Cầm con dao trước mắt
← Ch.082 | Ch.084 → |
Khi Tô Lực Hằng thấy màn trước mắt, ngọn lửa tức giận trong nháy mắt đốt đỏ mắt hắn.
Xông qua đẩy ba người đàn ông kia, kéo Liễu Uyển Nhi giấu vào trong lòng.
Ba người đàn ông vừa thấy có người xuất hiện, trong mắt lập tức mắt lộ ra hung quang, từ bên hông móc ra con dao đâm về phía Tô Lực Hằng.
"Tiểu Tiểu, em hãy trốn thật xa."
Đẩy Liễu Uyển Nhi ra xa, Tô Lực Hằng một cái quét chân khiến người đàn ông chạy đến ngã trên mặt đất.
Một cái nghiêng người tránh thoát con dao đâm về phía hắn, lại tung một quyền hung mãnh đánh bại người đàn ông muốn xông đến.
Người đàn ông thứ ba thấy hai đồng bọn mình lần lượt ngã xuống, bước chân nhất thời có chút e sợ.
Hai người đó lại đứng lên, ba người cùng nhau triển khai một đợt tấn công mới với Tô Lực Hằng.
Trải qua mấy hiệp, ba người đàn ông đã bị đánh cho sưng mặt sưng mũi nhưng không hề tổn thương nữa phần trên người Tô Lực Hằng.
Thấy tình thế không ổn, một gã đàn trong đó bỗng nhiên đem con dao chuyển hướng sang Liễu Uyển Nhi đứng bên cạnh.
Tô Lực Hằng phát hiện cử động của hắn, trong lòng hoảng sợ nhanh chóng di động bước chân, nháy mắt đã chạy đến bên cạnh Liễu Uyển Nhi, đưa tay cầm lưỡi dao sắc bén đưa đến trước mắt cô.
Nhìn máu rỉ ra từ lòng bàn tay nắm chặt con dao, từng giọt từng giọt nhỏ ra thoáng cái rút đi linh hồn Liễu Uyển Nhi, sững sờ đứng im không biết nhúc nhích.
Lại dám công kích phụ nữ của hắn, lửa giận xông thẳng lên ngực, bàn tay Tô Lực Hằng cầm đao càng thêm dùng sức, chỉ nghe 'kẽo kẹt' một tiếng, ngay sau đó người đàn ông kia thét thảm như heo bị giết.
Tô Lực Hằng buông lỏng bàn tay cằm dao.
Hai người khác cũng bị cảnh trước mắt làm sợ ngây người.
"Beat it, I'll kill you!" Tô Lực Hằng gầm lên giận dữ, ba tên đó lập tức hoảng sợ chạy trốn.
"Hằng, anh không sao chứ?!" Liễu Uyển Nhi lúc này mới hết hoảng sợ, vọt tới bên cạnh hắn, run rẩy nâng lên bàn tay bị thương, trong lòng bàn tay có hai vết dao thật sâu nhìn thấy mà giật mình, máu tươi đang chảy ra ngoài, thấy vậy trong lòng cô như bị xé rách vô cùng đau đớn.
"Đều do em không tốt liên lụy anh bị thương." Nước mắt to như hạt đậu ngăn không được chảy ra ngoài.
"Không có chuyện gì, em đừng khóc."
Hắn an ủi không có chút tác dụng, ngược lại làm cho nước mắt của Liễu Uyển Nhi càng ngày càng nhiều.
Tô Lực Hằng đối mặt kẻ bắt cóc tĩnh táo dị thường, lúc này lại luống cuống tay chân.
← Ch. 082 | Ch. 084 → |