← Ch.225 | Ch.227 → |
Lúc Lý Hồng Anh mới đến không biết chuyện của vợ chồng Trương Hân và Triệu Chấn Dương, nhưng bây giờ cô ấy bày ra vẻ mặt hóng hớt nghe những lời bàn luận và suy đoán của các chị vợ quân nhân, cô ấy đã nghe ra mùi gì đó! Cô ấy cảm thấy cặp đôi Triệu Chấn Dương và Trương Hân này chắc sắp tàn rồi.
Lý Hồng Anh kể lại hết chuyện này cho Giang Noãn nghe, trong đầu Giang Noãn lóe lên một số tình tiết và hình ảnh trong truyện, kết hợp với những gì Lý Hồng Anh nói và làm cho nó trở nên mạch lạc, cô cảm thấy mình đã biết sự thật.
Người đàn ông bị gãy chân là mối tình đầu của Trương Hân, sau khi Trương Hân sống lại đã đẩy anh ta xuống vách núi, không ngờ người đàn ông này lại mạng lớn như vậy. Chẳng trách lần trước cô đến chợ đen đã nhìn thấy Trương Hân nhìn anh ta như con chuột nhìn thấy con mèo.
Còn có "người phụ nữ béo", "hại người" mà người đàn ông gãy chân đó nói nữa. Giang Noãn nhớ tới lúc mình còn ở quê, khi cô ở trên thị trấn đã tình cờ nghe thấy chuyện Trương Hân thuê hung thủ hại người. Nói như vậy thì Trương Hân vẫn hại người phụ nữ béo đó! Người đàn ông bị gãy chân đã phát hiện ra và dùng những chuyện này đe dọa Trương Hân.
Về phần Triệu Chấn Dương, Giang Noãn đoán có lẽ Triệu Chấn Dương đã bị Trương Hân tẩy não, dần dần bị Trương Hân ảnh hưởng thay đổi một cách vô tri vô giác từ đầu đến tim, anh ta cũng trở thành người ngồi tít trên cao giống như Trương Hân. Đời này Triệu Chấn Dương có rất nhiều cơ hội mà anh ta không gặp được, không cứu được người và cũng không trúng tuyển trường quân sự nên dấn thân vào con đường làm việc xấu, một đi không trở lại.
Sau khi Lý Hồng Anh nói xong, Đường Tuyết bắt đầu bổ sung chuyện kế tiếp.
Từ lần đầu tiên Đường Tuyết gặp Trương Hân, thì mỗi lần cô ấy đến bộ đội đều nhìn thấy Trương Hân. Dường như Trương Hân đã hoàn toàn xé bỏ lớp ngụy trang muốn làm bạn với cô, ánh mắt của cô ta không hề che giấu sự căm hận, chán ghét và muốn g. i. ế. c cô.
Cô ta còn nói một số điều không đầu không đuôi và không thể giải thích được với cô, chẳng hạn như:
"Anh ấy là của tôi, cô đừng hòng cướp của tôi, cô không giành nổi đâu!"
"Anh ấy nghe lời tôi răm rắp, cô đấu không lại tôi."
Còn mắng không cho cô xuất hiện trong quân đội, mắng cô là bà già và bảo cô nhanh chóng tìm một người đàn ông để kết hôn đi.
Đường Tuyết chỉ nghĩ Trương Hân có bệnh, anh ấy là ai? Cô muốn cướp cái gì? Tại sao cô không biết?
Còn có một lần Trương Hân theo đuôi cô và bị cô phát hiện, cô lập tức kể cho cha mẹ nghe mọi chuyện.
Sáng nay, cha cô nghiêm túc nói với cô rằng họ đã tra ra đủ thứ chuyện xấu mà Trương Hân đã làm, cũng phát hiện ra việc Triệu Chấn Dương tham nhũng và lạm dụng quyền lực để trục lợi, thậm chí còn phát hiện ra chuyện anh ta hợp tác với các quan chức cấp cao khác vi phạm pháp luật và kỷ luật.
Cuối cùng, cha cô nhìn cô với ánh mắt nghĩ lại mà rùng mình, như thể ông ấy sợ Trương Hân cũng sẽ làm hại cô.
Lý Hồng Anh và Giang Noãn trợn tròn mắt, họ không ngờ rằng mức độ nghiêm trọng của sự việc này cao hơn họ đoán, vậy mà Triệu Chấn Dương lại cấu kết với quan chức!
Hai vợ chồng này toang triệt để thật rồi, đi ăn cơm tù là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Nhưng khi nghe Đường Tuyết nói Trương Hân quấy rối và theo dõi cô ấy, Giang Noãn và Lý Hồng Anh cũng toát mồ hôi hột. Lúc này họ lo lắng nhìn Đường Tuyết, Giang Noãn nắm tay Đường Tuyết: "Tiểu Tuyết, thật may là cậu không sao, cũng may cậu đã kịp thời nói cho cha cậu biết những chuyện này..."
Cô biết Trương Hân hận Đường Tuyết, dù sao kiếp trước cô ấy cũng là vợ của chồng cô ta, và cuộc sống của hai người họ với Trương Hân khác nhau một trời một vực. Nhưng cô không ngờ Trương Hân lại nóng lòng muốn hại Đường Tuyết như vậy, đúng là hung ác!
Lý Hồng Anh gật đầu: "Người xấu sẽ bị báo ứng, hy vọng chuyện này sẽ được điều tra kỹ càng, kẻ xấu nào cũng không thể tha!"
Vào buổi tối, Giang Noãn biết được kết quả từ miệng Hứa Yến, Trương Hân và Triệu Chấn Dương đã bị bắt giam và kết án tù chung thân, đi cùng hai người họ còn có một nhóm quan chức tham nhũng đã bị tra ra nguồn gốc.
← Ch. 225 | Ch. 227 → |