← Ch.4818 | Ch.4820 → |
Lúc này, Lý Thái Nhất đem chuyện xảy ra ban nãy kể lại một lần. Đào Như Tuyết nghe xong thì thoáng cau mày, nói: "Giết ma thần tuần thiên, việc này cũng khá rắc rối đó. Ma thần tuần thiên là một trong những lực lượng mạnh nhất Tiên Đình, được Đại Thiên Tôn vô cùng coi trọng. Giờ con một kiếm chém chết năm trăm ma thần, chỉ e là Đại Thiên Tôn cũng nổi giận".
Hoả Hoàng Nhi: "Cái quái gì mà Đại Thiên Tôn cơ chứ, dám động tới chúng con thì cứ một kiếm bay đầu!"
Đào Như Tuyết cười nói: "Hoàng Nhi, con càng lúc càng mạnh. Có điều Đại Thiên Tôn giờ cũng không còn như xưa nữa. Nghe nói ông ấy gặp thời nên sức mạnh bây giờ đã ngang với cao thủ sáu kỷ nguyên rồi".
Advertisement
Hoả Hoàng Nhi kinh ngạc: "Cao thủ sáu kỷ nguyên?"
Advertisement
Đào Như Tuyết: "Không sai, ông ấy cũng là người có khí vận lớn. Có điều mấy đứa cũng không cần lo lắng, Đại Thiên Tôn dù có tức giận cũng sẽ không tuỳ tiện ra tay. Dù gì nhà họ Lý cũng không dễ động vào".
Lý Dược Sư hừ một tiếng, nói: "Sức mạnh của con sau này chắc chắn sẽ vượt xa Đại Thiên Tôn".
Hoả Hoàng Nhi bĩu môi: "Nếu con khôi phục toàn bộ sức mạnh thì Đại Thiên Tôn có là gì, một cú đập là toi".
Đào Như Tuyết cười nói: "Vâng, các con đều lợi hại. Đi nào, dì đưa mấy đứa đi chơi".
Mấy đứa trẻ cùng chạy ra ngoài, Ngô Bình cũng biết chuyện vì lúc đi Đào Như Tuyết đã báo với Đường Tử Di. Có điều biết Hoả Hoàng Nhi cũng đi cùng bọn trẻ nên Ngô Bình không lo lắng gì cả.
Lúc này, anh đang cùng Đường Tử Di đi khám phá những khu vực mới trong Thiên Cung. Thiên Cung này vốn là một bộ phận của Thiên Đình, bên trong còn không ít cung điện chưa được khai phá.
Giờ Ngô Bình đưa gia đình tới đây nên anh đương nhiên muốn thiết kế lại nơi này một chút để có thể chứa được nhiều người hơn.
Lần khám phá này, Ngô Bình lấy Tử Hư Cung làm gốc, sau đó đi về phía Bắc. Lúc này, trong tay anh đã có bản đồ Thiên Cung hoàn thiện. Khu vực phía Bắc này cũng từng có người đến khám phá, nhưng độ khó của nó rất cao. Nơi này được gọi là khu Hỗn Mang.
Đã có rất nhiều người đến khám phá bỏ mạng ở đây, không một ai sống sót trở về. Lúc này, Ngô Bình đã tới gần ranh giới của khu Hỗn Mang. Anh phát hiện ra nơi này đầy vận khí của hỗn mang. Hơn nữa, vận khí này còn có tính ăn mòn cực mạnh, mới tới gần đó thôi đã cảm thấy rất khó chịu.
Thế nhưng, một trở ngại nhỏ như vậy không khiến Ngô Bình để tâm. Lúc ở biển Hỗn Mang anh còn gặp thứ lợi hại hơn nhiều. Nếu phải so sánh thì vận khí Hỗn Mang ở đây còn ôn hoà chán.
Anh bảo Đường Tử Di đứng đó chờ còn mình thì đi về phía vận khí Hỗn Mang. Sau khi đi vào trong đó, anh nhanh chóng nhìn thấy một bức tường cao. Bức tường này vô cùng kiên cố, bên trên có khắc trận văn. Anh ấn lên tường, nhưng lại không thể phá vỡ nó. Ngô Bình thoáng ngạc nhiên, quyết định bay dọc quanh bức tường để tìm một lối vào.
Bức tường này không được xây thẳng hàng, Ngô Bình đi dọc theo mấy chục nghìn dặm mà vẫn chưa thấy điểm kết thúc. Lại đi thêm hơn nghìn dặm nữa mới thấy một cánh cổng.
← Ch. 4818 | Ch. 4820 → |