Vay nóng Tima

Truyện:Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi - Chương 035

Thượng Tướng Tà Ác, Hôn Nhẹ Nhàng Thôi
Trọn bộ 178 chương
Chương 035
Con Dấu Có Hiệu Lực
0.00
(0 votes)


Chương (1-178)

Siêu sale Shopee


Một đơn âm tiết của Gia Mậu, âm điệu không mặn không nhạt, lại thật giống như tích chứa vô hạn khả năng.

Không nói có đồng ý hay không, chỉ là "À" một tiếng, rõ ràng chính là muốn trước hết nghe điều kiện của cô rồi mới quyết định!

Người đàn ông hư hỏng phúc hắc!

Thất Dạ cắn răng, khép mắt, hướng về phía người đàn ông trầm giọng mở miệng: "Tối hôm nay, tôi muốn đi Thành Tây Đoạn Kiều."

Thật ra thì, yêu cầu như thế là có chút quá phận. Cô dù sao cũng chỉ là nô lệ anh ta mua về, cũng không đủ năng lực nói điều kiện với anh ta. Chỉ là, khắc này, Gia Mậu lại không có lập tức đáp lại.

Anh ta trầm mặc, trong lòng Thất Dạ càng không nắm chắc, nhưng sâu trong nội tâm, vẫn có một tia rất nhỏ mong chờ.

Dung nhan anh tuấn của Gia Mậu chợt khẽ dựa vào gần gương mặt của cô, dung mạo trong sáng tuấn mỹ tuyệt luân phóng đại trong đôi đồng tử xinh đẹp của cô. Dưới ánh sáng, có thể thấy được con ngươi tĩnh mịch như đầm nước xanh thẳm không chút gợn sóng kia, nhưng lại mang theo hơi thở lẫm liệt bức người, như hàn tuyết lãnh sương, dường như muốn đông cứng cả thân thể cô ——

Trong lòng cô lo sợ, lại chợt nghe thanh âm của người đàn ông nhộn nhạo trong không khí: "Đi thành Tây Đoạn Kiều, muốn gặt gỡ Dung Thiên Đại?"

Đây là ước định của cô và Dung Thiên Đại vào lúc chạy trốn, làm sao, người đàn ông này lại biết được?

Chẳng lẽ là, anh ta biết thuật đọc nội tâm?

"Cô cho rằng, suy nghĩ trong lòng, có thể giấu diếm được tôi, hả?"

Đồ đần, chỉ chút mánh khóe đó của anh, tôi không thèm để vào mắt?

Đầu ngón tay thô ráp nâng cằm cô gái lên, đáy mắt Gia Mậu tà tuấn thoáng qua ám quang. Sâu trong con ngươi, hình ảnh sâu kín, ý vị sâu xa!

"Cô ấy thế nào?" Đầu lông mày nhỏ khẽ nhăn, thanh âm của Thất Dạ, khó nén tâm tình nóng nảy.

Dung Thiên Đại không phải là người có quan hệ gì với cô, chỉ là người xa lạ duy nhất ở trong quốc gia lạnh lẽo này đưa tay ra trợ giúp cô. Ở phòng bị giám sát, tại gian phòng VIP chí tôn ở đại điện Kaloka...... Một lần lại một lần, ở thời khắc cô bị giày vò, cô ấy đều giống như quỷ mị xuất hiện. Cho nên, Thất Dạ không cách nào, không để cô ấy ở trong lòng!

Họ ước định, chỉ cần còn sống, sẽ gặp mặt nhau ở thành Tây Đoạn Kiều.

Ít nhất, báo tin đã bình an cũng tốt!

Cô gái kia, sẽ không dễ dàng ra tay cứu người. Một khi cứu, cũng sẽ không dễ dàng như vậy buông tay.

Họ, rõ ràng xa lạ, rồi lại quen thuộc. Cho nên, hiểu nhau không cần nói!

Hôm nay, Gia Mậu nếu có thể kêu rõ tên họ của Dung Thiên Đại như vậy, tất nhiên cũng đã tìm hiểu rõ lai lịch của cô ấy. Cho nên, Thất Dạ cũng vì thế nóng lòng không dứt.

"Không việc gì." môi mỏng Gia Mậu hé mở, thời khắc Thất Dạ nghe vậy, đang muốn thở phào một hơi, anh ta lại sâu kín phun ra hai chữ: "Tạm thời!"

"Có ý gì?" Trong lòng Thất Dạ kinh hãi, đầu ngón tay níu lấy cánh tay áo của người đàn ông hỏi tới.

Cảnh tượng ngày hôm đó Thiên Đại bị Tư Á tổn thương rõ mồn một trước mắt, làm cho trái tim của cô cũng chợt đau nhói.

Tầm mắt của Gia Mậu, theo những ngón tay mảnh khảnh mà mượt mà trắng nõn của cô nhàn nhạt thoáng nhìn.

Thất Dạ vội vàng buông tay ra, hàng mi nhẹ nhàng rũ xuống, nhỏ giọng cầu xin: "Van cầu anh, để cho tôi gặp cô ấy một lần......"

"Biệt thự Ngõa La Luân." Gia Mậu nắm được xương hàm cô gái đong đưa hai cái, thanh âm đạm bạc từ hai cánh môi mỏng tự nhiên khạc ra: "Biệt thự của Thượng tướng Tư Á • Kiều • Ngõa La Luân, sau khi xong việc, tôi sẽ dẫn cô đi!"

"Thật sự?" Mặt mày phủ một tầng vui thích, con mắt Thất Dạ, trong nháy mắt sự trong trẻo bừng sáng gấp trăm ngàn lần?

Con ngươi xinh đẹp, giống như ngọc lưu ly, lại tựa như ngôi sao sáng chói, rực rỡ, mê người, đầy mị hoặc!

Đây là lần đầu tiên, cô ở trước mặt anh trừ tức giận cùng kinh hoảng, biểu hiện ra một loại tâm tình khác.

Ánh mắt của Gia Mậu, nhẹ nhàng nheo lại, đáy mắt lóe lên ám quang, tất cả rơi vào trên người cô. Lực ở đầu ngón tay, đồng thời thoáng buông lỏng, lông mi dày nhàn nhạt rủ xuống, bày tỏ trả lời.

"Thành giao!" Thất Dạ bỗng chốc đưa tay nắm cổ tay Gia Mậu, đầu ngón út tay phải áp lên đầu ngón út của người đàn ông, ngón cái dọc theo ngón cái so với cô lớn hơn mội nửa ngón tay của người kia, đè ép một cái: "Con dấu có hiệu lực rồi!"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-178)