← Ch.253 | Ch.255 (c) → |
Ngày hôm sau, Hứa Yến đưa Giang Noãn đến một phòng khám Trung y tư nhân, bác sĩ già của Trung y bắt mạch cho Giang Noãn, nói thân thể của Giang Noãn tốt, đứa trẻ cũng khỏe mạnh.
Hứa Yến hỏi bác sĩ già Trung y về chống chỉ định khi mang thai, ghi chép và viết vài trang một cách nghiêm túc.
Vì bây giờ đang là kỳ nghỉ hè, sau khi khám Trung y xong, họ về nhà sắp xếp hành lý sau đó quay trở lại khu quân đội.
Mang tin mang thai trở lại.
Cả gia đình khi biết chuyện thì mừng khôn xiết, kể cả những người cứng cỏi như ông nội, ông ngoại cũng đỏ mắt, không ngừng lau nước mắt.
Chị em, bạn bè biết tin kéo nhau đến chúc mừng, tranh nhau làm cha mẹ nuôi.
Giang Noãn và Hứa Yến đẹp trai xinh gái như vậy, chắc chắn bé con rất xinh đẹp, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng khiến bọn họ thấy lâng lâng.
Phạm Tề hâm mộ muốn chết, anh ấy rất muốn bắt kịp tiến độ, dù thế nào cũng muốn tranh chức "anh" cho con mình, nhưng anh Yến quá mạnh mẽ, một lần đã được hai đứa, bỏ lại anh ấy rất xa.
Chao ôi, anh ấy phải làm đến nơi đến chốn, trước hết phải cưới được vợ về nhà đã.
...
Vào cuối tháng tám là đám cưới của Lý Nguyên Nguyên với Phạm Tề và Thẩm Gia Vĩ với Trang Nghiên, đám cưới rất lớn, có nhiều việc phải làm, lúc này Giang Noãn đã mang thai được hơn ba tháng, bụng cô phình to nhưng eo vẫn thon đầy, có vẻ như bụng bầu của cặp song sinh chỉ to hơn người bình thường mang thai ba tháng một chút, gia đình không dám để cô giúp, sợ cô mệt.
Giang Noãn chỉ đành giúp hai cô dâu trang điểm trong ngày cưới, sau đó chờ ăn tiệc.
Bữa tiệc rất sôi động, cô dâu, chú rể, phù dâu, phù rể kéo đến bàn của Giang Noãn nâng cốc xin vía may mắn.
Trong thời gian mang thai, do có mối quan hệ với rau củ quả trong không gian nên Giang Noãn không bị ốm nghén, ăn được ngủ được, ngoại trừ bụng to, chân tay vẫn thon thả, trông cô không hề xấu xí như cô nghĩ, ngược lại mặt mày còn hồng hào, làn da của cô mịn màng và căng bóng hơn, đôi mắt sáng tràn đầy sức sống như một bông hoa mỏng manh, hôm nay cô mặc một chiếc váy búp bê rộng rãi, không hề lộ bụng bầu.
Những người độc thân như Đường Tuyết, Triệu Lị Lị, Ngô Tiểu Đào nhìn Hứa Yến đối xử với Giang Noãn vô cùng ân cần, anh không ăn miếng cơm nào, chỉ chăm sóc phục vụ Giang Noãn, như muốn đút cơm vào miệng Giang Noãn, nhìn ánh mắt trìu mến của hai người, họ còn nhìn thấy một tay Hứa Yến vẫn luôn ôm eo Giang Noãn, khiến bọn họ hâm mộ muốn chết.
Ngoài ra, Nguyên Nguyên và Nghiên Nghiên cũng đang liều mạng phát "cơm chó", cả hiện trường chỉ toàn "cơm chó", bọn họ thở dài ngao ngán, trách mình không tranh hơn thua, ngay cả bóng dáng bạn đời cũng chẳng thấy đâu.
Tửu lượng của Hứa Yến rất tốt, bị Phạm Tề mặt đỏ như m. ô. n. g khỉ kéo đi uống rượu, anh giống như người thường, vừa chăm sóc Giang Noãn vừa uống với Phạm Tề.
Sau bữa tiệc buổi tối, Hứa Yến đưa Giang Noãn đi bộ đi dạo về nhà. Lúc đi dạo tiêu cơm, Giang Noãn quay đầu nhìn mặt nghiêng đẹp trai của người đàn ông bên cạnh, rõ ràng một người có vẻ lạnh lùng như vậy, nhưng lại rất yêu thương chiều chuộng cô, như muốn cưng chiều đến tận xương tủy.
Trong thời gian sống trong khu nhà quân đội, mặc dù cả gia đình đều đối xử với Giang Noãn như một đứa bé mỏng manh, chăm sóc cô rất tốt, nhưng họ lại thua kém Hứa Yến rất nhiều.
Từ khi mang thai cô rất dễ xúc động, cô thường xuyên mất bình tĩnh không kiềm chế được, thậm chí ngay cả cô cũng không chịu được tính xấu của bản thân, anh chưa bao giờ nóng nảy. Cậu mợ cô rất yêu thương cô, có mấy lần cô nổi nóng với Hứa Yến bị cậu mợ bắt gặp, cậu mợ cũng không nhịn nổi mà đau lòng cho Hứa Yến, còn nói cô đôi câu bảo cô phải tốt với Hứa Yến hơn.
Lúc cậu mợ thấy cô nổi nóng còn nhẹ, lúc mang thai rất nóng, nhất là mùa hè, nằm ngủ không thoải mái, không có điều hòa, chỉ có quạt, mà gió thổi qua quạt cũng nóng, cô thường thức giấc lúc nửa đêm. Lúc đó tính tình cô rất cục cằn, anh không hề oán trách lời nào, nửa đêm còn lau người cô giúp cô hạ nhiệt, dùng quạt tay quạt cho cô, kiên nhẫn dỗ cô ngủ, có khi dỗ đến gần sáng, mà anh vẫn phải dậy sớm đến bộ đội.
Suy nghĩ theo góc độ khác, nếu khi cô ngủ ai đó hành hạ cô như thế này, thì đã bị cô đuổi đá bay từ lâu rồi.
Trên đường đi dạo về nhà, cô đã nghĩ rất nhiều về những điều tốt đẹp của anh, khi trở về phòng, cô không kìm được mà nhào vào lòng anh, khóc ầm lên.
Hứa Yến bị dọa sợ, nhanh chóng bế Giang Noãn đến ngồi trên sô pha, lo lắng hỏi cô có phải khó chịu không.
Giang Noãn vùi vào n. g. ự. c anh, nức nở nói: "Anh, anh vất vả rồi, em thường xuyên nổi nóng, chắc anh rất mệt mỏi, buổi tối cũng ngủ không đủ giấc, còn phải chăm sóc em. Anh, em xin lỗi, em quá tệ..."
← Ch. 253 | Ch. 255 (c) → |