Đơn Thuốc (2)
← Ch.087 | Ch.089 → |
Có đội viên lặng lẽ nói: "Này, mấy ông mấy bà nói xem, Xuân Hoa Nhi không thích Dung Phương, có phải là ngại Dung Phương quá thông minh hay không?"
Một đội viên khác cũng tự hỏi một lát: "Có thể, nhưng chắc không ai có thể ngu bằng Niên Xuân Hoa đâu nhỉ, để một đứa bé bảy tuổi cho gà ăn là có thể ngăn cản bệnh dịch gà? Rốt cuộc bà ta nghĩ sao vậy? Đây không phải là nước vào đầu, mà là phân vào đầu thì có."
"Thực ra bà nói xem chuyện này cũng quái lạ, tại sao từ sau khi Phúc Đoàn vào nhà bà ta, công việc nhà bà ta thuận buồm xuôi gió, nhưng chuyện gia đình thì lại âm ï đến chó gà không yên nhỉ? Thậm chí Bạch Giai Tuệ còn cãi nhau với bà ta mấy lần rồi."
Bà thím đang nói chuyện bèn thở dài: "Bà không biết tính tình của Xuân Hoa Nhi à? Chẳng phải là vì một chữ phúc thôi sao! Cảm thấy những người khác đều không có phúc bằng Phúc Đoàn, trái tim nghiêng hẳn một bên, sao người nhà họ có thể không loạn lên chứ? Tôi thấy, sớm muộn gì bà ta cũng làm hỏng hôn nhân của con trai bà ta thôi."
Trái tim người ta, một khi đã nghiêng hẳn sang một bên, bên bị bóc lột sao có thể không tức giận được?
Niên Xuân Hoa trong bóng tối nghe vậy thì tức giận.
Bà ta nào có làm hỏng hôn nhân của con trai bà ta, bây giờ hết thảy những gì bà ta làm đều là có lý do cả, chờ sau này, đợi trong nhà có phúc rồi, có cô con dâu nào thấy mà bỏ đi được chứ?
Niên Xuân Hoa cũng không nhất thiết muốn lén nghe người khác nói xấu về mình, nhưng hôm nay đi tới chỗ nào, chỗ nào cũng nói đến chuyện này, một số người nhìn thấy bà ta thì dừng không nói nữa, nhưng ngược lại trong lòng bà ta càng thêm hụt hãng. Sao Niên Xuân Hoa lại không biết chuyện để cho một đứa bé bảy tuổi cho gà ăn thì sẽ không bị dịch gà nữa là rất ngốc, nhưng mấu chốt là, người đó là Phúc Đoàn!
Niên Xuân Hoa sống hai đời, đối với phúc khí của Phúc Đoàn, bà ta đã được cảm thụ sâu sắc.
Ví như kiếp trước, bao nhiêu người đối nghịch với Phúc Đoàn tự cho là nắm chắc thắng lợi, nhưng cuối cùng phúc khí của Phúc Đoàn thật sự quá lớn, mặc cho những người đó có chuẩn bị nhiều hơn nữa, cũng là giỏ trúc múc nước công dã tràng.
Lần này Niên Xuân Hoa không cho Bạch Giai Tuệ đi học dự phòng bệnh dịch gà là có lý do cả, bà ta chắc chắn Phúc Đoàn sẽ thành công, đây đúng là thời điểm tốt để Phúc Đoàn lập uy, vì vậy bà ta càng không thể để Bạch Giai Tuệ đến cướp công lao của Phúc Đoàn được.
Chỉ cần tất cả mọi người đều biết đến phúc khí lớn của Phúc Đoàn, trong nhà, trong đội đều sẽ thái thái bình bình, đến lúc đó mọi người đều sẽ phải khen Niên Xuân Hoa bà ta anh minh, tình cảm gia đình cũng sẽ thắt chặt như sợi dây thừng.
Niên Xuân Hoa tủi thân muốn chết, cảm thấy tất cả mọi người không ai hiểu được nỗi khổ tâm của bà ta, bà ta tức giận đến mức thả cuốc xuống, nghỉ ngơi một hồi lâu mới khôi phục.
Bên kia, thầy Tần cũng gia nhập đội nghiên cứu về bệnh dịch gà lần này.
Dịch gà lần này thế tới rào rạt, cực kỳ ly kỳ, thây Tần và bác sĩ Chung bàn bạc một chút, lần dịch gà này thật sự rất đặc thù, bọn họ cứ đang phân vân giữa hai loại bệnh.
Thậm chí thầy Tần còn muốn giải phẫu một con gà chết, nhưng đội sản xuất không cho phép đào lại gà chết đã được chôn lên, giờ mà có gà mắc bệnh... Người ta cũng tiếc không cho ông ấy giết.
Như vậy, làm rõ triệu chứng trước khi gà mắc bệnh là vô cùng quan trọng. Gà nhà Trân Dung Phương bị bệnh suốt bảy ngày, vừa vặn là một chu kỳ, thầy Tần muốn hỏi Trần Dung Phương tình trạng tỉ mỉ, nhưng Trần Dung Phương thật sự quá bận rộn, vì thế Sở Phong, Sở Thâm vẫn luôn đỡ đần mẹ liền phát huy công dụng.
Đến phòng mượn đọc yên tĩnh, thây Tần bật đèn lên. Sở Thâm cực kỳ hâm mộ nhìn bóng đèn sáng ngời, cậu ấy cũng muốn nhà mình được dùng đèn điện, không cần dùng đèn dầu nữa.
← Ch. 087 | Ch. 089 → |