Ahh…
← Ch.17 | Ch.19 → |
Edit: Đậu
Đầu lưỡi thô ráp lướt qua núm vú, tựa như có dòng điện men theo đầu ti lan đều đến khắp cơ thể, da đầu Chu Tuệ cũng trở nên tê dại, cô ⓒ·ắ·ռ ɱô·1 kìm nén không để bản thân phát ra tiếng, nhưng trong khoang mũi lại không nhịn được phát ra tiếng rên 𝐦ề.𝐦 〽️ạ.ℹ️.
Hình Minh lột phăng chiếc áo thun trên người cô, ôm cả người cô vào lòng, sau đó cúi đầu há miệng hết cỡ cắn m●ú●𝐭 bầu vú trắng nộn, một tay khác nhào nặn vú còn lại. Hai mắt Chu Tuệ trợn trắng, tay cô cào cấu trên tấm lưng của anh, trong cổ họng phát ra tiếng rê●ⓝ 𝖗●ỉ nỉ non.
Năm ngón tay mạnh mẽ bắt lấy một khối tròn trịa, khiến vú thịt đầy đặn tràn ra khỏi kẽ tay, ngón cái khẩy nhẹ lên núm vú cương cứng. Hình Minh cũng không dễ chịu là bao, thịt non trong hoa huyệt ⓢ●ℹ️●ế●𝐭 ↪️●𝒽●ặ●† cái đó của anh, anh nhẫn nhịn đến nỗi cơ bắp trên người cũng trở nên căng cứng, cánh tay hõm cổ toàn là gân xanh, anh gầm lên vài tiếng, đè Chu Tuệ lên bức tường sứ, h⛎n●ⓖ ♓●ă𝐧●g mà cắn ɱ·ú·ⓣ môi cô.
"Đệt..."Mới đầu là cảm giác căng trướng khó chịu, tiếp sau đó là ⓚ●𝒽●𝑜●á●❗ 🌜●ả●𝖒 khó diễn tả, bụng tê dại đến cực điểm, toàn thân giống như một chai nước có ga bị lắc mạnh, khí ga tranh trước giành sau chạy lên miệng chai, cuối cùng mạnh mẽ phun trào che trời rợp đất. Cây gậy của người đàn ông quá đỗi thô to, mỗi lần đi vào luôn cắm hẳn vào sâu bên trong.
Anh ăn xong một bên, xoay sang ngậm cắn vú thịt còn lại, đầu lưỡi ռó-𝖓-🌀 ⓑỏռ-𝐠 nghiền qua da thịt non nớt của cô, răng thì cắn, lưỡi thì 𝖑.ıế.m. Hình Minh cầm cây gậy ướt đẫm, tìm đến lối vào đang co rút, anh hơi hạ người xuống, ưỡn hông 🌜ắ●m 𝖛●à●⭕ trong, quy đầu chọc rách một lớp màng mỏng, mang theo khí thế mạnh như vũ bão một đường cắm đến tận gốc.
Chu Tuệ bị ⅼıế_ⓜ đến m●ấ●✝️ 𝐤ıể●𝐦 ş●οá●ⓣ, toàn thân ⓡυ·п r·ẩ·🍸 mãi, trong cơ thể có một dòng nước ấm từ bên dưới chảy ra, cô khó chịu 𝐤·ẹ·𝐩 ↪️·𝒽·ặ·✞ hai chân, ngửa cổ ✞-♓-ở 𝒹-ố-↪️.
Hình Minh đỡ môⓝ·ⓖ cô lên bằng một tay, để hai chân cô vòng qua eo mình, cầm lấy cây gậy thô dài kia, vừa gặm cắn cánh môi cô, vừa dùng quy đầu ma sát bôi trơn cái lỗ chật hẹp.
Cô rất ướt, nước ở nơi miệng huyệt cọ ướt cả cây gậy, thế nhưng lối vào quá nhỏ, cái của anh thử chen vào vài lần nhưng vẫn không 𝖈ắ*〽️ 𝐯à*⭕ được. Cảm giác căng trướng như muốn xé toạc khiến đầu óc cô trở nên choáng váng, cô bấu vào bả vai của người đàn ông há miệng †h.ở ⓓ.ố.🌜, thắt lưng 💲iế_𝖙 ↪️𝖍_ặ_✞, tất cả cơ quan trên người đều đang chống lại gậy gộc trong cơ thể.
Trên cổ Hình Minh nổi đầy gân xanh, anh Ⓜ️ú●𝖙 mạnh môi cô, hai tay ôm chặt mô●ⓝ●ℊ cô, rồi ưỡn hông cắm rút ma sát nơi miệng huyệt, đầu nấm to lớn hết lần này đến lần khác cọ vào hạt đậu đỏ nhạy cảm kia, thân gậy thô to cọ sát khiến hai mảnh hoa môi 𝖈𝖍ả●🍸 nư●ớ●🌜 dầm dề. Anh ăn xong một bên, xoay sang ngậm cắn vú thịt còn lại, đầu lưỡi п_óռ_🌀 𝒷_ỏ_ռ_g nghiền qua da thịt non nớt của cô, răng thì cắn, lưỡi thì ⓛ-𝐢-ế-𝐦.
Bị thứ to tướng kia cọ, bụng Chu Tuệ không ngừng ⓡ●𝖚●п гẩ●🍸, 𝖐_♓_⭕_á_ⓘ cả_ɱ khó nói thành lời khiến ý thức của cô bay bổng lâng lâng, cô lắc đầu, trong cổ họng vô thức phát ra tiếng rên nho nhỏ, khoảnh khắc muốn há miệng hét lớn, cô cúi đầu cắn lên bả vai của người đàn ông. Hình Minh chậm rãi cắm rút vài nhịp, Chu Tuệ không ngừng 𝖗ê_n 𝖗_ỉ ở trước п.𝖌ự.🌜 anh, âm thanh vừa 𝖒_ề_𝐦 𝖒_ạ_1 vừa 🍳υyế*ⓝ 𝐫*ũ, 🎋*í*𝒸*♓ ⓣ♓*í↪️*♓ 𝐡@*𝖒 m𝖚ố*𝐧 tình dục của con người trỗi dậy, anh chịu đựng cắm nhẹ vài nhịp, đợi khi ra vào trơn tru dễ dàng hơn, mới bắt đầu tăng tốc độ đ-â-Ⓜ️ v-à-𝑜 một cách mãnh liệt.
Bụng nhỏ co giật vài nhịp, một dòng 𝖉â-〽️ dịch chảy ra ngoài, thấm ướt quy đầu. Cô ✝️_♓_ở ◗_ố_↪️ tựa vào lòng anh, bụng thỉnh thoảng vẫn co giật, có d*â*𝐦 dịch men theo miệng huyệt chảy ra ngoài.
Hình Minh cầm cây gậy ướt đẫm, tìm đến lối vào đang co rút, anh hơi hạ người xuống, ưỡn hông ↪️ắ*𝖒 ѵà*𝐨 trong, quy đầu chọc rách một lớp màng mỏng, mang theo khí thế mạnh như vũ bão một đường cắm đến tận gốc. Năm ngón tay mạnh mẽ bắt lấy một khối tròn trịa, khiến vú thịt đầy đặn tràn ra khỏi kẽ tay, ngón cái khẩy nhẹ lên núm vú cương cứng.
"Ahhh..." Chu Tuệ giống như bị đâ-Ⓜ️ xuyên cả l·ï·𝖓·h 𝒽ồ·𝐧, cô ngửa cổ hét lên."Ahhh..." Chu Tuệ giống như bị đ●â●ⓜ xuyên cả 𝐥●𝖎𝓃●𝐡 ⓗ●ồ●ⓝ, cô ngửa cổ hét lên. Cô suýt chút nữa hét to thành tiếng, giây phút cuối cùng bị Hình Minh bịt miệng lại, anh điên cuồng ưỡn hông cắm rút, đ.â.ⓜ mạnh đến mức ⓜô_ռ_g thịt vang lên tiếng bốp bốp.
Trướng quá.
Cảm giác căng trướng như muốn xé toạc khiến đầu óc cô trở nên choáng váng, cô bấu vào bả vai của người đàn ông há miệng †_ⓗ_ở d_ố_𝐜, thắt lưng s·ℹ️·ế·𝖙 ↪️𝖍ặ·t, tất cả cơ quan trên người đều đang chống lại gậy gộc trong cơ thể.
Trên cổ Hình Minh nổi đầy gân xanh, anh 〽️·ú·ⓣ mạnh môi cô, hai tay ôm chặt 𝐦.ô.п.🌀 cô, rồi ưỡn hông cắm rút ma sát nơi miệng huyệt, đầu nấm to lớn hết lần này đến lần khác cọ vào hạt đậu đỏ nhạy cảm kia, thân gậy thô to cọ sát khiến hai mảnh hoa môi 𝐜●♓●ả●ÿ 𝖓ư●ớ●𝖈 dầm dề. Bụng nhỏ co giật vài nhịp, một dòng dâ·ⓜ dịch chảy ra ngoài, thấm ướt quy đầu. Bị thứ to tướng kia cọ, bụng Chu Tuệ không ngừng r●⛎●𝐧 𝓇●ẩ●𝓎, 🎋𝐡*oá*i ↪️*ả*m khó nói thành lời khiến ý thức của cô bay bổng lâng lâng, cô lắc đầu, trong cổ họng vô thức phát ra tiếng rên nho nhỏ, khoảnh khắc muốn há miệng hét lớn, cô cúi đầu cắn lên bả vai của người đàn ông. Đầu lưỡi thô ráp lướt qua núm vú, tựa như có dòng điện men theo chỗ đấy lan đều đến khắp cơ thể, da đầu Chu Tuệ cũng trở nên tê dại, cô 𝒸.ắ.п m.ô.𝖎 kìm nén không để bản thân phát ra tiếng, nhưng trong khoang mũi lại không nhịn được phát ra tiếng rên Ⓜ️ề-ɱ m-ạ-𝖎. Hình Minh lột phăng chiếc áo thun trên người cô, ôm cả người cô vào lòng, sau đó cúi đầu há miệng hết cỡ cắn ɱ·ú·𝐭 bầu vú trắng nộn, một tay khác nhào nặn bầu ⓝ-ℊự-ⓒ bên kia.
Cô cố gắng hít thở, nhưng đầu óc vẫn choáng váng do cảm giác trướng, ngón tay cũng đang run run. Hình Minh đỡ 〽️-ô𝐧-𝐠 cô lên bằng một tay, để hai chân cô vòng qua eo mình, cầm lấy cây gậy thô dài kia, vừa gặm cắn cánh môi cô, vừa dùng quy đầu ma sát bôi trơn cái lỗ chật hẹp. Truyện
"Hình Minh...." Cô khó chịu, cơ thể giống như tách làm đôi, ngoài cảm giác căng trướng ra, còn có cảm giác đau đớn rõ mồn một. Hai mắt Chu Tuệ trợn trừng lên run liên tục, 👢ê●п đỉ●ռ●𝐡 khiến ý thức của cô hoàn toàn hỗn loạn, trong đầu trống không một mảnh.
Hình Minh cũng không dễ chịu là bao, thịt non trong hoa huyệt s𝒾·ế·✝️ ⓒ𝐡ặ·ⓣ cái đó của anh, anh nhẫn nhịn đến nỗi cơ bắp trên người cũng trở nên căng cứng, cánh tay hõm cổ toàn là gân xanh, anh gầm lên vài tiếng, đè Chu Tuệ lên bức tường sứ, 𝖍*uռ*ⓖ ♓ăn*🌀 mà cắn mú●✞ môi cô.
"Đệt..."
Hiếm khi thấy anh chửi tục, một là do 💰_ư_ớ_n_🌀, hai là do quá chặt, da đầu anh đang tê dại."Hình Minh...." Cô khó chịu, cơ thể giống như tách làm đôi, ngoài cảm giác căng trướng ra, còn có cảm giác đau đớn rõ mồn một.
Hình Minh chậm rãi cắm rút vài nhịp, Chu Tuệ không ngừng 𝖗·ê·𝐧 𝖗·ỉ ở trước п𝐠ự_𝐜 anh, âm thanh vừa m-ề-ɱ 〽️ạ-𝖎 vừa q●ⓤ𝐲●ế●𝖓 r●ũ, kí𝖈*𝖍 тⓗí↪️*h 𝖍.a.〽️ 〽️𝐮ố.𝐧 tình dục của con người trỗi dậy, anh chịu đựng cắm nhẹ vài nhịp, đợi khi ra vào trơn tru dễ dàng hơn, mới bắt đầu tăng tốc độ đâ·Ⓜ️ ν·à·🅾️ một cách mãnh liệt. Trướng quá.
Cây gậy của người đàn ông quá đỗi thô to, mỗi lần đi vào luôn cắm hẳn vào sâu bên trong.
Hai mắt Chu Tuệ trợn trắng, tay cô cào cấu trên tấm lưng của anh, trong cổ họng phát ra tiếng r*ê*𝐧 𝖗*ỉ nỉ non.
Mới đầu là cảm giác căng trướng khó chịu, tiếp sau đó là ⓚ♓𝖔-á-𝐢 ↪️-ả-ɱ khó diễn tả, bụng tê dại đến cực điểm, toàn thân giống như một chai nước có ga bị lắc mạnh, khí ga tranh trước giành sau chạy lên miệng chai, cuối cùng mạnh mẽ phun trào che trời rợp đất.
Cô suýt chút nữa hét to thành tiếng, giây phút cuối cùng bị Hình Minh bịt miệng lại, anh điên cuồng ưỡn hông cắm rút, đâ_〽️ mạnh đến mức Ⓜ️ô●n●ⓖ thịt vang lên tiếng bốp bốp.
Hai mắt Chu Tuệ trợn trừng lên run liên tục, ⅼ●ê●ռ đ●ỉⓝ●♓ khiến ý thức của cô hoàn toàn hỗn loạn, trong đầu trống không một mảnh.
Khi Hình Minh buông tay ra, trong lòng bàn tay anh đã dính đầy nước bọt của cô. Truyện
Cô †𝐡-ở ԁố-𝐜 tựa vào lòng anh, bụng thỉnh thoảng vẫn co giật, có 🅓●â●ɱ dịch men theo miệng huyệt chảy ra ngoài.
← Ch. 17 | Ch. 19 → |