← Ch.2991 | Ch.2993 → |
Ngô Bình bước ra nói: "Muốn tiền, không có; muốn người, cũng không có đâu".
Thật ra mọi người đều đang đợi Ngô Bình, xem anh đối phó thế nào. Nếu anh có thể chịu được áp lực thì những người khác sẽ dễ nói chuyện; nếu ngay cả anh cũng không chống đối được thì mọi người chỉ đành chịu thua.
Bách Lý Xuân Sơn cười mỉa: "Trước đó không động vào anh là vì muốn cho anh một cơ hội. Thế lực của nhà họ Lý rất lớn, ít nhất phải quyên mười tỷ tiền báu nhưng anh dám ra tay với người của phủ tổng đốc thì phải gấp đôi, bây giờ anh phải đưa hai mươi tỷ tiền báu mới có thể sống sót rời khỏi đi".
Advertisement
Ngô Bình lộ ra vẻ mặt như đang nhìn tên ngốc nói: "Anh nghĩ mình là ai? Anh kêu tôi đưa hai mươi tỷ thì tôi sẽ đưa sao? Dù anh là con trai tôi cũng không thể nữa kìa".
Bách Lý Xuân Sơn nổi giận: "Tông chủ Lý, anh chắc là muốn khiêu chiến với bọn tôi sao?"
Advertisement
Ngô Bình: "Anh nghĩ kéo theo hai người vô dụng trên bảng Tiên Quân và bảng Chân Quân đến là có thể áp đảo được à? Anh cũng xem thường anh hùng trong thiên hạ quá đấy".
Chung Thuần Nhất lạnh lùng nói: "Nếu cậu không biết sống chết như thế thì tôi chỉ đành ra tay với cậu".
Nói rồi Chung Thuần Nhất bỗng vỗ tay, dưới chân Ngô Bình bỗng xuất hiện hai bàn tay lớn, trái phải hợp lại thành ở giữa muốn ép anh lại.
Đây là tuyệt học mà Chung Thần Nhất giỏi nhất, tên là "Đại Trấn Nguyên Thủ", hắn từng áp đảo Hư Tiên bằng thuật này, uy lực vô cùng hung hãn.
Thế nhưng hai bàn tay lớn này vừa hợp lại với nhau, một kiếm quang xoẹt qua, bàn tay lớn bị đứt thành bốn năm mảnh, Chung Thuần Nhất lảo đảo lùi về sau.
"Không thể nào!", Bách Lý Xuân Sơn rất kinh ngạc, hắn ta biết Chung Thuần Nhất mạnh thế nào, một đòn vừa rồi thế mà không thể hạ được đối phương.
Ngô Bình: "Nơi này được xây dựng tốt quá, không thi triển được. Họ Chung kia, chúng ta lên không trung so hai chiêu, tôi mà không đánh anh thảm hại thì hôm nay sẽ tặng cho anh hai trăm tỷ".
Chung Thuần Nhất cảm giác như bị sỉ nhục, nghiêm giọng nói: "Được! Tôi muốn xem thử một tên ở hạ giới như anh có thể có bản lĩnh gì".
"Ầm!"
Mặt đất rung chuyển, hai người bay lên nóc đại điện rồi bay lên không trung.
Những người khác cũng chạy ra ngoài, họ đều không muốn bỏ lỡ trận đánh thú vị này.
"Người trên bảng Tiên Quân đều là kỳ tài cái thế, Tông chủ Lý có thể đánh lại họ sao?"
"Trông Tông chủ Lý cũng có vẻ là một cao thủ, nếu hắn ta không chắc chắn thì sao lại dám buông lời thách thức chứ?"
"Chậc chậc, có kịch hay rồi đây! Các cậu nói xem nếu Tông chủ Lý đánh bại vị tiên quân này thì hậu quả sẽ thế nào?"
"Đánh bại thì đã sao? Thế lực đằng sau những người này đều không hề đơn giản, Tông chủ Lý sẽ không có kết cục tốt được đâu".
"Không thể nói vậy được. Nếu như Tông chủ Lý có thể đánh bại người bên cạnh tiên quân thì chứng tỏ hắn ta là cấp thiên kiêu. Các cậu nghĩ thế lực như thế nào mà lại dám ra tay với thiên kiêu? Có vị thiên kiêu nào mà không có thế lực lớn đứng đằng sau chống lưng không?"
"Nói có lý, xem ra vị Tông chủ Lý này cũng là một nhân vật lớn. May mà có hắn ta nếu không thì với cục diện hôm nay, tất cả chúng ta đều sẽ phải xui xẻo".
← Ch. 2991 | Ch. 2993 → |