Truyện:Thần Linh - Chương 30

Thần Linh
Trọn bộ 81 chương
Chương 30
Hức…
0.00
(0 votes)


Chương (1-81)

Edit: Đậu

Bên trong cửa kính cường lực hơi nóng bốc lên hừng hực, vòi hoa sen hình vuông âm tường giội xuống, người đàn ông vừa ra sức cắn 〽️-ú-ⓣ cánh môi cô, vừa nặn sữa tắm ra tay, hai bàn tay nóng rực như lửa chà sát du ngoạn trên cơ thể Chu Tuệ.

Chất lỏng trơn mượt mang theo ý vị sắc tình bôi đều trên bầu ⓝ🌀●ự●𝒸 sữa, cô theo bản năng ôm п*ɢ*ự*ⓒ bằng hai tay, nhưng vô tình lại khiến bầu п.ⓖ.ự.↪️ bị chèn ép trông càng đầy đặn cong vút, khe rãnh sâu hút ở giữa đầy ắp nước ấm.

Hình Minh cúi đầu 𝖑𝖎.ế.𝐦 láp, cũng không biết 𝐥𝖎ế_𝐦 nước hay 𝐥*𝖎*ế*𝐦 vú nữa.

Bàn tay thô ráp nắm lấy bầu 𝐧𝐠ự*c của cô xoa nắn mạnh, khiến vú thịt tràn ra khỏi kẽ tay, sau khi ngón tay khẩy khẩy núm vú mẫn cảm, môi mỏng ngậm lấy, đầu lưỡi đảo quanh, răng hàm 𝐜-ắ-𝐧 𝖓-𝐡-ẹ.

Chu Tuệ rất trắng, trông cô mỏng manh yếu đuối, nhưng thịt trên vú chẳng ít tí nào, mềm mềm giống như món panna cotta màu trắng vừa ra lò trong tiệm bánh, trắng mịn đàn hồi, Hình Minh chơi đùa một bên, miệng ngậm một bên.

Trêu đùa đến nỗi toàn thân Chu Tuệ ⓡ·ⓤ·𝐧 ⓡ·ẩ·y, hai tay ôm chặt cổ anh.

Ⓛ1.ế.ɱ 𝖒●ú●t ướt đẫm hai núm vú xong, Hình Minh đứng thẳng người dậy, dán sát cả người vào cô, khoảnh khắc chiếc bóng đổ xuống, giống như một con quái vật khổng lồ ập đến.

Da thịt ngăm đen đè trên người cô, tôn lên màu da trắng nõn như khối bạch ngọc của Chu Tuệ, mái tóc dài ướt đẫm dán chặt vào cổ, người đàn ông vén mái tóc cô ra sau, rồi 𝒽ô*n lên lỗ tai nhỏ nhắn kia.

Hàm răng ngậm lấy xương tai nhẹ nhàng gặm cắn, đầu lưỡi chui vào lỗ tai, ♓ơ_ℹ️ 𝖙_𝒽_ở ⓝó_ⓝ_🌀 𝖗ự_ⓒ tức khắc rót đầy vào tai, kèm theo tiếng †h.ở 𝖉ố.𝖈 𝐠ợ_❗ 🌜_ả_〽️, Chu Tuệ bị 𝐤·í𝐜·ⓗ 🌴·♓í·c·𝖍 đến nỗi da đầu tê dại, cô hé miệng t·𝒽·ở ԁố·ⓒ dồn dập, ngón tay bấu vào cánh tay của anh, móng tay khảm sâu vào da thịt.

Anh dùng đầu gối tách hai chân cô ra, cầm cây gậy đã cương cứng cọ từng chút từng chút một giữa háng cô.

Chân Chu Tuệ thon gọn và thẳng, lông mao giữa háng thưa thớt, thịt â-𝖒 ♓-ộ đầy đặn giống như một khối bánh bao vừa miệng, quy đầu to lớn tách mở hai mảnh âm môi, chọc thẳng vào âm đế sưng đỏ.

Chu Tuệ rên khẽ, nhanh chóng bịt miệng mình.

Hình Minh buông tha cho lỗ tai cô, anh kéo tay cô xuống, sau đó ⓗô_𝐧 lên môi cô, một tay khác câu lấy một chân cô, cầm gậy thịt nhanh chóng c●ọ ×●á●t lên xuống nơi miệng huyệt.

Chu Tuệ bấu vào bả vai anh: "Hức..."

Âm đế bị cọ cho nóng rát, nước trong hoa huyệt càng lúc càng nhiều, Hình Minh cọ còn chưa đến một phút, Chu Tuệ đã гυ●n гẩ●𝓎 tiết ra một dòng 𝖉â-m dịch, thấm ướt cây gậy.

"Nhanh vậy?" Hình Minh 𝖈.ắ.𝐧 〽️ô.1 cô, cầm quy đầu ↪️●ắ●m ✌️à●𝖔 trong hoa huyệt chật hẹp.

Huyệt nhỏ mới cao trào vẫn còn đang co rút, quy đầu vừa chen vào đã bị vách thịt tận tình cắn ɱú-✝️, Hình Minh rên khẽ, hạ thấp hông xuống, cắm hết cả gậy gộc vào trong.

Cơ thể Chu Tuệ mềm nhũn, hai tay chống trên vòm 𝓃.ɢ.ự.𝒸 anh, đầu nhỏ lắc không ngừng, từng tiếng ⓡê_n 𝐫_ỉ vụn vặt vang vọng trong không khí.

"Đừng.... động...." Cô ôm anh, tựa vào hõm cổ anh ra sức 𝐭𝐡●ở ◗ố●𝖈, "Trướng...quá..."

Cái của anh to và dài, lúc vuốt nó, cô mới nhận ra một tay mình hoàn toàn cầm không hết.

Giây phút cây gậy có kích thước kinh người như thế này 🌜ắ*ⓜ νà*o trong cơ thể, giống như xé toạc l1-ⓝ-𝐡 ⓗồ-п của cô, đến bây giờ toàn thân cô vẫn còn đang 𝖗-u-𝐧 🦵ẩ-🍸 ⓑẩ-ⓨ.

Hình Minh đợi cô qua cơn rồi bắt đầu ưỡn hông cắm rút, chẳng qua dáng người anh quá cao, với tư thế này rất khó dùng sức, anh nhấc tay kéo hai chân cô quấn trên eo mình, đè cả người cô lên bức tường sứ, xương hông hơi động, cây gậy thô to kia giã thẳng vào hoa tâm.

Chu Tuệ nức nở, hai tay bám vào cánh tay anh, mu bàn chân co quắp lại.

Hình Minh 💰·ư·ớ·𝖓·𝖌 muốn điên người, lâu lắm rồi anh không làm, vừa ⓒắ-𝖒 ѵà-ο trong đã có chút 𝖒ấ-𝐭 𝐤ıể-𝖒 şoá-✞, tay ôm ⓜô●ⓝ●ⓖ cô ưỡn hông ◗●â●𝐦 chọc, âm thanh phụt phụt phụt vang vọng khắp cả phòng tắm.

Chương (1-81)