← Ch.080 | Ch.082 → |
Hàn Hướng Nhu nhìn hai người bọn chúng, tiếp tục hỏi: "Các ngươi tiến vào lâu như vậy rồi, có phát hiện gì đặc biệt không?" 𝐐*𝐮*ỷ treo cổ chỉ về phía trước nói: "Giữa rừng có một đàn tế đàn, tôi cảm thấy đặc biệt nguy hiểm, chúng tôi không dám đi tới đó." Hàn Hướng Nhu nhướng mày: "Nơi này đồ đạc không ít, thậm chí còn có cả tế " đàn.
Hàn Hướng Nhu đi về hướng զц·ỷ treo cổ chỉ, hai con զⓤ.ỷ liếc nhìn lẫn nhau, sau đó quyết định đi theo Hàn Hướng Nhu, nơi này kỳ lạ quá, mặc dù bọn chúng là զ-⛎-ỷ hồn cũng cảm thấy có chút sợ hãi.
Ba người, à không, một người hai 🍳𝐮●ỷ giẫm lên những cành lá mục nát, đi sâu vào rừng. Dọc đường có đủ loại ma 𝐪·𝖚·ỷ giống như không muốn sống, nhầm, liều mạng cứ nhào tới. 𝒬⛎_ỷ treo cổ có nhận ra được vài con ⓠ-⛎-ỷ, phỏng chừng là đi vào cùng lúc với nhóm người kia rồi. Những con 🍳u-ỷ nào tiến vào chưa tới một tháng mà thần trí đã bị mài mòn, trở nên ngây ngô đần độn chỉ còn lại bản năng thôi.
Nếu Hàn Hướng Nhu thấy con ⓠu●ỷ nào có 👢1·𝖓·𝒽 ♓ồ·𝓃 trong sạch thì sẽ thu vào bùa Ký Hồn, còn nếu như gặp phải lệ q●u●ỷ nguy hiểm, cô sẽ cho nó ăn thẳng một đạo bùa Kích Lôi làm cho nó hồn phi phách tán luôn. 🍳*⛎*ỷ háo sắc chứng kiến thủ đoạn của Hàn Hướng Nhu, sợ đến mức thiếu điều nhét đầu vào trong cổ, "bu-gi" run bần bật. Ơn giời, may mà "mạng" mình lớn, lúc đầu không bị bả đánh c. h. ế. t thật sự.
Chẳng bao lâu sau Hàn Hướng Nhu đã thấy được tế đàn mà 🍳ⓤ●ỷ treo cổ nói, hai con ⓠ-ⓤ-ỷ cảm nhận được áp lực mạnh mẽ từ tế đàn truyền đến, sợ đến mức không dám tiến về phía trước dù chỉ một bước, ôm lấy thân cây mà 𝓇·u·𝓃 𝖑·ẩ·🍸 ⓑẩ·ⓨ. Hàn Hướng Nhu quay lại nói với bọn chúng: "Hai ngươi đợi đây đi, ta có mấy người bạn cùng tiến vào, nếu như các ngươi gặp được thì chỉ đường cho bọn họ."
TBC
Ⴓ-𝐮-ỷ treo cổ vội vàng gật đầu đồng ý, nhanh chóng lùi lại hơn mười mét, tìm một thân cây an toàn, treo cổ của nó lên và bắt đầu đu đưa ở đó.
Tế đàn được làm tⓗ●à●ռ●ⓗ ♓●ì●𝐧●𝐡 bát quái, có tám bậc thang có thể đi lên, Hàn Hướng Nhu dùng ngón tay bấm độn tính ra cửa Sinh của mình, bước lên cầu thang đến vị trí Khôn. Cô mới vừa đi lên tế đàn thì xung quanh đột nhiên tối sầm lại, sau đó cô phát hiện bản thân đang ở trong một mật thất, vây quanh cô là một đám 🍳u*ỷ hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen - monkeydtruyen/di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-81. html. ]
Về phần đám 🍳ц.ỷ hồn kia, sau khi nhìn thấy sự xuất hiện của Hàn Hướng Nhu thì tất cả đều rống lên, đồng loạt lao về phía cô. Hàn Hướng Nhu nhanh như chớp xoay người lại, nhấc chân đạp bay vài 𝐪*υ*ỷ hồn ở gần, ném chuỗi đeo tay Lôi Kích Mộc trên cổ tay lên không trung.
Cảm nhận được thiên lôi tồn đọng từ vòng tay trên đầu, lũ q𝐮●ỷ cứng đờ tại chỗ, không dám cử động, tất cả đều sợ hãi nhìn Hàn Hướng Nhu. Thấy bọn chúng không còn phản kháng nữa, lúc này Hàn Hướng Nhu ném một tấm bùa Ký Hồn để thu thập tất cả bọn chúng.
Đi lên cầu thang đến tế đàn tròn đầu tiên, vẫn còn tám cầu thang dẫn 🦵ê-𝖓 đ-ỉ-ռ-h tế đàn. Lối vào tế đàn không ngừng thay đổi, Hàn Hướng Nhu tính toán lại phương hướng và đi lên từ vị trí Khảm.
Sau khi bước lên cầu thang, tầm mắt Hàn Hướng Nhu tối sầm, khi sương mù đen tan đi, cô thấy mình đang đứng trong một nghĩa trang.
Từng cái nấm mồ 𝖓●ổ ⓣ𝖚●𝐧●𝐠 dưới ánh mắt lom lom của Hàn Hướng Nhu, hàng chục xác c. h. ế. t từ bên trong bò ra, Hàn Hướng Nhu cởi chuỗi đeo tay ra và vuốt thẳng, chuỗi đeo tay lóe lên trong tay Hàn Hướng Nhu, hóa t♓.à.𝓃.♓ 𝐡ìn.♓ một thanh kiếm gỗ. Hàn Hướng Nhu cầm một thanh kiếm gỗ đạp bước trên không lao về phía các xác ↪️♓*ế*✝️, lưu loát xẻ từng xác c. h. ế. t ra thành hai mảnh.
Thanh kiếm gỗ được hình thành từ Lôi Kích Mộc, bản thân nó mang theo thiên lôi do người độ kiếp đắc đạo đánh xuống, những vật thể xấu xa như xác c. h. ế. t thối rữa không thể chịu được sự tấn công của Lôi Kích Mộc, thanh kiếm này không chỉ xẻ đôi xác c. h. ế. t mà còn c. h. é. m nát cả ý thức còn sót lại điều khiển xác 𝒸-♓-ế-ⓣ.
Trong vòng năm sáu phút, phần lớn những xác c. h. ế. t thối rữa xung quanh Hàn Hướng Nhu đều ngã xuống, Hàn Hướng Nhu đang chuẩn bị tấn công đợt xác c. h. ế. t tiếp theo thì đột nhiên nhìn thấy một trong những xác c.𝒽.ế.†.
Cô sửng sốt, ồ, xác c. h. ế. t này được bảo quản tương đối tốt đấy. Cái xác kia được bảo quản còn tương đối nguyên vẹn, có thể nhìn ra được sáng vẻ lúc nó còn sống. Hàn Hướng Nhu cẩn thận nhìn kỹ, xác nhận nó chính là cô chủ nhà họ Trương mà cô thấy được khi trốn sau rèm cửa. Nhìn tấm lụa treo trên xác c. h. ế. t trước mặt, Hàn Hướng Nhu đoán được thân phận của bọn họ, đây chính là những người họ nhà Trương mất tích năm đó, xác c. h. ế. t được đặt trên tế đàn, 👢𝐢п-♓ hồ-𝐧 bị nhốt trong nhà họ Trương năm này qua tháng nọ, sống một cuộc sống lặp đi lặp lại.
Mắt thấy cô chủ nhà họ Trương sắp đến trước mặt rồi, Hàn Hướng Nhu liền thu hồi tâm tư, đạp lên mây, một tiếng trống làm hăng hái tinh thần đập nát toàn bộ xác 𝖈♓-ế-t.
← Ch. 080 | Ch. 082 → |