Vay nóng Tinvay

Truyện:Thú Nhân Chi Long Trạch - Chương 069

Thú Nhân Chi Long Trạch
Trọn bộ 107 chương
Chương 069
Trò chơi
0.00
(0 votes)


Chương (1-107)

Siêu sale Lazada


Trong nhà có thêm một pho tượng Quan Âm làm bằng đồng, mẹ Tiết mỗi ngày đều thắp hương vào ban sáng.

Vốn họ cũng không phải là người mê tín, nhưng kể từ ngày con gái bị mất tích, mẹ Tiết thiếu chút nữa không trụ được, mọi chuyện đều đã cố gắng hết sức, bà chỉ có thể hy vọng Bồ Tát phù hộ, mỗi ngày đều khấn bái cầu nguyện con gái sẽ bình an.

Hiện tại, Tiết Đồng đã trở về, nhưng thói quen của bà vẫn không thay đổi, hy vọng con gái sau này sẽ không phải gặp những tai ương lớn nào nữa. Kể từ khi Tiết Đồng trở về, cha mẹ cô như trẻ lại vài tuổi, những nếp nhăn trên trán cũng giãn ra, khuôn mặt luôn tươi cười. Điều khiến cha mẹ cô vui mừng đó chính là con gái của họ so với trước kia không có gì thay đổi.

Tuy rằng, cả hai đều không hỏi, nhưng trong lòng họ đều hiểu được, khi bị đem bán cô đã không ít những đau đớn về thể xác nhưng tinh thần của Tiết Đồng rất tốt, không hề có gì khác lạ. Điều này khiến mẹ Tiết cho dù chơi mạt chược có thua cả đời, bà cũng ngày ngày cảm tạ Bồ Tát đã phù hộ.

Cha mẹ Tiết Đồng muốn cô ở nhà nghỉ ngơi chừng một năm rưỡi nữa mới để cô trở lại với công việc, cô có thể đi du lịch giải khuây, mặc dù trong nhà không khá giả gì nhưng dù sao họ cũng chỉ có người con gái này, vất vả cách mấy cũng không để cô chịu khổ. Về sau sẽ tìm cho cô một đối tượng tốt, chỉ cần đối tối với Tiết Đồng, họ cũng không ngăn cản, mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.

Long Trạch cũng không để Tiết Đồng ở mãi trong nhà, bình thường cả hai gặp nhau đã khó, mỗi lần gặp nhau đều phải lén lút. Hắn lo lắng nếu Trình Thiên sai người đến thành phố C để tìm, cho dù hắn nhanh nhạy đế đâu cũng không thể chắc chắn rằng cô sẽ không gặp nguy hiểm gì.

Bởi vì yêu, cho nên không thể không lo lắng.

Thành thật mà nói, Tiết Đồng là một cô gái ngoan, đối với những cô gái ngoan ngoãn thì máy tính là vũ khí tối ưu nhất. Chiếc máy tính này của cô mua từ thời đại học, dùng đã ba bốn năm, cũng đã rơi vào trạng thái già nua, Tiết Đồng có chút bực mình, quyết định cho máy tính về hưu sớm.

Cô không biết trong nhà có bao nhiêu tiền gởi ngân hàng, nhưng trong thời gian cô bị bắt cóc, cha mẹ đã tiêu tốn không ít tiền, nhưng cha cô thấy vì chiếc máy tính hỏng mà tức giận đến lông mi thiếu chút nữa cũng dựng thẳng lên, sau khi ăn cơm trưa xong, ông chủ động lên tiếng:" Đồng Đồng, mua hẳn một chiếc máy mới, cũng đã dùng hơn ba năm, hiện tại cũng đã cũ quá rồi."

"Đúng vậy, ram chỉ có 512MB, hiện tại đã quá cũ rồi." Tiết Đồng vì chuyện máy tính hỏng mà tức giận hộc máu.

Mẹ cô cũng đồng ý rằng sẽ đổi máy mới tính mới, dù sao cô sẽ ở nhà trong khoảng thời gian dài, người trẻ tuổi luôn yêu thích việc sử dụng máy tính. Mẹ cô đi từ trong phòng cầm tờ chi phiếu ra: "Bên trong có mấy ngàn đồng, con tìm một chiếc máy mới mà mua, số còn lại để làm tiền cá nhân."

Tiết Đồng làm sao có thể nhận được: "Không cần, mẹ, con còn tiền của ba tháng lương, hơn nữa chỉ ăn ở trong nhà, con còn chút tiền dự trữ."

"Chỉ có vài ngàn đồng, con nghĩ rằng cha mẹ không biết sao. Hiện tại giá cả ngày một leo thang, số tiền đó mua sao được." Mẹ Tiết nhét tờ chi phiếu vào tay cô: "Cầm đi, thời tiết đang chuyển lạnh, đi mua hai bộ quần áo mới."

Tiết Đồng biết cha mẹ kiếm tiền không dễ dàng nhưng không thể nói rằng có người đàn ông khác cho cô không ít tiền, cô cùng với Long Trạch tuy rằng tâm linh tương thông nhưng còn chưa đi tới bước cuối cùng. Hơn nữa, Tiết Đồng thực sự muốn mua máy vi tính mới, cô đành cầm tờ chi phiếu trong tay: "Cảm ơn mẹ."

"Đều là người một nhà, cha mẹ không cho con thì còn cho ai." Mẹ Tiết nở nụ cười hiền dịu.

Tiết Đồng ở lì mãi trong nhà cũng cảm thấy buồn chán, đến chiều cô muốn đi dạo tiện thể mua luôn máy tính mới, liền mở điện thoại gọi điện cho Long Trạch.

Đầu dây bên kia rất nhanh đã có tiếng người trả lời: "Mới hôm qua không gặp, hôm nay đã nhớ anh, có muốn đến chỗ anh chơi không?."

Hắn nhấn mạnh chữ "chơi "mang theo giọng điệu trêu đùa.

"Ai nhớ anh? Em có việc quan trọng." Tiết Đồng cảm thấy Long Trạch càng ngày càng đáng đánh đòn: "Em muốn đi mua máy tính, hiện đang thiếu một chân xách đồ, thiếu một vệ sĩ, muốn tìm một culi hiểu về máy tính, không biết anh có hứng thú với lời mời này không?."

"Những việc đó anh đều có thể làm, nhưng em cũng biết, mời anh làm việc thù lao rất cao, em tính trả anh như nào đây?." Long Trạch ở đầu dây bên kia cười như sắp rụng cả hàm.

"Hừ, nói cho anh biết, là không có thù lao."Tiết Đồng lập tức tỏ thái độ, phải nhanh chóng dập tắt cái mầm mống đang chuẩn bị nảy nở này, cũng là cảnh cáo hắn, đối với cái đuôi mềm mềm của Long Trạch mà nói không việc gì là hắn không dám làm.

Tiết Đồng kiên quyết: "Nếu anh không giúp em đi chọn máy tính, em sẽ nhờ người khác, những người đồng ý cùng em đi dạo phố có xếp dài đến hàng km."

"Những chuyện như này, anh khuyên em, đến nghĩ em cũng đừng có nghĩ." Giọng nói Long Trạch có phần dọa nạt: "Bằng không, em cứ chờ xem."

Tiết Đồng không dám chọc giận hắn, vội vàng nở nụ cười quyến rũ: "Em cũng chưa nói người xếp hàng đến 3km là nam hay nữ. Em có cậu ba, bác cả, bác hai, chú nhỏ..."

"Được rồi." Long Trạch cắt lời cô: "Khi nào thì em đi, anh đến nhà em chờ."

"Bây giờ em đi thay quần áo là có thể đi."

"20 phút sau anh ở dưới cổng chờ em, đến nơi anh sẽ gởi tin nhắn rồi em hãy xuống."

"Được, em cúp máy đây."

Cúp máy, Tiết Đồng từ tủ quần áo tìm kiến quần áo, cô bộc tóc cao, rồi kẹp nơ con bướm nhỏ trên tóc, trên người cô toát ra hơi thở của tuổi trẻ dào dạt. Tâm tình Tiết Đồng rất tốt, cầm gương nhìn kĩ từ trên xuống dưới, còn ngâm nga câu hát, đến khi di động báo có tin nhắn, quần áo còn chưa thay xong, cô luống cuống mặc nhanh rồi mang theo túi xách rời phòng ngủ.

Hôm nay là cuối tuần, cha mẹ đang ngồi xem tivi, mẹ Tiết đang chuẩn bị gọi điện thoại tìm người chơi mạt chược, Tiết Đồng ra đến phòng khách cười nói: "Cha mẹ, con đi ra ngoài dạo phố cùng bạn."

"Bạn con là ai? Nam hay nữ?." Cha Tiết Đồng ngồi trên sofa hỏi, không phải ông muốn can thiệp vào tự do của cô, nhưng dư âm của vụ bắt cóc lần trước vẫn còn, ông không thể không đề phòng.

"Là bạn con hồi còn học ở đại học - Tương Tư Lâm, cô ấy còn dẫn theo bạn trai để giúp con chọn máy tính."

Tiết Đồng sớm nghĩ ra kế sách để ứng phó với cha mẹ, ngồi xuống đi giày, động tác rất nhanh nhẹn, vừa đi giày vừa nói chuyện.

"Con có về ă cơm tối không?." Mẹ Tiết ở bên cạnh hỏi, người bạn học này bà biết, Tương Tư Lâm mỗi lần nhìn thấy họ đều kêu chú và cô ngọt như kẹo, ai nghe cũng thích, mẹ Tiết đề nghị: "Nếu không gọi Tư Lâm lên ăn tối cùng gia đình, lâu rồi chúng ta cũng chưa gặp nó."

"Hai người có đôi có cặp, khả năng sẽ không lên nhà ăn tối." Tiết Đồng đi nhanh giày, vội vã chạy ra cửa: "Con sẽ mời bạn ấy ăn cơm, nếu Tư Lâm muốn lên nhà ăn cơm, con sẽ gọi điện về. Con đi trước, để bạn chờ lâu không được hay lắm."

"Đi đi."Mẹ Tiết vừa nói dứt câu thì cửa chính phát ra tiếng "rầm."

Mẹ Tiết nhìn thấy cửa bị đóng chặt đến mức như sợ có trộm vào nhà, quay sang nhìn cha Tiết Đồng: "Ông nói xem, đứa nhỏ này hẹn bạn dạo phố, sao lại gấp như đi gặp lãnh đạo của quốc gia vậy?."

"Bà cho rằng ai cũng như bà, lúc nào cũng kéo dài thời gian." Cha Tiết Đồng ở bên cạnh nói.

"Tôi nghĩ rõ ràng con bé đi gặp bạn trai, giống như đang hẹn hò vậy." Mẹ Tiết dùng khuỷu tay huých huých cha Tiết: "Tiết Đồng nhà chúng ta đâu đến nỗi nào. Đêm qua con bé vừa tắm còn vừa hát, giống như đang có chuyện vui."

Cha Tiết Đồng nói: "Chẳng lẽ con khóc thì bà vui?."

"Tôi đâu có ý này." Mẹ Tiết dùng sức đánh nhẹ cha Tiết, rồi lại kéo ống tay áo của ông: "Bữa tối ăn cơm, đôi khi con bé còn tủm tỉm cười, nếu không biết rằng con bé bị... tôi có điểm nghi ngờ, trong khoảng thời gian này, thực sự con bé cùng người khác bỏ trốn."

"Bỏ trốn? Thế mà bà cũng nghĩ ra được. Đầu óc bà toàn nghĩ những chuyện không đâu, có phải là vẫn còn ôm mộng con bé sẽ đem về một cậu con rể?."

Mẹ Tiết vỗ nhẹ vào cánh tay của chồng, phản bác nói: "Hiện tại, người trẻ tuổi đều có tự do yêu đương, không chừng ngày nào đó, con bé sẽ mang con rể về gặp tôi. Con gái tôi vừa thông minh lại xinh đẹp, làm sao không có khả năng đó được?."

Cha Tiết Đồng không ngừng gật đầu: "Phải, phải, phải, con gái của bà thông minh nhất, rất xinh đẹp. Nói không chừng ngày nào đó còn mang về cho bà một con rùa vàng(*)."

(*) Hiểu nôm na thì là chàng rể giàu có. Khụ, bé Trạch thì phải đổi thành, con rắn vàng!

Tiết Đồng không biết cha mẹ đang ở trong phòng trêu ghẹo, vội vã xuống lầu, lần này Long Trạch đứng ở phía xa dưới tán cây chờ cô, hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, Tiết Đồng vừa rời khỏi cổng đã nhìn thấy hắn, đúng lúc có chiếc taxi đi tới, Tiết Đồng vội vàng lên xe, nói địa chỉ cần đến, xe vừa khởi động, cô liền chỉ vào phía tán cây: "Chạy tới chỗ người đàn ông kia."

Lái xe từ từ đi tới, Tiết Đồng mở cửa kính xe, thò mặt ra ngoài nhìn Long Trạch: "Anh đẹp trai, muốn đi xe sao? Cuối tuần không dễ bắt xe."

Long Trạch cúi đầu cười nhạt, cũng hùa theo cô: "Làm sao vậy tiểu thư? Có phải không có tiền trả tiền xe?."

"Tiền xe thì đương nhiên là có, chỉ có điều, thấy ngoại hình anh cũng không tệ, nên muốn đi xe cùng anh một quãng." Tiết Đồng hếch cằm.

"Cho dù tôi đi đâu cũng được? Cô đều trả tiền xe?."

"Đương nhiên, cùng lắm thì nói chuyện phiếm với anh. Anh đẹp trai, có đi hay không?."

Long Trạch cười nghiêng ngả, mở cửa xe:" Có xe chở đi miễn phí, đương nhiên là đi."

Hai người nhanh chóng ngồi vào ghế sau, tiếp tục giống như không quen biết, Tiết Đồng mở miệng hỏi: "Anh đẹp trai, muốn đi đâu?."

Long Trạch cười phối hợp trả lời: "Tôi muốn đến khu dành riêng cho người đi bộ, còn cô?."

"Ngay ở phía trước, tôi muốn đi mua máy tính, vừa vặn tiện đường."

Người lái xe không thể không ngạc nhiên trước đôi nam nữ này, nhìn cô gái kia cũng còn trẻ, trông ngoan ngoãn hiền lành. Ai ngờ, vừa nhìn thấy trai đẹp đã liền chủ động tấn công, thần kì, thần kì. Hiện tại người trẻ tuổi, haiz, không thể lí giải được.

Tiết Đồng nói: "Anh đẹp trai, anh biết về máy tính sao?."

"Cũng một ít."

"Tôi muốn mua máy tính, có thể giúp tôi không?" Cô tiếp tục nói: "Tôi không biết về máy tính, dễ bị người bán hàng lừa, nếu khéo như vậy thì anh giúp tôi việc này."

"Nếu cô mời tôi ăn cơm chiều, tôi có thể giúp cô, dù sao tôi cũng rảnh." Giọng nói Long Trạch tỏ vẻ rất thú vị.

"Không thành vấn đề." Tiết Đồng vui vẻ: "Nhất định sẽ mời."

Đường đi tới chỗ mua máy tính không phải rẽ nhiều lối, thẳng tắp một đường là tới nay, Tiết Đồng thích chơi trò chơi này, lại giả vờ liếc mắt Long Trạch: "Anh đẹp trai, anh có bạn gái chưa?."

Long Trạch nghiêng đầu nhìn cô: "Xem như là có đi."

"Anh có định đổi bạn gái không?."

Long Trạch liếc mắt đánh giá cô: "Có chút để ý, bạn gái tôi rất xinh đẹp."

"Anh không ngại có nhiều bạn gái chứ?."

Người lái xe run rẩy, đột nhiên nhấn ga tăng tốc độ, cô gái này, thực sự không thể hiểu được.

Long Trạch cười mỉm: "Nếu là cô, tôi sẽ không để ý."

Qua chiếc gương chiếu hậu của xe, hình ảnh người đàn ông từ từ nhích lại gần người phụ nữ, nắm tay cô, mê hoặc nói: "Nếu không, tối nay tôi sẽ dạy cô cách dùng máy tính."

"Tôi biết sử dụng." Tiết Đồng nói: "Tôi muốn chơi vài game trên máy."

"Vậy chúng ta cùng nhau chơi game, tôi có thể chơi cả đêm, tôi chơi game tuyệt đối không thua."

Tiết Đồng cười: "Được, tối nay anh nhất định phải giữ lời."

Đến nơi mua máy tính, Tiết Đồng tìm tiền lẻ trả tiền xe, người tài xế liếc nhìn hai người rồi ném lại ánh mắt khinh bỉ, cửa xe vừa đóng lập tức nhấn ga vọt đi.

Tiết Đồng ngạc nhiên trước tốc độ nhanh như bay này: "Có đi cướp khách cũng không nhanh như vậy."

Người lái xe cũng như được mở mắt, thói đời, đôi nam nữ vừa nãy còn hẹn nhau chung giường, đối với những chuyện gian tình này, thật không thể chấp nhận được. Vô cùng phẫn nộ.

Người trẻ tuổi, aiz, thật sự không thể lí giải được.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-107)