← Ch.4364 | Ch.4366 → |
Anh trở về đế quốc Thiên Võ, bắt tay vào việc chế tạo Thánh khí. Anh lấy thiên thạch ra, dùng năng lực của Đại Thánh để chiết xuất thiết mẫu từ trong đó, sau đó trộn với kim mẫu lấy được từ chỗ cổ Luyện Kim, làm thành hình dạng của một cái ấn lớn.
Chỉ là ấn này không có uy lực gì. Anh ngẫm nghĩ, đoạn lấy ra ấn Thiên Đạo kia. Nó từng là ấn tín Thiên Đế, ẩn chứa uy năng tối thượng.
Lúc này, thiết mẫu của Ngô Bình đã bao bọc ấn Thiên Đạo, đồng thời anh bắt đầu luyện hoá ấn này.
Advertisement
Anh đã trải qua ba lần kiểm tra mới có được ấn Thiên Đạo này, ngoài ra còn có hai chiếc chìa khoá, có thể mở cánh cổng thứ tư và thứ năm của ngân khố Đại Thương.
Advertisement
Anh sử dụng năng lực Đại Thánh, kích hoạt sức mạnh Chân Vương, chín mươi chín loại Đại Đạo ngân vang, dốc toàn lực luyện chế.
Điều khiến anh bất ngờ chính là ấn Thiên Đạo này cực kỳ vâng lời. Dường như nó rất thân thiết với Ngô Bình. Giai đoạn đầu luyện chế vẫn còn vô cùng khó khăn, thậm chí Ngô Bình còn chuẩn bị tế luyện dài hạn. Nhưng tế luyện chưa đầy nửa khắc, cấm chế trong ấn Thiên Đạo đã hoàn toàn mở ra để anh tế luyện.
Một ngày sau, thiết mẫu và ấn Thiên Đạo hợp nhất, đồng thời chín mươi chín loại Đại Đạo mà anh lĩnh ngộ trước đó đã hoàn toàn hoà vào trong ấn lớn, hình thành chín mươi chín đạo văn ở bề mặt, khiến khí thế của ấn Thiên Đạo ngày hôm nay thêm phần phi phàm.
Vào giây phút tế luyện thành công, Thánh uy bùng nổ, rung chuyển đất trời. Hàng trăm triệu Thánh uy phun ra từ đỉnh đầu Ngô Bình, hàng vạn đoá sen Thánh trong Thánh quang phun ra tơ sáng, khí thế ngút ngàn, áp đảo trời đất!
Thánh khí lơ lửng trên đỉnh đầu Ngô Bình, trấn áp vận khí Thánh đường. Trong Thánh đường lập tức sinh ra khí tức Thánh Đạo. Khí tức này sẽ bồi dưỡng thêm nhiều Thánh nhân trong tương lai. Đào tạo càng nhiều Thánh nhân, năng lực của Ngô Bình sẽ càng mạnh, vì những Thánh nhân này đều nương nhờ anh và gọi anh là Thánh Sư!
Nếu một ngày kia, số lượng Thánh nhân do Ngô Bình đào tạo vượt quá một nghìn, anh sẽ đạt đến cảnh giới Thiên Thánh. Thiên Thánh là một ngưỡng cửa, mà một khi đột phá sẽ tạo ra những hiệu quả rất diệu kỳ.
Tiếc rằng xưa nay chưa từng có Đại Thánh nào thật sự đạt đến cảnh giới Thiên Thánh. Vị Đại Thánh tài giỏi nhất cũng chỉ bồi dưỡng được tám trăm Thánh nhân. Mạnh như Phu Tử mà năm xưa cũng chỉ bồi dưỡng ra bảy mươi hai vị hiền tài và chỉ có một số ít trong đó trở thành Thánh.
Còn cảnh giới Vạn Thánh thì càng không có ai đạt được. Cảnh giới này chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Một khi Đại Thánh trở thành thầy của Vạn Thánh thì sẽ là chí tôn trong Thánh, có danh hiệu Thánh Tôn.
Dĩ nhiên, Ngô Bình cũng có thể từ bỏ việc theo đuổi Thiên Thánh, tiến thẳng đến cảnh giới Thánh Vương sau đó. Có điều Thánh Vương độ mình, còn Thánh Sư, Thánh Tôn thì độ mình độ người. Sự khác biệt của hai bên cũng tương tự với nhà Phật, Thánh Sư tương đương với Bồ Tát phổ độ chúng sinh, Thánh Vương độc tu thì tương đương với La Hán tự độ mình.
Điều Ngô Bình hướng đến tất nhiên là Thiên Thánh, Vạn Thánh. Tuy con đường này rất gian khó, anh cũng không biết mình có thể đi đến cuối hay không, nhưng bất luận ra sao cũng phải thử một phen!
Sau khi ngưng tụ Thánh khí, anh mất vài ngày mới có thể ổn định nó.
Sau đó anh chính thức đến ngân khố của Đại Thương, mở cánh cổng thứ tư và cánh cổng thứ năm.
← Ch. 4364 | Ch. 4366 → |