← Ch.1645 | Ch.1647 → |
Trong khoảnh khắc, một luồng sát ý bao phủ Lý Vạn Long, nhưng ông ta không chút nào sợ hãi mà nói: "Ông Mạc!"
Một bóng người đổ xuống trước mặt ông ta, người đó đè luồng sát ý của Mông Trạch xuống. Người này cũng là cao thủ địa tiên, hơn nữa là là địa tiên cảnh giới thứ hai.
Ông ta nhìn Mông Trạch và nói: "Hộ pháp Mông, đã lâu không gặp".
Advertisement
Mông Trạch nói: "Mạc Hầu Quân, giáo chủ đang ở ngay đây, còn không mau quỳ xuống?"
Mạc Hầu Quân nhìn khoảng bốn mươi tuổi, cao gầy, để râu đen, ông ta mỉm cười: "Năm thủ lĩnh đã nói rồi, giáo chủ hiện tại không được năm thủ lĩnh công nhận, không được coi là giáo chủ".
Advertisement
Mông Trạch tức giận: "Dám vô lễ với giáo chủ, đáng chết!"
Sắc mặt Mạc Hầu Quân trầm xuống: "Mông Trạch, khó khăn lắm ông mới khôi phục tu vi, đừng có la hét trước mặt tôi. Hắc Thiên Giáo ở Bắc Mỹ của tôi không yếu hơn trụ sở của ông đâu!"
Mông Trạch đang định ra tay, Ngô Bình lạnh nhạt nói: "Không cần. Viêm Dương, đưa ông ta đi trước".
Vừa dứt lời, một tấm da người bay ra, bay sát mặt đất và bay tới chỗ Mạc Hầu Quân ngay lập tức. Ông ta cả kinh, muốn né tránh nhưng tấm da quá nhanh, nó dính chặt vào ông ta.
Trong thoáng chốc, cơ thể của Mạc Hầu Quân mất kiểm soát, ông ta cứng ngắc bước về phía Ngô Bình như một con rối. Cách anh vài mét, ông ta quỳ trên mặt đất, sau đó mạnh mẽ dập đầu.
"Cộp, cộp, cộp!"
Sau vài lần như vậy, da đầu Mạc Hầu Quân rách toạc, máu chảy ròng ròng. Đôi mắt ông ta đầy kinh hoàng, khuôn mặt tái mét.
"Được rồi, đừng dập nữa", Ngô Bình lạnh nhạt nói.
Lần này, Viêm Dương không để cho ông tiếp tục dập xuống.
"Cái gì vậy?", Mạc Hầu Quân run giọng hỏi.
Ngô Bình lạnh nhạt nói: "Nó tên là Viêm Dương, Tả hộ pháp của Hắc Thiên Giáo".
Mạc Hầu Quân nhắm mắt lại, khi mở ra lại nói: "Thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ không nên vô lễ với giáo chủ!"
Ngô Bình: "Ông đã vô lễ giáo chủ, đáng lẽ ra phải giết ông. Nhưng Hắc Thiên Giáo luôn nhân từ. Tôi sẽ tha mạng cho ông tạm thời. Tôi hỏi ông, ông nói năm thủ lĩnh không công nhận bổn giáo chủ đây, lý do là gì?"
Mạc Hầu Quân nói: "Giáo chủ chưa được sự công nhân của Hắc Thiên Thần, thế nên các thủ lĩnh không phục".
Mông Trạch cười lạnh: "Vậy thì ông hãy quay lại nói với bọn họ rằng, giáo chủ mới không chỉ được Hắc Thiên Thần công nhận, mà còn lấy được vật thật từ Hắc Thiên Thần thông qua hiến tế!"
"Cái gì?", Mạc Hầu Quân sửng sốt: "Thật sao?"
Mông Trạch: "Chuyện này mà tôi nói dối được sao?"
← Ch. 1645 | Ch. 1647 → |