vn (2)
← Ch.49 | Ch.51 → |
Chương 50: Anh dạy em mang (H)
"Em, em cũng không biết..." Thẩm Ngữ t♓*ở 𝐝ố*𝒸, nhìn anh bằng ánh mắt mơ màng.
Hai người cởi hết quần áo ra, Diệp Lệ Thành gối tay sau đầu, hai ngón tay kẹp bcs đưa đến trước mặt cô, "Mang giúp tôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Ngữ ngây ngốc cầm bcs, lắp bắp nói, "Nhưng em không...."
"Tôi dạy em." Diệp Lệ Thành phát ra tiếng cười trầm thấp, dáng vẻ ngây ngô của Thẩm Ngữ đã lấy lòng anh.
Càng là người từng trải qua những phức tạp của xã hội thì càng không cưỡng lại được những điều thuần khiết đẹp đẽ, Thẩm Ngữ như tờ giấy trắng, điều gì cũng nghe theo anh khiến anh càng thêm yêu cô.
"Xé nó ra trước."
Cô xé gói plastic màu đỏ ra làm hai, để lộ bao cao su trong suốt. Đây là lần đầu tiên Thẩm Ngữ nhìn thấy món đồ này, cô cầm nó soi dưới ánh đèn, "Nó trong suốt..."
Diệp Lệ Thành đột nhiên xoay người xuống giường, lấy cái hộp màu hồng nhạt trong tủ đầu giường rồi rút một gói bcs ra, "Còn màu hồng nhạt nữa, thích cái nào?"
Thẩm Ngữ rút tay về rồi giấu nó ra sau lưng, "Cái, cái nào cũng được..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Chỉ cần dươп.𝖌 𝖛ậ.𝖙 của tôi làm em thôi là được đúng không?" Diệp Lệ Thành kề sát vào Thẩm Ngữ, hô hấp nóng cháy phả lên mặt cô.
"Chú này..." Thẩm Ngữ cúi đầu, mặt đỏ bừng.
Diệp Lệ Thành cầm tay cô đặt lên chỗ đang phồng lên của mình, dẫn dắt cô lấy ◗_ư_ơ𝐧_g 𝖛_ậ_† ra. Bàn tay Thẩm Ngữ m_ề_𝖒 𝐦_ạ_ⓘ, cho dù chỉ cầm lấy ԁươ·𝓃·g ☑️·ậ·✝️ anh thôi nhưng cũng đủ khiến anh cảm thấy vô cùng thoải mái.
Diệp Lệ Thành dựa lên đầu giường, mở rộng hai chân, ⓓ●ươп●𝖌 𝐯●ậ●✝️ đỏ hồng ngẩng cao đầu, "Đeo giúp tôi."
Thẩm Ngữ nghiêng người ngồi bên cạnh anh, không biết nên làm thế nào với cái bao cao su trong tay. Cái này đặt bừa lên hay sao?
"Nhìn thấy chỗ nhô lên không? Đó là bề đúng, đặt nó lên trên." Diệp Lệ Thành hướng dẫn.
Bao cao su trong suốt che quy đầu đỏ sậm, Thẩm Ngữ vuốt dọc xuống theo phần thân 🅓*ư*ơn*ℊ 𝐯*ậ*𝐭.
"Làm như vậy sao?" Thẩm Ngữ ngơ ngác nhìn ԁ*ươ*n*𝐠 ✅ậ*𝐭 to lớn bị bao bởi một lớp màng mỏng, rồi lại quay sang nhìn Diệp Lệ Thành.
Diệp Lệ Thành sờ sờ mặt cô, "Đúng rồi, bây giờ tự ngồi lên đi."
Thẩm Ngữ đỏ mặt 𝒸ở·ı qⓤ·ầ·п lót, mở chân ra rồi ngồi lên, dịch nhầy trên bao cao su có hơi lạnh, cảm giác có thêm một lớp plastic này có hơi là lạ.
Nuốt được phân nửa quy đầu, Thẩm Ngữ dừng lại, cô nhăn mặt, "Nó cứ kỳ kỳ..."
Diệp Lệ Thành đặt tay bên hông cô rồi dùng sức đè xuống, 𝖉●ư●ơ𝓃●ℊ 𝐯●ậ●ⓣ to lớn đâ_ɱ thẳng vào bên trong.
"A a ——" Thẩm Ngữ 𝖙♓_ở 𝐠ấ_𝐩 nằm lên người Diệp Lệ Thành, nửa người trên của hai người dán sát vào nhau.
Diệp Lệ Thành ôm cô, nhẹ nhàng đỉnh eo lên, "Có cảm nhận được sự khác biệt không?"
"A... Không, không có..."
Ⓓư_ơ𝐧_🌀 ѵậ_т của Diệp Lệ Thành thô dài, cho dù có bị một lớp bao cao su phủ lên thì nó vẫn đáng sợ như cũ.
Thẩm Ngữ là người bị làm nên cô chẳng chịu ảnh hưởng gì cả. Cô đang bị cái vật đang ↪️ắ·𝐦 𝐯·à·𝐨 bên trong mình làm cho nhũn cả người, lúc này cô chỉ biết гê·𝐧 r·ỉ, nâng eo mặc anh làm.
Diệp Lệ Thành không để Thẩm Ngữ hưởng thụ như vậy, có thêm một lớp bao cao su nên 𝒹ươп●ℊ νậ●т anh không thể c.ọ ⓧ.á.✝️ trực tiếp với lối đi của cô, κ*ⓗ🅾️á*1 cả*m cũng giảm đi rất nhiều.
Thẩm Ngữ chống tay ngồi dậy, cô ngồi phía trên anh, lúc nâng người lên cô có thể nhìn rõ nơi 🌀.❗🅰️.𝖔 𝖍ợ.𝓅. Hai cánh môi â.𝖒 ♓.ộ bị ⓓư_ơ𝐧_🌀 ѵậ_𝖙 to như cổ tay em bé mở rộng ra, nhục động bị làm đến đỏ bừng, nơi đó cố gắng ngậm lấy ◗ươⓝ●ℊ v●ậ●т thô to, 𝐝-ư-ơn-ɢ ☑️ậ-✞ bị bao bởi một lớp bao cao su, lấp lánh nước dưới ánh đèn.
Bởi vì môi â●ɱ 𝒽●ộ bị 𝒹ư●ơ●𝐧●ⓖ 𝐯●ậ●т căng ra nên âm đế núp bên trong cũng bị lộ ra ngoài. Âm đế to cỡ hạt đậu phộng, nơi đó còn đang trào ra ◗·â·ⓜ dịch, Diệp Lệ Thành nhịn không được mà đưa tay xoa xoa.
"Đừng, đừng xoa... Ưm a..."
Thẩm Ngữ cong người, 𝐝.ư.ơռ.𝖌 ѵậ.✝️ Diệp Lệ Thành bị 𝐫·ú·t 𝓇·𝒶 hơn phân nửa, chỉ còn mỗi quy đầu nằm trong â_𝖒 đ_ạ_🔴.
Ở góc độ của Diệp Lệ Thành có thể nhìn rõ nơi 🌀-❗-𝖆-ο ♓-ợ-ρ, nhất thời, điểm mề*m Ⓜ️ạ*ⓘ trong lòng Diệp Lệ Thành như bị chạm đến.
Vốn là hai cơ thể hoàn toàn tách biệt nhưng lại thông qua việc 👢à.ⓜ †ì.𝖓.𝐡 mà gắn kết lại với nhau. Đặc biệt là ◗·ươ·ⓝ·𝐠 v·ậ·✝️ thô to đến kỳ cục của anh đang 𝐜ắ_m ✌️à_0 nơi riêng tư non nớt của Thẩm Ngữ, hình ảnh đối lập này khiến cho tình yêu trong anh càng thêm trào dâng.
Đúng vậy, Thẩm Ngữ chỉ mới mười sáu, nơi kia vẫn chưa sẵn sàng cho việc 👢à_m ✝️_ì_n_♓ nhưng lại bị anh làm không biết bao nhiêu lần.
Diệp Lệ Thành yêu thương xoa xoa nơi riêng tư của Thẩm Ngữ, "Bị cắm có đau không?"
"Không đau... Ưm a... Chú đừng xoa chỗ đó..."
Diệp Lệ Thành dùng hai ngón tay kẹp âm đế, giữa hai kẽ ngón tay đều là ⓓâ.m dịch.
𝐊♓𝐨-á-𝒾 🌜-ả-ⓜ kịch liệt cũng khiến Thẩm Ngữ sinh ra một chút đau đớn, cô khó chịu vặn vẹo eo muốn trốn nhưng Diệp Lệ Thành lại dùng sức đỉnh lên phía trên, ⓓư·ơ𝖓·𝖌 𝖛·ậ·t thô to như cọc gỗ đâ*𝖒 thẳng vào bên trong, Thẩm Ngữ yêu kiều ⓡ_ê_𝐧 𝐫_ỉ một tiếng, không cách nào tránh thoát.
"Làm như vậy có 𝖘ư·ớп·ℊ không?"
"S●ướռ●𝐠... Chú nhẹ một chút, hức hức, sắp bị đâ_𝐦 hỏng rồi..." Thẩm Ngữ run cả người, âm thanh mang theo nức nở.
Diệp Lệ Thành tấn công trên dưới, anh liên tục chơi đùa nơi mẫn cảm nhất của Thẩm Ngữ, không vài phút âm đế đã bị sưng to lên, Thẩm Ngữ thét chói tai bắn ra chất lỏng trong suốt, tất cả đều tưới lên bụng anh.
Đầu ngón tay Diệp Lệ Thành cũng bị dính một chú, anh đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi đặc biệt của nơi đó kèm theo một chút ngọt, anh không thấy phản cảm chút nào.
Anh nếm thử, mùi rất thơm nhưng thực tế lại không có vị gì cả.
Diệp Lệ Thành bôi chất lỏng lên bụng Thẩm Ngữ, sau đó lật cô lại, đặt cô ở tư thế quỳ bò rồi lần nữa tiến vào lối đi chặt chẽ đó.
"Ha a..." Thẩm Ngữ 𝖗.ê.п ⓡ.ỉ, 🅱·iể·υ ✞ì·𝖓·♓ trộn lẫn một chút đau đớn, đầu gối nhũn ra, cả người ngã về phía trước.
Diệp Lệ Thành nhanh chóng đỡ lấy eo cô rồi bắt đầu ra vào.
"Đừng mà, hức, khó chịu..." Thẩm Ngữ nức nở nói, vặn ⓜ*ôn*🌀 tránh né, "Muốn đi tiểu, hức..."
"Đừng nhúc nhích, tôi còn chưa bắn." Đeo bao cao su nên không dễ bắn chút nào, Thẩm Ngữ còn không phối hợp, Diệp Lệ Thành đánh lên 𝖒ôռ.ⓖ cô, "Lộn xộn nữa thì tôi 𝐜♓-ị-↪️-𝖍 em tiểu ra đấy."
🅓ươ𝓃_𝐠 νậ_ⓣ còn đang thác loạn bên trong cô. Bây giờ trong đầu Thẩm Ngữ toàn là κ.♓.⭕á.ⓘ 𝒸.ả.𝖒, cô nghe không rõ nên tưởng là Diệp Lệ Thành định tiểu vào bên trong cô như lần trước, cô nức nở cầu xin anh, "Đừng, đừng tiểu bên trong..."
Diệp Lệ Thành cẩn thận nghe, "Tiểu bên trong?"
Diệp Lệ Thành đ_â_〽️ mạnh một cái làm đứt tia lý trí cuối cùng của Thẩm Ngữ, "Tiểu bên trong có 💲_ướп_ɢ không? Hửm?"
"Không, không ş-ư-ớ𝓃-g..." Thẩm Ngữ 🎋*𝐡é*🅿️ ⓗ*ờ mắt, cô đã bị vật giữa háng Diệp Lệ Thành chế trụ nên chỉ biết hỏi gì đáp nấy.
"Sao em biết là không sư*ớ*𝓃*g?" Diệp Lệ Thành dùng phương pháp tiến quân thần tốc để "🌴-ⓡ-🅰️ 🌴ấ-n" cô, không nhẹ không nặng mà 𝖓·𝐠·♓·1ề·n ⓝ·á·🌴 hoa tâm, kiên nhẫn nói.
"Đều tại chú..." Thẩm Ngữ ủy khuất, "Em đã nói là sẽ dẫn chú đi nhà vệ sinh vậy mà chú vẫn tiểu bên trong..."
"Chuyện lúc nào? Sao tôi không nhớ rõ?"
Thẩm Ngữ vô cùng ủy khuất, hốc mắt phiếm hồng muốn trào nước mắt, "Chú đáng ghét lắm...!"
Rõ là anh sai nhưng bây giờ cô lại bị anh trêu.
Nhìn thấy nước mắt nơi khóe mắt Thẩm Ngữ, Diệp Lệ Thành mềm lòng, anh không quan tâm đến những thứ khác nữa, anh vội h.ô.ռ xin lỗi cô, "Là tôi sai, ngoan, đừng khóc."
← Ch. 49 | Ch. 51 → |