Hiểu Phỉ trở về, bảo bảo vô ngại
← Ch.117 | Ch.119 → |
"Tôi cảnh cáo anh, đụng đến tôi sẽ không xong đâu, tôi nhất định sẽ để cho anh chịu không nổi hậu quả ~!" Quý Linh Linh hơi nâng cằm, nụ cười trên mặt đã biến mất hầu như không còn.
"A, " chỉ nghe Đặng Thống Phủ hừ lạnh một tiếng, "Cái này là cô đang uy hiếp tôi? Là cô để cho tôi chịu không nổi, hay là Mộ Thượng tá đây?" Trong giọng nói của hắn tràn đầy giễu cợt, đối với uy hiếp của Quý Linh Linh rất xem thường.
"Anh nếu biết tôi là ai, còn dám có hành động như vậy, anh là có chuẩn bị tốt mà đến đây, thì hẳn đã chuẩn bị nhận lấy hậu quả rồi?" Theo bản năng, người đàn ông này tuyệt đối có vấn đề. Biết rõ thân phận của cô, còn dám làm như vậy, cho dù ăn tim gấu, cũng không có người lớn mật như vậy.
"Quý tiểu thư, phụ nữ, quan trọng nhất chính là thức thời. Đối với các cô mà nói, có nhiều người đàn ông yêu các cô, đây không phải là một chuyện rất tốt sao? Cô hiện tại đi theo tôi, trong lúc vô hình lại thêm một người nam nhân bảo vệ cô yêu cô, có gì không thể đây?" Đặng Thống Phủ khơi lên môi mỏng, dừng lại ngụy biện.
"Hả? Vậy tôi cũng muốn hỏi một chút, Đặng tiên sinh đại khái sống lâu như vậy, anh không có thật lòng yêu người phụ nữ nào sao, cũng không có một người phụ nữ nào thật lòng yêu anh sao? Nếu như anh từng thật lòng yêu một người phụ nữ, thì sẽ không thể nói ra câu nói này." Quý Linh Linh học bộ dáng của hắn, lạnh lùng giễu cợt.
Dạo này, ngựa đực nam nhân kiến thức hơn nhiều, nhưng là như loại này"Tâm chiều rộng" ngựa đực nam, thật đúng là hiếm thấy. (câu này mình không hiểu gì hết có gì các bạn góp ý mình sửa lại nha)
"Ha ha, chẳng lẽ Mộ Thượng tá đối với cô như thế?"
"Không sai." Nhắc tới Mộ Ly, so sánh anh cùng người đàn ông khác, càng thêm phát hiện anh càng ưu tú.
"Ha ha, Quý tiểu thư, hiện tại không còn người đàn ông nào sẽ chỉ chung tình như một, đó chỉ là lừa gạt những cô gái đơn thuần thôi. Cô đối với Mộ Thượng tá hiểu được bao nhiêu, bên cạnh anh ta có bao nhiêu người phụ nữ, mặt ngoài, sau lưng, cô biết được bao nhiêu? Đừng tưởng rằng đàn ông đối với cô nói vài lời lời tâm tình, cô liền tin tưởng tất cả. Ha ha, chỉ là, loại phụ nữ đơn thuần như cô, rất đúng khẩu vị của tôi."
Quý Linh Linh cau lông mày nhìn hắn, "Mộ Ly, so với anh còn tốt hơn gấp trăm lần!" Cô không cho phép bất luận ai dám nói xấu anh.
"Hả? Vậy chúng ta liền thử một chút, nhìn tôi đem cô xử trí, để xem Mộ Thượng tá có thể chạy tới cứu cô hay không!"
Khốn kiếp! Hắn rõ ràng biết Mộ Ly căn bản không thể tới.
"Anh không cần tới đây!" Quý Linh Linh lấy tay ôm bụng, bước lui về phía sau.
"Quý tiểu thư, hiện tại cô cần phải cẩn thận suy nghĩ, là an phận đi theo tôi, hãy để cho tôi...... Dùng sức mạnh, ha ha, nếu như dùng sức mạnh mà nói, tôi không dám cam đoan đứa nhỏ trong bụng cô, cuối cùng sẽ có cái gì kết quả." Chậc chậc, Đặng Thống Phủ chép chép miệng, mặt gấp không thể chờ."Không nên tới, nếu như anh dám động tới tôi, anh sẽ chết rất khó coi!" Trong lời nói của Quý Linh Linh lần này, rốt cuộc cũng không có cứng rắn nữa, nếu như đổi lại bình thường, cô sẽ có thể cùng hắn đấu một trận, hiện tại thân thể có khó khăn, cô chỉ có thể lui.
"Phản kháng của phụ nữ, sẽ kích thích tôi chinh phục ** lớn hơn, tôi không sợ thấy máu đâu."
← Ch. 117 | Ch. 119 → |