← Ch.2200 | Ch.2202 → |
Thấy ba lá bùa, mắt ông Chu sáng lên, cười nói: "Tốt! Quả nhiên là thiên tài, Đạo Huyền, đỉnh Vô Tương các người sắp quật khởi rồi!"
Trần Đạo Huyền cười lớn, nói: "Ông Chu, tôi không làm phiền ông nữa, hôm khác chúng ta nói tiếp nhé".
Nói xong ông ấy kéo Ngô Bình biến thành một luồng sáng bay đi.
Advertisement
Ngay sau đó hai người quay về đỉnh Vô Tương. Trần Đạo Huyền cười toe toét, ông ấy hỏi Ngô Bình đã trải qua điều gì trong Thần Phù Động Thiên, sau đó nói: "Xem ra con đã có được sự công nhận của họ. Khi nào con thành địa tiên hãy quay lại đó, có lẽ có thể lấy hai đại thần phù".
Ngô Bình: "Sư phụ, người có biết về hai thần phù đó không?"
Advertisement
Trần Đạo Huyền: "Các sư trưởng từng nói hai thần phù đó được Thần Phù Đại Đế chế tạo ra trước khi chết, một lá tên Thái Ất, một lá tên Tử Vi, uy lực vô cùng to lớn. Nếu con lấy được hai lá bùa này thì có thể đi bất cứ nơi đâu trong Địa Tiên Giới!"
Ngô Bình gật đầu: "Trong đó có rất nhiều lá bùa, sau này có cơ hội con sẽ quay lại lấy".
Trần Đạo Huyền cười nói: "Không cần rắc rối thế, chỉ cần con khống chế Thái Ất và Tử Vi thì tất cả bùa là của con. Thậm chí ngay cả truyền thừa của Thần Phù Đại Đế cũng thuộc về con".
Ngô Bình: "Sư phụ, tại sao lại có động thiên trong lầu Đa Bảo?"
Trần Đạo Huyền: "Thực ra hai mươi bảy cánh cổng tượng trưng cho hai mươi bảy động thiên. Những động thiên này được mở ra bởi những bậc đại năng thời cổ đại. Sau khi họ mất, những động thiên vẫn tồn tại và Thục Sơn kiếm phái đã tìm thấy chúng. Tuy nhiên, nếu muốn có được lợi ích phải được động thiên công nhận".
Ngô Bình: "Có phải tất cả động thiên đều của tu sĩ cảnh giới Động Thiên?"
Trần Đạo Huyền lắc đầu: "Không thể nói như vậy. Chủ nhân của những động thiên này đều là những sự tồn tại đã có những thành tựu lớn ở cảnh giới Động Thiên, mỗi người trong số họ đều vô cùng mạnh mẽ".
Ngô Bình trợn to mắt: "Có thành tựu lớn ở cảnh giới Động Thiên? Sư phụ, người nói như vậy là có ý gì?"
Trần Đạo Huyền cười nói: "Cảnh giới Động Thiên tràn ngập khả năng vô tận và trí tưởng tượng vô hạn. Sau khi mở động thiên, sức mạnh của động thiên chính là sức mạnh của chính tu sĩ. Cho nên một số thiên tài ở thời cổ đại vì theo đuổi sức mạnh tối thượng mà bắt đầu sống trong động thiên, có người luyện hóa động thiên thành pháp bảo, có người bố trí trận pháp vô song trong động thiên, còn có người giống như Thần Phù Đại Đế, động thiên hoàn toàn là do bùa chú tạo thành".
Ngô Bình nghe thế sững sờ: "Cảnh giới Động Thiên có thể tu luyện như vậy sao?"
Trần Đạo Huyền: "Không chỉ là cảnh giới Động Thiên, mọi cảnh giới của Địa Tiên Giới đều tràn ngập khả năng. Ví dụ như có vô số phương pháp cường hóa cảnh giới Linh Biến và cảnh giới Thần hóa. Thời cổ đại, có những cao thủ ở cảnh giới Linh Biến hóa thành linh thần khổng lồ, tung một quyền có thể đấm thủng bầu trời. Cũng có những cường giả cảnh giới Thần Hóa thuận theo trời đất, biến hóa không ngừng, áp đảo thiên hạ".
Ngô Bình nói: "Thật lợi hại!"
Trần Đạo Huyền cười nói: "Đồ nhi, thành tích của con sẽ không thua kém những nhân vật truyền kỳ thời viễn cổ này đâu. À phải rồi, những người này được người đời sau gọi là tu sĩ truyền kỳ. Ví dụ như một Chân Nhân đạt được thành tựu trong cảnh giới Thần Hóa sẽ được gọi là 'truyền kỳ' và được gọi là Chân Nhân truyền kỳ".
Sau khi trò chuyện vài câu, Trần Đạo Huyền bảo Ngô Bình chuẩn bị tốt. Anh cáo lui và quay về đỉnh Thiếu Phong.
Con rắn lớn màu trắng kia ngoan ngoãn cuộn mình trong rừng cây, vừa nhìn thấy Ngô Bình liền ngẩng đầu lên, nịnh nọt đến gần Ngô Bình.
Ngô Bình cười và nói: "Thật hiếm khi thấy mày hoạt bát như vậy. Hãy uống viên Long Thoát Đan này".
Con rắn lớn nuốt đan dược, lập tức cuộn thành một quả cầu, rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh.
← Ch. 2200 | Ch. 2202 → |