Tiểu Sơn (3)
← Ch.412 | Ch.414 → |
Cô ấy biết Phúc Đoàn đang ở công xã Phượng Hoàng, thế nhưng, bảo cô ấy làm sao đối mặt với một người đã hại chết con gái và chồng của mình đây?
Ngày đó gió nhẹ mây quang, hơn một tháng cũng không có mưa, núi sao lại đột nhiên sụp đổ được đây?
Phúc Đoàn sao lại đột nhiên bị say xe?
Đúng vậy là Phúc Đoàn "may mắn ra tay, làm cho tới bây giờ người ta đều tra cũng không tìm ra manh mối. Nhưng sở dĩ con người là người không phải là máy móc. Nếu là máy móc thì chỉ nhìn vào chứng cớ, còn người sẽ biết được sự thật thông qua cảm nhận các chỉ tiết.
Lưu Giai Ni nói xong, tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Diệp Quân Chi cũng ho vài tiếng. Thì ra cậu bé nghe thấy nơi này náo loạn nên đã tới đây.
Lúc này Diệp Quân Chi mới rõ ràng cảm giác được, lúc trước mình dám ra tay với Phúc Đoàn, quả thực giống như là nhặt vê một cái mạng từ Quỷ Môn Quan.
Nghe thấy tiếng ho của cậu bé, Sở Phong quay đầu lại, Diệp Quân Chỉ nói với người xung quanh một câu xin đi qua.
Cậu bé đi tới trước mặt Sở Phong. Thì thầm hỏi: "Bây giờ thì sao?"
Vậy mà Lưu Giai Ni lại tìm được đến đội sản xuất số 9. Điều này nằm ngoài dự liệu của Sở Phong và Diệp Quân Chi. Lưu Giai Ni vạch trần Phúc Đoàn ở trước mặt mọi người, có thể bị phúc khí của Phúc Đoàn trả thù không?
Sở Phong lắc đầu, mũi tên đã bắn vào dây cung thì không còn đường để quay đầu.
Hiện tại Lưu Giai Ni đã nói nhiều như vậy, đã đắc tội chết với Phúc Đoàn. Xác thực mà nói, từ lúc Lưu Giai Ni xuất hiện ở đội sản xuất số 9, Lưu Giai Ni nhất định sẽ bị ghi hận, sẽ gặp xui xẻo.
Không bằng cứ để Lưu Giai Ni nói thoải mái, giải thích rõ ràng hết đi.
Khi Lưu Giai Ni nói xong, ánh mắt những người còn lại nhìn Phúc Đoàn đã khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung.
Phúc Đoàn thì cắn chặt môi, vậy... lại không liên quan đến cô ta.
Náo loạn đến pháp luật, cũng không liên quan đến chuyện của cô tal
Là do bọn họ tự mình muốn vứt bỏ cô ta nên may mắn của cô ta mới ra tay. May mắn của cô ta lớn như vậy, làm con gái bọn họ, còn chưa nói đến việc bọn họ bất kính vậy mà còn muốn đưa cô ta đến cô nhi viện.
Đây không phải là người xấu sao?
Đáng tiếc người khác không nghĩ như vậy, chuyện trên thế gian làm sao có thể giải thích rõ ràng được?
Vứt bỏ con cái là đáng chết, nên bị băm thành trăm mảnh quả không sai. Nhưng chuyện Lưu Giai Ni gặp phải... Đó cũng không phải là một chuyện mà một người bình thường có thể gặp.
May mắn của Phúc Đoàn cũng quả thật là không có logic.
Lúc này, cán bộ ủy ban đội nghiêm túc nói: "Đừng nói đến chuyện thân lực kỳ lạ, phải tin vào khoa học! Tên cô là gì? Nếu cô là mẹ ruột của Phúc Đoàn, Phúc Đoàn cũng không phải là người của đội sản xuất số 9 của chúng tôi. Ngày mai cô mang giấy chứng nhận rồi dẫn Phúc Đoàn về."
Cán bộ này tuy ngoài miệng nói rất dễ nghe nhưng thực tế cũng là kinh hoàng.
Ai gặp Phúc Đoàn mà không sợ chứ? Trừ khi là vạn năm làm chó liến, có thể đảm bảo mình vẫn có thể nịnh nọt Phúc Đoàn mà không chọc giận cô ta.
Người này tên là Nghiêm Vũ, Nghiêm Vũ vừa nói xong, Niên Xuân Hoa liền không vui. Làm sao có thể để cho người ta đưa Phúc Đoàn đi được?
Nói thật, Niên Xuân Hoa nghe những chuyện Lưu Giai Ni gặp phải lại cảm thấy Phúc Đoàn quá mạnh, chỉ với phúc khí này thì ai dám chống đối với Phúc Đoàn?
Niên Xuân Hoa nói: "Tôi nuôi Phúc Đoàn lâu như vậy, đều có tình cảm rồi, tôi không trả người!"
Bà ta xoay mặt sang một bên, vẻ mặt bất mãn.
Gương mặt Nghiêm Vũ co rút, Niên Xuân Hoa không phân biệt tốt xấu đúng không? Anh ấy muốn giúp nhà bà ta loại trừ Phúc Đoàn tai họa vậy mà bà ta lại không hiểu sao?
Không đợi Nghiêm Vũ nói gì, Sở Chí Mậu liên trắng mặt: "Mẹ! Mẹ đang nói cái gì vậy?"
← Ch. 412 | Ch. 414 → |