Thông báo mọi người
← Ch.063 | Ch.065 → |
Kết thúc buổi cơm tối.
"Mọi người ngồi xuống trước, tôi có việc muốn tuyên bố."
Giọng Tô Lực Hằng khiến bước chân mọi người định rời đi phải dừng lại.
"Tiểu Tiểu, cháu tới đây."
Nhận được mệnh lệnh của hắn, Liễu Uyển Nhi đi tới bên cạnh hắn: "Chuyện gì? Chú."
"Không phải nói đừng gọi ta là chú sao?"
Lời này vừa nói ra tất cả mọi người sửng sốt, Liễu Uyển Nhi thì khẩn trương vạn phần, hắn muốn làm gì? Không phải muốn làm chuyện điên rồ gì chứ?
Đang suy nghĩ Tô Lực Hằng bỗng nhiên đứng lên, tay ôm chầm eo cô, đang lúc mọi người còn kinh ngạc, thế là được chứng kiến màn chú hôn cháu gái.
Tốt!Xong việc, màn dữ dội rốt cục rơi xuống, Tô Lực Hằng vẫn ôm cô bé bên cạnh, cười với mọi người: "Các người cũng nghe rõ đây, bắt đầu từ giờ khắc này Tô Tiểu Tiểu là người phụ nữ của ta. Không cần khẩn trương, cô ấy không phải là cháu ruột của ta chúng ta không có bất kỳ quan hệ huyết thống."
Trời ạ, quan hệ người trong nhà này thật loạn, Tiểu Do dùng sức lắc đầu của mình.
Mà lúc này trong lòng Tử Quyên tràn đầy đau đớn, nhắm mắt lại không muốn nhìn màn thân mật trước mắt, người đàn ông này không còn ...thuộc về cô nữa.
"Không, tôi không làm người phụ nữ của chú!" Liễu Uyển Nhi hét lên lần nữa làm mọi người kinh ngạc.
"Em câm miệng cho anh, em không có quyền bác bỏ." Quá không nể mặt hắn, còn dám trước mặt mọi người không chịu nhận hắn.
"Đó là chuyện của cháu, tại sao không có quyền quyết định?" Liễu Uyển Nhi hận chết hắn độc tài.
"Tôi là người giám hộ của em, chuyện của em sẽ do tôi quyết định."
Liễu Uyển Nhi chớp chớp mắt, không hiểu tại sao người giám hộ có thể quyết định tất cả cho cô.
Trong lòng mọi người thì gào thét, lời ngụy biện thế cũng có thể nói.
Thấy cô rốt cục không lên tiếng nữa, Tô Lực Hằng hết sức hài lòng, nhìn sang dì Trương nói: "Dì Trương, ta nghĩ bắt đầu từ hôm nay để Tiểu Tiểu chuyển vào sống trong phòng ta."
Như vậy hắn cũng không cần ngày ngày chạy đến phòng cô.
"Không được!"
"Không được!"
Một già một trẻ hai người phụ nữ trăm miệng một lời phản đối.
Hắn thật không biết liêm sỉ, công khai vụng trộm sao?! Theo lễ nghĩa đạo đức Liễu Uyển Nhi đã học tuyệt đối không thể làm.
"Dì không đồng ý loại hành động ở chung này, trừ phi các ngươi chịu dùng điều kiện kết hôn để quen nhau." Dì Trương vẫn kiên trì điều kiện đầu tiên là Tô Lực Hằng phải lấy Tiểu Tiểu.
"Không được!"
"Không được!"
Không nghĩ tới con nhóc cũng phản đối, Tô Lực Hằng nhìn về phía Liễu Uyển Nhi đứng bên cạnh, trong mắt lộ ra tín hiệu nguy hiểm: "Em không chịu điều kiện kết hôn để quen anh sao?"
Hắn không muốn bị phụ nữ giam cầm, nhưng vừa nghe cô không đồng ý lấy hắn, không khỏi cảm thấy khó chịu!
"Tôi, tôi không lấy anh làm chồng." Dưới ánh mắt đáng sợ của hắn Liễu Uyển Nhi trở nên có chút yếu.
Mặc dù đã biết hắn và mình bây giờ không có quan hệ huyết thống nhưng gả cho người này cô nhất định sẽ bị bắt nạt cả đời, cả đời bị hắn nghiền ép, uy hiếp, loại cuộc sống như vậy cô không cần. Nếu như muốn chọn đối tượng kết hôn, cô vẫn muốn chọn loại đàn ông tận tâm như Vu Thiểu Đình, nhưng cô đã không có quyền lựa chọn, cho nên cô đã sớm quyết định cô độc một mình.
"Hai người các ngươi đúng là bị các người chọc tức chết!"Dì Trương không nghĩ tới Liễu Uyển Nhi không muốn gả cho Tô Lực Hằng, bọn họ rốt cuộc muốn làm gì?
"Thôi, dì không thèm quan tâm các con, các con muốn làm sao thì làm!" Dứt lời dì Trương nhức đầu rời đi.
"Dì Trương, Vân Vân, tôi giúp các người rửa chén." Tiểu Do thấy tình thế không ổn, vội vàng tìm cơ hội rút lui.
"Đại ca, vậy chúng ta cũng đi." Khinh Vân cùng Đao Nhân cũng cảm thấy Tô Lực Hằng cùng Liễu Uyển Nhi đang bắn ra tia lửa bốn phía, vội kéo Tử Quyên đang đau lòng nhanh chóng rời đi.
← Ch. 063 | Ch. 065 → |