách hoạt bát của cô, chắc cô sẽ thích.
Giang Noãn nghe đến nơi này, tâm trạng lập tức bay cao, cô về thành phố lâu như vậy mà vẫn chưa đến, nghe bọn Lý Nguyên Nguyên nói chỗ đó chơi siêu vui, có đồ ăn ngon, đồ cổ, quần áo, nơi này giống như trung tâm thương mại của đời sau vậy! Lúc trước cô còn muốn rủ bọn Lý Nguyên Nguyên rảnh thì đến xem thử.
Mặc dù thế giới này và đời sau mà cô đã đi qua rất khác, lịch sử vẫn giống nhau, nhưng địa danh, quảng trường và cấu trúc đô thị của thế giới này khác với đời sau. Mặc dù trước khi xuyên sách cô là người thủ đô sinh ra và lớn lên ở đó, nhưng cô đã trở lại thành phố lâu như vậy, cô cũng biết nơi này khác với thủ đô của sau này, nhưng may mắn ngoại trừ vị trí và tên của quảng trường, thì mọi thứ khác đều giống nhau.
Giang Noãn rất hài lòng với cuộc hẹn hò này, cô nhảy nhót không thôi, phố Hiên Minh cách đây không xa, chỉ cách khu nhà quân nhân năm trạm xe, khá gần. Cô cũng muốn xem xem ở thời đại này, mức độ phát triển ở thủ đô như thế nào, xem có cách nào phát tài không.
Sau khi trở về thành phố cô chỉ quan tâm đến việc ổn định, còn chưa bắt đầu kiếm tiền, chỉ còn một năm nữa là khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học, cô muốn tranh thủ thời gian này kiếm thật nhiều tiền, quanh trường học, khu thương mại. Trong khi giá nhà thấp, lúc này người ta không có khái niệm mua nhà, cô sử dụng bàn tay vàng biết một số thông tin về tương lai để kiếm tiền, mua thêm mấy căn nhà. Sau này giá trị bất động sản tăng nằm ngoài sức tưởng tượng của bạn, chuyện kiếm tiền miễn phí này, ai không làm thì đúng là đồ ngu!
Tiền ơi! Nhà ơi! Tôi tới đây!
← Ch. 090 | Ch. 092 → |