← Ch.123 | Ch.125 → |
Lâm Dư Dư nhìn vê phía anh, Chương Long sinh cùng năm với cô cùng, cô lại lớn tháng hơn Chương Long, nhưng rốt cuộc cũng chỉ có 16 tuổi, 16 tuổi nam sinh không có phát dục sớm bằng nữ sinh, cho nên vóc dáng của Chương Long cũng không cao, đại khái còn chưa đến 1m7, phỏng chừng chỉ có khoảng 1m65, mà so với 1m63 Lâm Dư Dư, anh nhìn qua càng thấp hơn một chút. Hơn nữa, nhà họ Chương tương đối nhiều người, liền tính mỗi tháng có thịt, nhưng phân đến miệng của mỗi người cũng chỉ được mấy cục, cho nên Chương Long còn hơi gầy, giống như cây gậy trúc vậy.
Chương Long bị Lâm Dư Dư xem đến nổi da gà, anh chưa bao giờ biết, ánh mắt của chị kế lại có áp lực như vậy, hoàn toàn khác xa chị anh và mẹ kế của hắn."Chị Dư Dư?" Anh lại không tự giác mà kêu một tiếng.
Lâm Dư Dư chưa nói cái gì: "Đi thôi, nói cho chị nghe một chút về chuyện trong nhà đi, mẹ chị thế nào?"
Nói đến Lưu Á Cầm, Chương Long liền nói rất nhiều: "Mẹ, khá tốt, lần trước nhận được thư của chị, bà ấy rất vui, mỗi ngày mẹ với ba đều uống trà nhân sâm mà chị gửi về, trước nay em chưa từng thấy qua mẹ vui vẻ đến như vậy. Còn có thịt mà chị gửi về cũng ăn rất ngon, chúng em đều ăn qua, cảm ơn chị Dư Dư."
Lâm Dư Dư: "Ăn ngon là được, nếu em chăm chỉ một chút, mỗi tuần đều có thể ăn được thịt." Cô có thể nhìn ra, Chương Long là tên nhóc không có tâm cơ gì, ở mạt thế cô nhìn thấy được muôn hình muôn vẻ đủ loại người, ánh mắt của Chương Long vô cùng trong trẻo, không giống cái loại người có tâm cơ thâm trầm.
Quả nhiên, Chương Long nghe được, đôi mắt đều sáng rực lên: "Thật vậy chăng? Em khẳng định sẽ nghe lời. Không cần mỗi tuần, mỗi tháng có thể ăn được thịt, em liên cảm thấy vô cùng hài lòng."
Lâm Dư Dư cười lắc đầu: "Vậy em chỉ cần làm được hai việc này là được." Chương Long: "Đừng nói hai việc, chính là ba việc bốn việc cũng không thành vấn đề."
Lâm Dư Dư: "Không cần nhiều như vậy. Việc thứ nhất, đại đội phân phối công tác cho em, em cần phải nghiêm túc hoàn thành, không yêu cầu tốc độ, nhưng phải chất lượng, tình nguyện làm cho tốt, làm chậm một chút cũng không sao, nhưng không thể làm kém, làm quá nhanh. Nếu không biết làm, có thể hỏi các chú thím ở trong đội đại, không được cái gì cũng không biết mà giả vờ đã biết rồi."
Chương Long: "Được, cái này em sẽ nghe lời." Anh biết Lâm Dư Dư nói những điều này đều là vì tốt cho hắn, hắn cũng không phải kẻ ngốc, đương nhiên có thể nhận ra.
Lâm Dư Dư: "Chuyện thứ hai, em phải nghe lời chị."
Chương Long: "Lúc em xuống nông thôn, cha yêu câu em phải nghe lời chị, em khẳng định sẽ ngoan ngoãn nghe lời." Trước khi xuống nông thôn cha của anh cố ý dặn dò anh, phải nghe lời chị Dư Dư, làm việc không cần xúc động, gặp phải chuyện gì không rõ có thể tới hỏi chị Dư Dư. Chương Nham là người có đầu óc, Lâm Dư Dư ở nông thôn có thể đạt được chức vị nhân viên y tế, khẳng định cũng là người khôn khéo, cho nên để cho con trai mình nghe lời Lâm Dư Dư chắc chắn sẽ không sai.
Lâm Dư Dư: "Vậy là tốt rồi."
Hai chị em vừa đi vừa nói chuyện, đã tới nhà họ Lý rồi, vừa đến nhà họ Lý, nhìn thấy Tiểu Ôn Lễ đang đi tới đi lui ở trước cửa sân. Nhìn thấy Lâm Dư Dư về tới, Tiểu Ôn Lễ chạy ra: "Chị, có người tới, bà ấy muốn chị làm con gái của bà."
Lâm Dư Dư: "Cái gì?"
Không chờ Lâm Dư Dư hỏi rõ ràng sự việc, chỉ thấy từ trong phòng bếp đi ra một người, người này không phải là Tiền Cúc Phân sao? Mẹ của Phạm Quốc Đống, hơn nữa, Phạm Quốc Đống cũng có mặt ở đây. Nhìn thấy hai mẹ con này, Lâm Dư Dư có chút xấu hổ, bọn họ tới làm gì a? Nga, ngày mai là chủ nhật, xưởng mà Phạm Quốc Đống công tác cũng được nghỉ.
Tiên Cúc Phân nhìn thấy Lâm Dư Dư trở về, vô cùng nhiệt tình nói: "Dư Dư cháu đã trở lại, thím đang trò chuyện với thím Thu Hồng của cháu đây, cháu đến vừa lúc, mau tới nghe một chút, thím còn muốn tranh thủ ý kiến của cháu đây."
Lâm Dư Dư chỉ chỉ bản thân: "Cháu? Việc gì a? Có liên quan tới cháu sao?"
← Ch. 123 | Ch. 125 → |