Nói chuyện bị cắt ngang
← Ch.038 | Ch.040 → |
"Linh Linh...... Linh Linh?"
Giang Tâm Dao đứng trước bàn làm việc của Quý Linh Linh, dáng vẻ thất hồn lạc phách, nếu như cô nhớ không lầm, Quý đại tiểu thư đã kéo dài trạng thái này một tuần lễ rồi. Nhìn Quý Linh Linh như cũ đi vào cõi thần tiên, cô có chút nghịch ngợm đưa ra ngón tay của mình, gảy nhẹ lên trán Quý Linh Linh, "Pằng" một tiếng.
"Ô!"
"A!" Giang Tâm Dao quát to một tiếng, Quý Linh Linh đột nhiên nhảy lên làm sợ hết hồn.
"Này, Tâm Dao cô ở đây làm gì?" Quý Linh Linh một tay che trán, nhìn vẻ mặt trắng bệch của Giang Tâm Dao, cô mơ mơ màng màng.
"Linh Linh!" Giang Tâm Dao không thể kiềm chế được bản thân lớn tiếng gọi, "Người ta chỉ là gọi cô thôi, tại sao phải phản ứng mạnh như vậy, làm tôi hoảng sợ!" Cô lại duỗi bàn tay nhỏ bé ra, không khỏi khe khẽ đẩy Quý Linh Linh một cái, tỏ vẻ bất mãn của mình.
"Éc...... Thật xin lỗi, thật xấu hổ, tôi không kịp phản ứng." Quý Linh Linh nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Giang Tâm Dao, trong bụng tràn đầy áy náy, dọa một người đẹp trắng nõn nà tội lỗi thật là lớn.
Giang Tâm Dao cũng không nói chuyện, mà là tỉ mỉ quan sát Quý Linh Linh, "Linh Linh, tôi hỏi cô, cô gần đây thế nào, mỗi ngày sau khi vào công ty cũng mặt ủ mày chau, hơn nữa dự án thiết kế cô đều không muốn làm, có phải xảy ra chuyện gì phải không?"
Nhìn con ngươi Giang Tâm Dao sáng lấp lánh, trong lòng Quý Linh Linh không khỏi thở dài, tại sao Tâm Dao lại tốt số như thế, an tâm làm nhà thiết kế, mỗi tháng cầm tiền lương và tiền thưởng, ở khu nhà cao cấp, lái xe có danh tiếng, những ngày sau này là những ngày thuận buồm xuôi gió.
Nhưng nhìn lại cô xem...... Chỉ dùng một từ u ám để hình dung.
"Không có gì, gần đây mê mẩn một bộ phim mỹ, mỗi đêm đều theo dõi, cho nên mới bị thiếu ngủ." Quý Linh Linh nhìn Giang Tâm Dao cười ha hả.
"A, hoá ra là như vậy, cô nên chú ý sức khỏe, tôi về phòng làm việc trước." Nhìn quầng thâm trên mắt cô, mình cũng đại khái cũng đoán được.
"Ừ, được." Nhìn Giang Tâm Dao ra khỏi phòng làm việc của mình, cô không khỏi thở phào một hơi.
Nếu như cuộc sống bây giờ của cô chỉ là vở kịch đẹp mắt, thiếu ngủ thật là tốt!
Quý Linh Linh lười biếng nằm trên bàn làm việc, một tuần lễ, mới một tuần lễ, thời gian sao trôi chậm như vậy, hiện tại cô hi vọng thời gian trôi qua như tốc độ chiếc xe thể thao, đảo mắt mười năm!
Suy nghĩ lại buổi tối hôm đó cùng với ông chủ lớn nói trước đám đông, trong lòng cô vẫn còn sợ hãi.
"Đây chính là bạn gái tôi, chúng tôi rất hòa hợp, tìm được thời gian thích hợp sẽ kết hôn. Xin ba mẹ yên tâm, chúng con sẽ chăm sóc tốt cho Tư Viễn." Lời phát biểu ngắn ngủi, trực tiếp đem mối quan hệ với Quý Linh Linh trở nên khăng khít.
Cái gì gọi là bạn gái của hắn, cái gì gọi là hòa hợp, sao lại kết hôn? Lúc ấy Quý Linh Linh không suy nghĩ nhiều níu lấy cổ áo Lãnh Dạ Hy, lớn tiếng chất vấn hắn, đem lão nương làm thành cái gì, không hiểu gì đã phá hủy thanh danh của cô!
Quan trọng hơn là, cô không chỉ thành bạn gái danh nghĩa của Lãnh Dạ Hy, hoàn toàn trở thành "Mẹ ghẻ" của tiểu tử kia, không biết bây giờ cô là dạng gì, cho dù bức bách đe dọa, cũng không đáng nhận lấy tình cảnh này.
"Ai, ai, ai!" Quý Linh Linh thở dài ba tiếng, cảm giác số mình thật khổ, trời mới biết cô sợ ông chủ lớn nhiều thế nào, hơn nữa những năm cô làm việc ở đây, cô và ông chủ lớn nói chuyện cũng không vượt quá 100 câu, hiện tại tốt hơn, trên lưng cõng nồi đen lớn!
"Quý tiểu thư lại đang ngẩn người sao?"
"À?" Nói gì vậy, cô rất tích cực nhìn lên, Quý Linh Linh hơi nhíu lông mày nhìn trợ lý tổng giám đốc đang đứng ở cửa.
"Quý tiểu thư, Lãnh tổng gọi cô đi qua một chuyến."
Nhìn vẻ mặt cô gái nhỏ cười mập mờ, coi như cô và Lãnh Dạ Hy không có gì, nụ cười này cũng xuất hiện.
"A, cám ơn." Thật ra hiện tại Quý Linh Linh muốn làm nhất là, một phen xông lên túm cổ áo trợ lý, cô dám bịa đặt, lão nương diệt cả nhà ngươi!
Nhưng cũng chỉ nghĩ, cho Quý Linh Linh cô một trăm lá gan, cô cũng không làm được loại hành động lưu manh này, thôi, nhàn rỗi không chuyện gì, ở trong lòng suy nghĩ một chút tốt rồi.
"Quý tiểu thư, cô cần nhanh lên một chút, Lãnh tổng giám đốc luôn nghĩ đến cô a!"
"... !"
Có thể mắng bịa đặt sao? Một mình ngươi Tiểu Phá phụ tá, làm sao có thể sẽ biết đại tổng giám đốc nghĩ cái gì? Quý Linh Linh cắn răng, nhìn trời, vỗ trán, xem ra cô nên tìm một cơ hội nói chuyện với ông chủ lớn một chút, danh tiếng IDE nên tăng thêm nữa "Tám phong báo chí"!
Vừa nghĩ đến sẽ phải gặp ông chủ lớn, Quý Linh Linh không có tiền đồ đùi liền mềm nhũn. Từ sau bữa tiệc về, ông chủ lớn lại một lần nữa trở lại dáng vẻ không có nhân tính kia, giống như là một giấc mơ.
Làm ơn, cô là phụ nữ nha, ít nhiều cũng phải quan tâm tâm tình của cô chút chứ!
"Lãnh tổng, anh tìm tôi?" Quý Linh Linh gõ cửa.
"Vào đi!"
"Lãnh...... Lãnh tổng có chuyện gì?" Ngàn vạn lần đừng nói đó là chuyện ở bữa tiệc, cô sẽ lúng túng, cô sẽ đỏ mặt, trong lòng Quý Linh Linh cầu nguyện.
"Pằng!"
Quý Linh Linh còn chưa chuẩn bị xong, chỉ thấy một xấp tài liệu ném vào trước mặt cô, cô sửng sốt! Nhìn tên tuổi trên tài liệu, Quý Linh Linh!
"Lãnh......"
"Ngươi cần giải thích một chút, tại sao lần bản thiết kế lần này cho khách hàng lại hỏng bét?" Còn không chờ Quý Linh Linh mở miệng, Lãnh Dạ Hy đã lạnh lùng lên tiếng.
Quý Linh Linh chống lại tròng mắt của hắn, Lãnh Dạ Hy ơi Lãnh Dạ Hy, anh thật là không phụ lòng người, bày ra vẻ mặt lạnh có thể giết chết hàng trăm sinh vật Thái Bình Dương!
"Tôi......"
"Quý tiểu thư!" Ba chữ này trong miệng hắn âm điệu cực kỳ cao.
Lông mày nhỏ nhắn của cô kẽ rùng mình, chờ câu tiếp theo của ông chủ lớn.
"Không phải cô cảm thấy, lần trước dẫn cô đi gặp ba mẹ tôi, cô đã cảm thấy thân phận của mình có thay đổi?" Lãnh Dạ Hy nheo tròng mắt đen nói ra, không mang theo bất cứ chút tình cảm nào. Cái quan sát kia, khiến Quý Linh Linh không khỏi sợ hãi, dầu gì cô cũng đã đi qua giáo dục đại học, thanh niên có tư tưởng mới, sao có thể nhận loại từ ngữ vũ nhục người khác như hắn.
"Lãnh tổng......"
"Quý tiểu thư, tôi có thể nói cho cô rất rõ ràng, không nên suy nghĩ sai lệch!" Lại một lần nữa, lời của cô lại bị cắt ngang.
"Tôi......"
"Bất quá chúng ta chỉ là một lúc mà thôi......"
"Pằng!" "Câm mồm!"
Không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa!
Liên tiếp cắt ngang cô nói chuyện, hắn một chút dạy dỗ cũng không có!
Chỉ thấy hai tay Quý Linh Linh lập tức vỗ vào Lãnh Dạ Hy, bộ dạng vênh váo hung hăng nhìn chằm chằm Lãnh Dạ Hy.
"Lãnh tổng, nếu như anh muốn giết một người, cũng phải cho hắn cơ hội nói lời trăn trối chứ. Hiện tại, cũng xin anh cho tôi một cơ hội giải thích! Đừng tưởng rằng anh nói lớn, nói chuyện nhanh hơn tôi, thì có thể lần này đến lần khác cắt ngang lời của tôi!" Đầy tớ bị áp bức rốt cuộc cũng phản kháng, Quý Linh Linh nhu nhược yếu đuối có mấy phần khí phách.
Lãnh Dạ Hy giống như bị khí thế của cô làm cho kinh hãi, nhưng sau đó hắn lại ra vẻ bình tĩnh, dù sao cũng là người đã từng gặp qua sóng to gió lớn.
Ánh mắt Quý Linh Linh lấp lánh nhìn chằm chằm Lãnh Dạ Hy, que kem chết tiệt, rốt cuộc đến phiên lão nương phản công, chờ chịu chết đi!
← Ch. 038 | Ch. 040 → |