← Ch.3994 | Ch.3996 → |
Trong cảm nhận của Ngô Bình, anh và thiên ý chỉ đang tiến hành một cuộc "hội thoại" ngắn, sau khi hội thoại kết thúc, trong hiện thực đã là bảy ngày sau.
Ngô Bình cũng không cảm thấy mệt mỏi, vì thế thừa cơ tu luyện Thánh Linh.
Lúc này, anh dựa vào sự trao đổi với trời đất, thuận lợi tạo lập thành công Thánh Linh. Thánh Linh và thiên ý giống nhau, đều không có tình cảm, Thánh Nhân bất nhân! Khi hoàn thành, khí tức của Ngô Bình lập tức thay đổi, trở nên bất định, thâm sâu vô cùng.
Advertisement
Ngưng tụ Thánh Linh mất chín ngày, khi Thánh Linh đã được tụ thành, Ngô Bình cũng cảm nhận được trong đế quốc Thiên Võ có vô số sức mạnh tín ngưỡng đang không ngừng hội tụ về phía mình.
Thánh Linh ở trong thần hải của anh, nó như một mặt trời, một đốm sáng, vô số tín ngưỡng hội tụ tới, hòa vào trong nó, làm cho Thánh Linh ngày càng lớn mạnh.
Advertisement
Ngô Bình vào triều, hỏi chúng thần: "Tiến trình mở rộng Thánh Thiên giáo thế nào rồi?"
Đại thần phụ trách chuyện này bẩm tấu: "Bẩm bệ hạ, ở tháng cuối cùng, 70% dân chúng đã thờ phụng Thánh Thiên".
Ngô Bình: "Còn khoảng ba mươi phần kia thì sao?"
Đại thần nói: "Bệ hạ, tin hay không, đó là lựa chọn của dân. Dù cho cưỡng ép, khi có mặt chúng ta, họ tỏ ra mình tin nhưng trong lòng sẽ không chấp nhận!"
Ngô Bình gật đầu: "70% cũng không tệ rồi. Trẫm là giáo chủ, nên để các tín đồ cảm nhận được sự tồn tại của mình!"
Anh vừa dứt lời, Thánh Linh chấn động, mỗi một tín đồ đều nhìn thấy luồng sáng trắng, trong luồng sáng có một hình bóng vĩ đại, tín đồ cảm thấy vô cùng thoải mái khi tắm trong luồng sáng kia.
Đây là thủ đoạn của Thánh Linh, có thể trao đổi với tín đồ, làm họ có phản hồi hữu ích với nó, làm họ càng thêm tin tưởng sự tồn tại của Thánh Thiên.
Ngay lập tức, sức mạnh tín ngưỡng càng thêm dày đặc, Thánh Linh của Ngô Bình cũng trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Ngô Bình hưởng thụ tác dụng của Thánh Linh, sau khi có được nó, anh thi triển thánh thuật. Thánh thuật giống với các chiêu thức của đạo quân nhưng uy lực mạnh hơn nhiều.
Vừa luyện thành vài loại thánh thuật, Ngô Bình nghe thấy một tiếng gọi "đạo quân", người gọi ở tại Côn Luân Kiếm Cung.
Ngô Bình vội thu hồi thánh quang, trong giây lát đã tới kiếm cung.
"Sư phụ!", Ngô Bình hành lễ.
Phiêu Miểu đạo quân đánh giá đồ đệ của mình: "Huyền Bình, con đột phá rồi sao?"
← Ch. 3994 | Ch. 3996 → |