← Ch.051 | Ch.053 → |
Người trong ký túc xá thanh niên trí thức cũng háo hức đi thử, ngày nào cũng mang đồ ăn lên núi từ rất sớm, đợi đến chiều mới trở về. Ở lâu như vậy cũng có lợi thật, hiện tại ba đến năm bữa là bọn họ có thể ăn thịt cho đỡ thèm! Ngoài ra còn có ba con thỏ được nuôi trong sân, một con đực và một con cái được dành riêng để sinh sản.
Giang Noãn làm cho mình một bát mì, cô hái một ít cải thìa ở trong không gian ra nấu, sau đó bỏ thêm một quả trứng, thêm nước sốt thơm phức, nhấp một ngụm, thật sảng khoái!
Ăn uống xong, Giang Noãn chậm rãi đi giày, đeo túi tự chế rồi đi ra ngoài.
Trên đường đi không thấy ai, khi đến cổng thôn, cô là người duy nhất đợi xe lừa.
Đột nhiên cô bị người ta dùng giẻ bịt miệng từ phía sau, cô bàng hoàng, cố gắng bình tĩnh lại rồi dùng khuỷu tay đánh vào bụng người sau lưng!
Nghe thấy người đó kêu đau rồi buông tay ra, Giang Noãn nhân cơ hội này cúi đầu chui ra ngoài, dùng sức đá văng người đàn ông thấp lùn đang cúi người!
Tên lùn tức giận mắng: "Mẹ kiếp! Dám đá ông mày à?! Mày muốn c. h. ế. t chứ gì!" Anh ta vừa nói vừa xông tới muốn bắt Giang Noãn.
Giang Noãn muốn chạy về thôn, nhưng người đàn ông lùn đã từ hướng đó lao tới!
Cô không còn cách nào khác là chạy theo hướng ngược lại. Thể lực của nam và nữ rất khác nhau, nếu bị tên lùn phía sau bắt được, cô không dám nghĩ tới chuyện gì sẽ xảy ra với mình nữa! Rốt cuộc là ai lại hung ác muốn tiêu diệt cô như vậy! Trong đầu cô có vô số cảnh tượng Tưởng Tú Hà đang âm thầm lén lút nhìn mình chằm chằm, nhìn mình chằm chằm!
Cô quyết tâm không để cho kẻ ác hại mình thành công, cô muốn trả lại tất cả cho kẻ ác này!
Giang Noãn hít sâu một hơi, trên chân tăng tốc, miệng kêu cứu! Chỉ thấy tên lùn phía sau càng ngày càng gần, nếu chạy không được thì cô định rút d. a. o ở trong không gian ra!
Khi cô cảm thấy người đàn ông lùn đuổi theo sắp tóm được mình thì có một cơn gió lạnh lướt qua!
Cô chỉ nghe thấy một tiếng ngã xuống đất nặng nề! Cô dừng lại và nhanh chóng quay lại, một mảng xanh xuất hiện trước mặt cô. Cô nhận ra bóng lưng này!
Là Hứa Yến!
Cô thấy Hứa Yến hung hăng đá người đàn ông lùn kia! Lúc này tên lùn đang cuộn tròn thành một quả bóng, hiển nhiên là không thể chống trả! Cô sợ Hứa Yến sẽ đá c. h. ế. t tên lùn kia, đó là phạm pháp! Như vậy không đáng!
Giang Noãn lao tới ôm lấy eo Hứa Yến, vừa kéo anh vừa nói: "Hứa Yến! Đừng đánh nữa! Lỡ đánh c. h. ế. t anh ta thì sẽ phải ngồi tù, vì loại như vậy mà ngồi tù là rất ngu xuẩn!"
Hứa Yến nghe xong lời của Giang Noãn, anh cúi đầu nhìn thoáng qua đôi tay đang ôm chặt eo mình, chậm rãi dừng lại.
Giang Noãn thấy Hứa Yến không còn đá người ta nữa nên buông tay ôm anh ra, cô đứng trước mặt Hứa Yến, ngẩng đầu nhìn anh. Cô bị dáng vẻ này của Hứa Yến làm cho hoảng sợ.
Hai mắt người trước mắt đỏ ngầu, trán lấm tấm những hạt mồ hôi, hai tay nắm chặt, tất cả cơ bắp trên người đều căng lên, giống như một con dã thú khát máu!
Nhìn trạng thái này của anh rất không ổn, Giang Noãn cau mày lo lắng hỏi: "Hứa Yến, anh không sao chứ?"
Hứa Yến cũng không biết tại sao mình lại phát điên như vậy, thính lực của anh rất tốt, từ xa đã nghe thấy tiếng kêu cứu sợ hãi của Giang Noãn. Anh lập tức nhận ra đó là giọng của Giang Noãn, gần như không kịp suy nghĩ đã đặt hai kiện hàng lớn xuống rồi lao tới như một con báo!
Khi anh đến nơi, nhìn thấy ánh mắt kinh tởm của người đàn ông đó có phẫn nộ cùng dục vọng, vừa nghĩ tới anh ta dùng đôi tay bẩn thỉu túm lấy cánh tay của Giang Noãn là Hứa Yến rất tức giận, vô cùng tức giận. Trên mặt nổi lên gân xanh, thậm chí còn không thèm nghĩ mà muốn đến đá c. h. ế. t tên đàn ông đáng c. h. ế. t này!
Mãi cho đến khi nghe thấy giọng nói của Giang Noãn, cảm giác được cô đang ôm chặt mình và kéo mình, lý trí của anh mới chậm rãi trở lại.
Anh khàn giọng trả lời Giang Noãn: "Tôi không sao."
Giang Noãn thấy Hứa Yến có vẻ đã trở lại bình thường, cô muốn xử lý người đàn ông lùn trước mặt này.
Giang Noãn dùng chân ấn vào vai người đàn ông lùn, sắc bén hỏi: "Nói đi! Ai đã sai anh hại tôi?"
Tên lùn đau đớn toàn thân, không dám lừa dối nữa nên đã kể hết mọi chuyện.
Cô thật sự đã đoán đúng, là Tưởng Tú Hà.
Nghe tên lùn nói Tưởng Tú Hà đã thuyết phục anh ta rằng chỉ cần cưới Giang Noãn thì anh ta sẽ có rất nhiều tiền, còn nói gia đình của Giang Noãn rất có thế lực. Nếu lấy được Giang Noãn thì sau này anh ta không cần lo lắng về cơm ăn áo mặc nữa!
Hứa Yến lại nắm chặt quả đ. ấ. m vừa mới nới lỏng!
Giang Noãn nghe xong tức giận đến mức sắp phun ra lửa! Muốn hủy hoại sự trong trắng của cô, ép cô kết hôn với tên lùn lười biếng này? Đúng là quá độc ác!
Vậy thì đừng trách cô! Giang Noãn nói với tên lùn: "Tôi nói cho anh biết, ai sai anh hại tôi thì anh hãy cưới người đó! Nếu trong một tuần mà anh còn chưa cưới được cô ta thì đừng có trách tôi độc ác! Tôi sẽ làm cho anh đau khổ cả đời!"
← Ch. 051 | Ch. 053 → |