← Ch.2860 | Ch.2862 → |
Thấp thoáng có thể nhìn thấy một đài cao ở trên đỉnh kim tự tháp, hình như có thứ gì bên trên đó.
Lúc này, mấy trăm người dân địa phương đang liều mạng leo lên nhưng mới leo lên được bảy tám bậc là họ đã ngất xỉu.
Có luồng sáng trắng chiếu từ trên trời xuống, một người da đen cao to xuất hiện, người này cao hơn hai mét, trên thân vẽ đủ loại hoa văn ký hiệu, chân trần và ánh mắt sáng ngời.
Advertisement
Ngô Bình hơi bất ngờ, vì khí tức của người da đen này đã là Động Thiên.
Người da đen sải bước tiến lên trên, bước một bước dài đến ba bốn bậc thang. Lúc đầu anh ta đi rất nhanh nhưng đi được hơn một trăm bậc thì bắt đầu chậm lại, được một phần ba kim tự tháp là không thể nào tiến thêm được nữa, chỉ có thể đứng tại chỗ hét lớn với vẻ không cam tâm.
Advertisement
Ngô Bình gọi một người địa phương đến, hỏi anh ta: "Đây là gì?"
Người địa phương nhân nhận ra thân phận của anh, đáp: "Đây là núi thần trong truyền thuyết của chúng tôi".
Sau đó anh ta kể một câu chuyện cho Ngô Bình nghe truyền thuyết của bộ lạc ở đây, nghe nói thời kỳ viễn cổ, bộ lạc không sao thích nghi được với tự nhiên, bị yêu quái dã thú xem như con mồi. Bất chợt có một ngày, ngọn núi thần xuất hiện, một anh hùng tên Anh Kỳ của bộ lạc khi ấy đã leo lên núi. Anh ta đã uống nước thần trên đỉnh núi, sở hữu sức mạnh tương dương mười con sư tử, có được tốc độ bằng với mười con báo và mắt như chim ưng.
Sau khi xuống núi, Anh Kỳ trở thành thủ lĩnh của bộ lạc, dẫn dắt bộ lạc đi tới cuộc sống bình an, không còn sợ mãnh thú và yêu quái nữa.
Mặc dù chỉ là truyền thuyết thần thoại nhưng Ngô Bình vẫn có thể nghe ra được một số điểm quan trọng bên trong, chẳng hạn như nước thần trên đỉnh kim tự tháp.
Lúc này lại có một cao thủ xuất hiện, là một người Âu Mỹ, người này ở trần, tóc màu vàng kim, khắp người đều là cơ bắp cuồn cuộn, vừa đẹp vừa mạnh mẽ.
Người đó từ trên trời đáp xuống, cơ thể đè ép làm không khí phát nổ khiến người dân bình thường trong phạm vi một trăm mét đều bị nổ chết.
Những người đó đều là người dân của nước Đông Tinh, là con dân của Ngô Bình nên anh không kìm nổi cơn tức giận.
Tiếp đó lại có một đôi nam nữ đáp xuống bên cạnh hắn ta, người đàn ông mặc đồ da màu đỏ, người phụ nữ mặc váy đen.
Người đàn ông ở trần hút điếu xì gà trên miệng, cười nói: "Lại là một tòa tháp thần ban, lần này chúng ta nhất định không thể để mất cơ hội".
"Anh đã không còn cơ hội nữa rồi". Bỗng dưng có một giọng nói vang lên sau lưng hắn ta, không biết Ngô Bình đã đến gần từ bao giờ.
Người đàn ông liếc Ngô Bình: "Ai cho mày dũng khí dám nói chuyện như thế với tao hả?"
"Ầm!"
Ngô Bình không nói dông dài, một quyền đã đánh bay người người đàn ông ở trần kia. Người này té nhào, lăn mãi đến khi dừng ở dưới chân Kim Tự Tháp, cả người tựa vào bậc thang, miệng không ngừng hộc máu, máu và nội tạng trộn lẫn vào nhau.
Hai người còn lại cũng kinh sợ, lùi lại vài bước theo bản năng, sợ hãi nhìn Ngô Bình chằm chằm.
Ngô Bình tiến một bước đến phía trước người đàn ông bị thương kia, một chân nhấc lên, giẫm nát đầu hắn ta. Đầu người này nổ tung như một quả dưa hấu, chất lỏng bên trong bắn tung tóe khắp nơi.
Anh cũng không quan tâm đến thi thể, đi bước lớn về phía Kim Tự Tháp. Vừa lên bậc thang, anh đã cảm nhận được một luồng sức mạnh tinh thần đang tác động vào nội tâm anh.
← Ch. 2860 | Ch. 2862 → |