Cái gì!
← Ch.6416 | Ch.6418 → |
Ngô Bình chạy như bỏ trốn khỏi Kiếm Các, dùng truyền tống trận mau chóng quay về giới thế tục.
Quay về biệt thự trên núi, Ngô Bình tiếp tục thích nghỉ với sự thay đổi từ lần tu hành này. Sau khi sở hữu Bí Anh, đồng thời cậu cũng sở hữu năng lực ngọc thai, nhưng cậu vẫn chưa thực sự hiểu rõ loại năng lực này.
Lúc này, cậu ngồi xếp băng trên một tảng đá lớn trên đỉnh núi, trong lúc hít thở, linh khí xung quanh liên tục ngưng tụ đến.
Lúc này, Bí Anh màu vàng mở bừng mắt nhìn về phía xa, hai luồng sáng vàng phát ra đi rất xa, cho dù từng cọng cây ngọn cỏ trong vòng mấy trăm dặm cậu cũng có thể nhìn thấy rất rõ.
"Chẳng lẽ đây chính là thủ thuật của cấm ky Bí Anh, nhìn được xa sao?"
Ngay lúc này, phía đối diện nói có một bóng người bay đến, ngự kiếm bay, kiếm khí đan xen, gió thổi quần quật, nhẹ nhàng, tư thế bay tựa như sao băng xé trời, khiến người ta kinh sợ.
Nhìn kỹ lại thì là một tu sĩ trẻ tuổi, sừng cao ngất, ánh mắt đầy thần quang, sau lưng còn có một vầng sáng nhiều màu, cảnh tượng tráng lệ, trông như tiên đế giáng trần vậy.
Ánh mắt Ngô Bình đúng lúc nhìn vào người này, tu sĩ trẻ chỉ cảm thấy thần hồn run rẩy, một lưồng sát khí kinh người khóa chặt anh ta.
Giây tiếp theo, trong đầu anh ta vang lên giọng nói lạnh lùng: Khóa chặt mục tiêu, vô song quyết đấu!
Chỉ chớp mắt, tu sĩ này đã cảm thấy tu vi mình bị áp chế một cách tàn nhẫn, từ Thần Thông ngũ trọng rơi thẳng xuống Bí Anh Cảnh, Bí Cảnh tầng tám!
"Cái gì!"". Anh ta kinh ngạc hô lên, theo bản năng muốn bỏ chạy, nhưng lại không thể di chuyển.
Cùng lúc đó, Ngô Bình cũng nghe thấy âm thanh lạnh lẽo kia, bởi vì âm thanh này phát ra từ chính Bí Anh. Lúc này, hai mắt Bí Anh tỏa ra hai lưồng sáng vàng, khóa chặt người đối diện.
Cậu giật mình, lập tức khống chế Bí Anh, ngừng việc khóa chặt. Bõng chốc, Bí Anh dời mắt, nam tu đối diện mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó vẻ mặt lại kinh sợ nhìn về phía Ngô Bình.
Ngô Bình vô cùng ngượng ngùng, đây thực sự là hiểu lầm! Thế nhưng, cậu đã nhìn rõ người đến là ai, đó chẳng phải là Trương Huyền Bạch hoàng kim thế gia hay sao?
Ở phía xa hơn, Mao Thiết đang bay phía sau, nhưng tốc độ không theo kịp Trương Huyền Bạch.
Trương Huyền Bạch này là được Ngô Bình phát hiện ra ở Tiên Vẫn Chỉ Địa, sau đó giúp anh ta rời khỏi đó, thành công đưa anh ta quay về gia tộc, thấy anh ta bây giờ khỏe mạnh, chắc hẳn đã khôi phục tu vi rồi.
Sững sờ chốc lát, Trương Huyền Bạch bước vội về phía Ngô Bình, từ xa đã chắp tay làm lễ: "Anh Ngôi"
Ngô Bình cười nói: "Anh Trương, anh khôi phục không tệ đấy".
Trương Huyền Bạch nói: "Nhờ phúc của anh Ngô, tôi không chỉ khôi phục được tu vi, mà còn có tiến bộ nữa".
Sau đó anh ta hỏi: "Vừa nấy anh Ngô dùng thủ thuật gì vậy? Lúc đó, tôi thật sự nghĩ rằng mình sắp chết rồi. Nói đúng hơn là, nếu không phải anh Ngô nhận ra tôi, dừng tấn công thì tôi đã chết rồi".
Ngô Bình rất ngượng ngùng nói: "Vừa nãy là hiểu lầm thôi, tôi đang tập luyện một bộ pháp thuật, nhưng tôi lại không quá quen với pháp thuật này, nên mới xảy ra chuyện vừa nấy".
← Ch. 6416 | Ch. 6418 → |