← Ch.223 | Ch.225 → |
Các cô gái đang chờ làm tóc trong cửa hàng nhìn thấy kết quả kiểu tóc của Giang Noãn, mắt họ sáng lên, đều bị cô làm cho kinh ngạc. Bọn họ lập tức đứng dậy túm lấy thợ làm tóc cho Giang Noãn, lần lượt nói: "Chú ơi, làm cho tôi kiểu như thế này đi, đẹp quá à!"
Giang Noãn, Lý Nguyên Nguyên và Đường Tuyết bước ra từ tiệm làm tóc Thập Liên, kiểu tóc xinh đẹp của ba người họ thu hút nhiều thiếu nữ đổ xô đến cửa hàng.
Sau đó, những kiểu tóc này nhanh chóng trở nên phổ biến, đặc biệt là kiểu tóc của Giang Noãn đã trở thành bảng hiệu của tiệm làm tóc Thập Liên, việc kinh doanh của tiệm tóc Thập Liên ngày càng ăn nên làm ra.
...
Ba người họ ăn cơm chiều xong mới đi xe buýt trở về, lúc tới nơi vừa vặn là lúc mặt trời lặn, ánh hoàng hôn phản chiếu cảnh đẹp của công viên ven sông, họ cùng đi dạo dọc theo bờ sông.
Đột nhiên, cả ba người đều dừng lại, kinh ngạc nhìn đôi nam nữ dưới tàng cây đang ngọt ngào ôm nhau tình tứ.
Đây... đây không phải là Thẩm Gia Vĩ và Trang Nghiên sao?!
Nội tâm của nhóm ba người đang kinh ngạc gào thét:
Hai người họ yêu nhau từ khi nào!
Vậy mà còn không nói với các cô!
Đáng ghét!
Yên lặng nhìn một hồi, lúc này Thẩm Gia Vĩ mới nhìn thấy ánh mắt xa xăm của ba người đang nhìn mình, anh ấy lập tức buông Trang Nghiên đang đỏ mặt ra. Trang Nghiên xấu hổ trốn sau lưng Thẩm Gia Vĩ, còn kéo vạt áo của anh ấy.
Giang Noãn, Lý Nguyên Nguyên, Đường Tuyết: Đây là Nghiên Nghiên lạnh lùng và không quan tâm đến tình yêu mà các cô quen biết sao? Cái bản mặt đang mắc cỡ này, chậc chậc chậc...
Tất nhiên là hai người này bị bọn Giang Noãn nghiêm khắc ép cung.
Thì ra Thẩm Gia Vĩ đã theo đuổi Trang Nghiên từ sau khi thi đại học, hai người mới xác nhận ở bên nhau vào hai ngày trước. Vốn hai ngày qua cô ấy muốn tìm cơ hội nói cho bọn cô biết, nhưng lại bị bọn họ phát hiện ra trước.
Giang Noãn không khỏi nhớ tới rất lâu trước đây, có một lần cô cảm thấy bầu không khí giữa Thẩm Gia Vĩ và Trang Nghiên khác lạ, lúc đó cô còn ngây thơ cho rằng hai người bọn họ không có khả năng, bây giờ bị vả mặt bôm bốp rồi đó.
Nhưng sau cú sốc, Giang Noãn cảm thấy rất vui vì bạn thân sắp trở thành chị dâu của mình! Thật thần kỳ!
Giang Noãn nhìn hai cô nàng độc thân Lý Nguyên Nguyên và Đường Tuyết, ám chỉ: "Nghiên Nghiên sắp làm chị dâu của tớ rồi, hai cậu cảm thấy Thẩm Gia Minh thế nào, có hứng thú không? Mặc đù em ấy nhỏ tuổi hơn một chút, nhưng em họ của tớ đẹp trai và có vóc dáng cực ổn, có muốn làm em dâu của tớ không, tớ sẽ làm chị chồng của các cậu, he he he..."
Lý Nguyên Nguyên và Đường Tuyết điên cuồng lắc đầu bày tỏ: Low! Cậu đừng có mơ, bọn này không quan tâm đến tuổi tác.
Giang Noãn về nhà với kiểu tóc mới này, ánh mắt của người đàn ông nào đó luôn nhìn thẳng vào cô, cứ đi xung quanh cô như một con ch. ó lớn dính người, nhìn cô chằm chằm, cuối cùng ôm chặt lấy cô yêu thương một phen, khen cô xinh đẹp, rất xinh đẹp.
Đèn trong phòng đều tắt hết, chỉ để lại một ngọn đèn sàn bên cạnh giường, có thể phóng to bóng hai người trên giường chiếu lên tường.
Hai bóng đen trên tường đang đung đưa, một lúc lâu sau, Giang Noãn được Hứa Yến ôm lấy từ phía sau, mặt cô hướng vào tường, ánh mắt mơ hồ nhìn bóng đen lắc lư càng lúc càng nhanh, sau đó lại dần dần chậm lại.
Mặt người đàn ông hôn lên vai và cổ của cô, hơi thở nóng rực, hai tay phóng túng, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai, chậm rãi ôm lấy cô, khiến tim cô đập không ngừng.
"Bé con, em thật xinh đẹp, anh hoàn toàn không muốn cho người khác nhìn, anh muốn trói em lại..."
Giọng của Giang Noãn mềm mại đến không thể tưởng tượng nổi, cô giảm bớt sức lực, kéo móng vuốt xấu xa của anh, khịt mũi: "Chẳng lẽ trước kia em không xinh à?"
Hứa Yến lập tức nắm chặt lấy tay cô, đan mười ngón tay vào nhau, nhỏ giọng thì thầm: "Xinh đẹp, bé con luôn xinh đẹp. Có rất nhiều người thích em, anh chỉ muốn trong mắt bé con chỉ có anh... được không? Được không em?"
Bóng đen đung đưa càng lúc càng nhanh, tiếng khóc yếu ớt khiến người ta rung động của Giang Noãn vang lên: "Được, em chỉ nhìn một mình chồng thân yêu của em thôi... được không ông xã..."
Tết năm nay, mỗi hộ gia đình ở ngõ Thanh Thạch đều dán những câu đối sơn mài đỏ ở trên cổng sơn đỏ, những chiếc đèn lồng đỏ treo ở cổng trông vô cùng có không khí vui mừng. Năm nay, mọi người đều có một cái tết rất vui vẻ và sôi nổi. Có lẽ là bởi vì có nhiều thành phần trí thức được rửa sạch án oán sai, cách mạng văn hoá kết thúc, kỳ thi tuyển sinh đại học được khôi phục, mọi người đều cảm thấy tương lai đầy hứa hẹn, tràn đầy khói lửa nhân gian.
← Ch. 223 | Ch. 225 → |