Bé cưng, ngoan
← Ch.070 | Ch.072 → |
Edit: Mey
Beta: Nhyeee
Ánh mắt Trì Thanh Chước sâu hơn, cảm thấy cần phải hôn liếm đến khi thỏa mãn mới thôi, toàn thân cô từ trên xuống dưới nơi nào anh cũng đều rất thích, nơi nào cũng muốn ngậm trong miệng rồi hôn.
Anh lại cúi đầu, một lần nữa ngậm lấy cánh hoa của Chung Linh vừa liếm vừa hôn, trong nhà vang lên âm thanh rõ ràng của tiếng mút và nuốt vào.
Chung Linh nghe thấy chỉ hận không thể bịt lỗ tai chính mình lại.
Toàn thân Trì Thanh Chước đều nóng lên, Chung Linh còn hơn thế, cô bị Trì Thanh Chước tách hai chân ra hôn đến toàn thân đều nhũn ra, trên má hiện lên sắc hồng khi động tình.
Rốt cuộc chờ đến khi Trì Thanh Chước từ giữa hai chân cô đứng dậy, đè nặng Chung Linh muốn hôn cô, Chung Linh lại khó chịu né mặt.
Trì Thanh Chước nhéo cằm cô, mạnh mẽ hôn cô, cùng cô tiến hành trao đổi nước bọt, hôn cô đến khi đầu óc choáng váng mới nói, "Không có vị gì đâu."
Sau khi phản ứng lại mặt Chung Linh càng đỏ, ngước nhìn đôi mắt rõ ràng sạch sẽ của anh đến không sót cái gì, nhưng Trì Thanh Chước lại cảm thấy cả người cô đều quyến rũ vô cùng.
Anh cúi gần hơn xuống trên đầu Chung Linh, kéo ngăn kéo tủ ra, sau khi lấy áo mưa ra liền xé mở đeo lên thân mình.
Anh hoàn toàn không kiêng dè Chung Linh, thậm chí từ góc độ Chung Linh nằm, có thể thấy rõ thứ đồ vật kia thô dài bao nhiêu, dựng đứng ở giữa háng, khớp tay rõ ràng của Trì Thanh Chước thong thả đẩy áo mưa xuống phía dưới, cho đến khi bao lại toàn bộ.
Chung Linh lần trước hoàn toàn bị anh mạnh mẽ dùng tư thế lớn mật làm sợ, bây giờ nhìn thấy dương vật anh, cả người chỉ muốn chạy trốn.
Trì Thanh Chước bắt lấy cẳng chân cô, ngăn cản toàn bộ thân thể cô lui về phía sau, hơi dùng sức một chút, một lần nữa tách hai chân cô để lộ ra chân tâm, giơ ra trước mặt anh.
Ngón tay anh sờ đến nơi cô chảy nước vuốt ve, "Phía dưới trơn quá, có thể đi vào rồi."
Chung Linh chảy rất nhiều nước, khi Trì Thanh Chước liếm cô đã phát hiện ra thân thể cô thực sự rất mẫn cảm, hơi kích thích chút bên dưới liền dễ dàng run rẩy chảy nước.
Anh để dương vật ở chỗ thịt mềm căn bản không có khe hở kia, đỡ dương vật cương đến không chịu được thử thăm dò chọc vài cái, sau mới chậm rãi cầm vật cứng căng đường đi nho nhỏ khép kín của Chung Linh ra, cảm nhận được bên trong kẹp lấy anh rất chặt.
Chung Linh cầm lấy cái gối che mặt mình, chặn lại những tiếng thở dốc nhỏ vụn và ưm ư.
Trì Thanh Chước nhìn phía dưới vẫn còn một nửa chưa tiến vào, nhưng cảm giác đường đi của Chung Linh đã bị căng đến cực hạn, mỗi hướng bên trong đều chặt, mang đến một loại cảm giác anh phá vỡ đường đi mạnh mẽ, làm nó tách ra tiếp nhận mình.
Trì Thanh Chước cũng không miễn cưỡng, thong thả thọc vào rút ra từ độ sâu này.
Hắn giật lấy chiếc gối Cung Linh cầm ném sang một bên, lộ ra gương mặt ửng hồng và đôi mắt ngập nước của cô.
Trì Thanh Chước cúi người hôn chóp mũi rồi hôn mí mắt cô, cảm nhận được lông mi cô hơi run run, khuôn mặt thanh thuần lại đáng thương.
Trì Thanh Chước ngắm đến hạ thân càng cương cứng, trực tiếp đâm toàn bộ gốc rễ hoàn toàn vào trong cơ thể Chung Linh.
Chung Linh bị thứ đồ vật kia của anh trực tiếp đâm lút cán, ngón tay túm lấy khăn trải giường cứng đờ, mày hơi chau, âm thanh trong miệng vốn dĩ muốn kêu ra, bị cô cắn môi nghẹn trong miệng.
"Kêu ra đi." Trì Thanh Chước dùng sức đâm cô một chút.
Tiếng kêu của Chung Linh rất êm tai, tinh tế mang theo chút tiếng nức nở mềm mại, chỉ nghe thôi cũng khiến adrenalin người ta tăng vọt. Nhưng Chung Linh luôn kìm nén âm thanh chính mình, giống như đây là chuyện làm người ta cảm thấy thẹn thùng.
Chung Linh đột nhiên không kịp phòng bị bị anh đụng vào chỗ sâu bên trong, ngẩng cổ khó nhịn thở ra, "Đừng...... Ư......"
Trì Thanh Chước lập tức bế cô lên người mình, Trì Thanh Chước muốn nhìn mặt cô, lại bị Chung Linh né tránh, Chung Linh đem cánh tay vòng lên cổ anh, mặt cũng chôn ở bả vai anh.
Trì Thanh Chước nâng mông cô lên rồi đem người ấn xuống, làm cho dương vật ăn càng thêm sâu.
Chung Linh chống eo lắc đầu, lời nói phun bên tai anh, "Quá sâu...... Đau......"
Chung Linh sợ hãi tư thế này, đi vào quá sâu, bị đâm đến chỗ sâu nhất mang cảm giác vừa đau vừa sướng làm cô cực kỳ hoảng sợ.
Trì Thanh Chước vòng tay ôm eo cô, một tay ở khẽ vuốt ve lưng cô, hít hà hương thơm từ mái tóc thoảng đến cần cổ, "Vậy em kêu ra đi, cho anh nghe."
Trì Thanh Chước ôm cô rồi nhẹ nhàng thọc vào rút ra, Chung Linh ở bên tai anh khẽ ngâm nga, mỗi lần động động, Chung Linh đều sẽ nhỏ giọng thở hổn hển.
Trì Thanh Chước đưa tay sờ đến chỗ hai người kết hợp, lại bị dính đầy chất nhầy của hai người, ngón tay anh tách hai cánh hoa của cô ra thêm chút, giúp anh tiến vào càng dễ dàng hơn.
"Bé cưng, ngoan." Trì Thanh Chước vừa lòng mà dán ở bên tai cô nói.
← Ch. 070 | Ch. 072 → |