Vay nóng Homecredit

Truyện:Thích Eo Nhỏ - Chương 050

Thích Eo Nhỏ
Trọn bộ 104 chương
Chương 050
0.00
(0 votes)


Chương (1-104)

Siêu sale Shopee


Hạ Vân Nghi rõ ràng là muốn chơi xấu, hơi thở ấm áp của anh đang phả vào tai cô.

Tân Quỳ mềm nhũn người bên cạnh anh, giống như bông liễu nhẹ nhàng tung bay trong gió, yếu ớt không chỗ nương tựa, trôi từ từ.

"Ai xem thường anh chứ..." Cô căn bản chỉ là cho rằng anh thật sự mệt mỏi.

Tiếng của cô nhỏ như tiếng muỗi, ấp úng nói: "Đừng, anh làm em nhột..."

Tân Quỳ nói, cơ thể không tự chủ được ngả về đằng sau.

Nhưng cô còn chưa kịp tách ra, Hạ Vân Nghi đã nhanh chóng kéo cô trở lại.

"Nghe giọng em ấm ức như vậy..." Hạ Vân Nghi áp trán vào cô, chậm rãi nói, cố tình tạm dừng một chút sau đó bổ sung, "Anh đây cũng thấy ấm ức."

Hai mắt Tân Quỳ long lanh, lông mu run rẩy.

...Sao anh lại ấm ức?

Trong khoảng thời gian ngắn, cô giống như không hiểu từ này có nghĩa là gì.

Không đợi cô nghi hoặc xong, Hạ Vân Nghi hơi nghiêng đầu, ngậm vành tai cô, mút nhẹ, "Anh làm em nhột thế nào, em nói xem?"

Giống như có bão táp thổi qua, sét đánh bên tai, toàn thân cô cứng ngắc trong phút chốc.

Tai cô sau khi bị ngậm lập tức trở nên đỏ bừng.

Buồng xe tối tăm cũng không thể ngăn được màu sắc.

Màu sắc giống như máu.

"..."

Như vậy mà còn không phải đùa sao?

Anh đã trêu cô... còn ngậm tai cô!

Tân Quỳ thút thít, cả người vùi vào cổ anh, giọng nói mềm nhũn đến kỳ cục, tuy rằng là đang lên án nhưng nghe lại không có sức lực nào cả, "Hiện tại anh đang trêu em đó thôi!"

Cô ngả vào lòng Hạ Vân Nghi sau khi không chịu nổi nữa, mái tóc mềm mại của cô cọ cọ vào cằm anh.

Hạ Vân Nghi dùng tay nâng cằm Tân Quỳ lên.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, người con trai cúi đầu xuống gần cô, "Vừa rồi không phải là trêu."

Nói rồi anh khẽ cắn lên môi cô, tầm mắt rũ xuống nhìn cô chăm chú, nói giọng khẳng định, "Đây mới đúng này..."

"..."

Mặt Tân Quỳ đỏ lên, kết quả lại phát hiện không thể nào trốn thoát, cựa quậy một lát lại bị Hạ Vân Nghi dễ dàng kéo lại.

"Đừng tránh." Hạ Vân Nghi nói, "Đã lâu không gặp, để anh hôn em đi."

- --

Đây là lần thứ hai họ hôn nhau sau lần đầu tiên ở trên đỉnh núi ngắm sao một tháng trước.

Đầu lưỡi bị cuốn, mút, còn bị đẩy trở về.

Hiện tại đầu cô đều là mùi thơm của anh, dễ ngửi lại tươi mát.

Cô vẫn không hề có kinh nghiệm như trước, khó thở, lần hôn trước đã cách đây khá lâu, cô đã sớm quên.

Ngược lại Hạ Vân Nghi mới chỉ trải nghiệm một lần, không cần thầy dạy cũng hiểu, có thể nói là tiến bộ một cách thần tốc.

"..."

Tân Quỳ cảm thấy mình bị lừa, có phải người này đã lén lút tập rồi không.

Vậy mà còn mạnh miệng bảo sẽ cùng nhau tiến bộ!

Không nói đến những phương diện khác, chỉ cần nói đến phương diện này, Tân Quỳ rất là thích.

Thích anh đối với cô như vậy, thích anh tiếp cận, thích hơi thở của anh, thích cách thân mật với nhau như thế này.

Nhưng sa vào quá lâu rồi, cô cũng sẽ không biết nên phản ứng như thế nào.

Giống như bây giờ cô làm mọi việc không lưu loát, cũng trốn không thoát.

Cho nên một lát sau, cô vẫn trốn tránh theo bản năng.

Nhưng mà Hạ Vân Nghi là người như thế nào? Một người khi đã muốn làm gì thì rất quyết tâm làm, chuyện trêu chọc một cô gái như Tân Quỳ là một việc rất đơn giản, không hề tốn sức.

Tất cả những trải nghiệm mà Hạ Vân Nghi mang đến cho cô đều rất tốt, rất thần kỳ.

Tân Quỳ đã thử qua hương vị cam tâm tình nguyện.

Nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt quả thực có chút lãng mạn, cũng có chút phiêu phiêu dục tiên (*)

(*) Phiêu phiêu dục tiên: nhẹ nhàng, bồng bềnh muốn lên tiên.

Khóe mắt cô phiếm hồng, vào thời điểm mấu chốt lại nghe được tiếng Hạ Vân Nghi hướng dẫn cô, "Thở đi."

Đến khi hai người thật sự buông ra, Tân Quỳ rốt cuộc mới có thể nói một câu hoàn chỉnh.

"Oa oa oa em mới hôn có một lần chưa có kinh nghiệm gì!"

Hạ Vân Nghi trấn an cô, bàn tay khẽ vuốt mái tóc cô, ngữ điệu lười biếng, "Em cứ làm như anh có kinh nghiệm vậy."

"Chẳng lẽ không phải sao!" Tân Quỳ chống tay lên vai anh, có chút bất mãn, còn có chút căm giận, "Biểu hiện của anh cho em cảm giác như vậy đấy."

"Vậy không còn cách nào, có thể là do em hôn tốt." Hạ Vân Nghi nhìn về phía cô, thấp giọng nói, "Nhưng anh chưa từng hôn người khác."

- --

Có lẽ do câu nói cuối cùng kia làm cô vui, Tân Quỳ không còn so đo với anh nữa.

Dùng mắt thường cũng có thể thấy tâm tình cô đã tốt lên.

Cô trở về vị trí ghế phụ, chủ động hỏi Hạ Vân Nghi muốn ăn gì.

"Anh uống coca không?"

"Ăn mấy phần bắp rang?"

"Kẹo nhẫn này có vẻ ngon đấy."

"Phần ăn này còn được tặng kèm gấu bông!"

"Muốn không muốn không?"

Hạ Vân Nghi đồng ý từng cái một, cuối cùng chọn cho mình một phần bắp rang và coca, còn đưa Tân Quỳ phần ăn có thú bông, Tân Quỳ mới yên tĩnh lại.

Bởi vì là món ăn tự phục vụ nên sẽ có đồ ăn được chuyển tới ở cửa sổ gần đó.

Vài phút sau, Tân Quỳ thò người ra lấy bắp rang vào trong xe.

Vừa rồi hai người vẫn luôn thảo luận nên xem phim gì.

Sau đó thảo luận một lúc lâu, cũng không thể nhất trí được mà vẫn tiếp tục lựa chọn.

Có quá nhiều phim để chọn, Tân Quỳ lại tham lam, cảm thấy phim gì cũng hay, phim gì cũng muốn xem thử.

"Từ từ chọn." Hạ Vân Nghi bình tĩnh nói, "Lần sau lại đến tiếp."

Đúng vậy.

Lần sau vẫn có thể đến nữa mà.

Tân Quỳ nghĩ vậy, xoay người qua nhìn Hạ Vân Nghi, "Hôm nay chúng ta xem phim gì nhẹ nhàng nhé?"

"Ừ, tùy em quyết định."

Tân Quỳ mỉm cười, đầu ngón tay ấn vào màn hình trên oto có kết nối bluetooth, "Xem phim thanh xuân này đi, đây là một bộ phim nổi tiếng có tiền bối Hứa Mạt đóng."

Hạ Vân Nghi gật đầu, anh không xa lạ gì với Hứa Mạt. Nhà họ Hạ và nhà họ Thẩm vốn luôn qua lại, cũng coi như là thế giao.

Người quản lý hiện tại của giải trí Nhất Thiên là Thẩm Ngôn Lễ, Hứa Mạt năm đó là nữ diễn viên cực kỳ nổi tiếng và cũng là mẹ của Thẩm Ngôn Lễ, hiện tại bà đã rút về sau màn, hiếm khi xuất hiện trước mặt mọi người.

Bộ phim cũng bắt đầu được chiếu.

Trong xe cực kỳ yên tĩnh, trong khoảng thời gian ngắn, chỉ tràn ngập mùi bắp thơm ngọt, hai người đều tập trung tinh thần, ít mở miệng nói chuyện.

Tân Quỳ lúc đầu cực kỳ hào hứng, vừa ăn bắp rang bơ vừa xem phim, thi thoảng sẽ thảo luận với Hạ Vân Nghi về cốt truyện.

Cô bốc một nắm lớn bắp rang, thỉnh thoảng cho vào miệng mình, thỉnh thoảng lại cho vào miệng Hạ Vân Nghi.

Trong lúc đó, cô còn không biết đủ, tay nhỏ duỗi về phía Hạ Vân Nghi, thấy anh không động tới bắp rang của mình, tự nhiên lấy mấy viên bắp trong phần của anh, cười tủm tỉm nói, "Trên mạng nói không sai."

"Cái gì không sai?" Hạ Vân Nghi vốn để một tay lên trán, tầm mắt nhìn màn hình, giờ phút này quay về phía cô, có chút khó hiểu.

Tân Quỳ cho tất cả bắp rang trong tay vào miệng, "Chính là đồ của người khác ăn sẽ ngon hơn. Ví dụ như phần bắp rang của anh, em cảm thấy ngon hơn."

"Toàn nghe người khác nói linh tinh." Hạ Vân Nghi nhìn thấy dáng vẻ của cô, không nhịn được cười.

"Đâu có đâu." Tân Quỳ nhai nhai, "Thực tế đã chứng minh rồi, em đã nếm thử, quả thật là chân lý."

Hạ Vân Nghi nhìn cô chăm chú trong chốc lát, giơ tay giúp cô lau chút vụn bắp bên miệng.

Tới khi sắp hết phim, Tân Quỳ đã không chịu nổi nữa.

Tuy nói tới đây xem phim nhưng phần lớn tâm trí cô lại đặt trên người Hạ Vân Nghi.

Hiện tại cô thả lỏng người, buông bỏ căng thẳng, dần dần trước mắt cô mờ đi, cơn buồn ngủ ập tới, không thể cản nổi.

Trên thực tế, cô vừa mới kết thúc lịch trình, chưa kịp nghỉ ngơi đã chạy tới chỗ hẹn.

Chương trình dành cho thiếu nhi mà Tân Quỳ tham gia là chương tình nổi tiếng quốc dân, cho nên không thể không dồn hết sức.

Sau khi căng thẳng cả ngày, ở cạnh Hạ Vân Nghi, cô hoàn toàn có thể để lộ dáng vẻ không phòng bị của mình.

Một lúc sau Hạ Vân Nghi không nghe thấy tiếng động xung quanh, anh cảm thấy không đúng, nghiêng mặt sang kiểm tra.

Cô đã dựa lưng vào ghế, ngủ say.

Cánh tay trắng nõn mịn màng khoanh tay trước ngực.

Hạ Vân Nghi nhíu mày.

Cô hoàn toàn không hề đề phòng anh.

Áo khoác mà Tân Quỳ mới cởi ra vẫn còn ở bên ghế anh, Hạ Vân Nghi chậm rãi cúi người phủ lên người cô.

Lúc trước không ngăm cô kỹ, hiện tại Tân Quỳ đã ngủ say, yên lặng như vậy, ngược lại càng dễ dàng quan sát.

So với tháng trước, tóc cô đã dài ra một chút, đuôi tóc nhẹ nhàng xõa bên vai.

Hiện tại dáng vẻ của cô đã trưởng thành hơn rất nhiều, hai người cũng đã trở nên thân thiết, quen thuộc hơn.

- --

Tối hôm đó, Tân Quỳ ngủ cả quãng đường đi đến gara nhà mình, dưới ánh mắt chăm chú của Hạ Vân Nghi, bằng bản năng của chính bản thân, lúc này cô mới tỉnh.

Không thể tưởng tượng nổi vậy mà Hạ Vân Nghi không chủ động gọi cô mà chỉ ngồi nhìn cô.

Không hiểu nổi anh đang nghĩ gì, sau khi bị anh nhéo má rồi hôn một cái, Tân Quỳ mới chậm rãi về nhà giống như một hồn ma.

Hạ Vân Nghi lần này về nước, trong một thời gian ngắn anh sẽ không còn kế hoạch ra nước ngoài dài hạn nữa. Chỉ có một hai lịch trình phải ra nước ngoài ngắn hạn, cũng không tính là nhiều.

Cũng có nghĩa là, sau này hai người sẽ có nhiều thời gian gặp mặt hơn.

Nhưng định mệnh lại ngăn cách hai người, Hạ Vân Nghi cuối cùng cũng rảnh rỗi thì đến lượt Tân Quỳ bận rộn công việc, có thể nói là chân không chạm đất.

Bộ phim "Bánh xe thời gian" do Nhất Thiên đứng đầu giới giải trí và bộ phận giải trí của tập đoàn Cố thị hợp tác sản xuất đã trải qua quay chụp, lồng tiếng, biên tập, phát hành OST, cuối cùng cũng đến thời gian tuyên truyền cho bộ phim.

Đây vốn là bộ phim thần tượng có số tiền đầu tư lên đến hàng chục triệu, ngay từ giai đoạn casting đã thu hút rất nhiều người, ngoài chiếu trên truyền hình vệ tinh, bộ phim này còn được phát sóng trực tuyến trên mạng.

Trong khoảng thời gian ngắn, càng trở nên hot.

Ngay từ giai đoạn đầu bộ phim này đã được mong đợi, sau khi phát sóng, chính vì sự ăn ý của các diễn viên có năng lực cùng với việc dàn dựng tinh tế, càng thu hút thêm rất nhiều sự chú ý.

Bộ phim vừa đạt rating hạng nhất vừa trở thành đề tài thảo luận sôi nổi trên Weibo.

Bộ phim này khiến cho hai nữ diễn viên nổi tiếng hơn. Một người là nữ chính - Long miểu, một người là nữ diễn viên phụ - Tân Quỳ.

Người trước thật ra đã nằm trong dự đoán, chỉ có người sau là hoàn toàn bất ngờ.

Nhưng nói chính xác thì có thể coi là nhà làm phim đã chọn cho mình được hướng đi đúng đắn.

Trên thực tế, trước khi khởi quay, đạo diễn, nhà sản xuất và các nhà đầu tư của "Bánh xe thời gian" đã từng nghiên cứu thị trường.

Để phù hợp với vai diễn của Tân Quỳ, nói khó cũng không khó, nói dễ cũng chẳng dễ.

Nói một cách đơn giản, "Học muội" là người hết sức vui tươi, tích cực, phù hợp với hình tượng người tốt mà mọi người thích.

Cho dù ai diễn cũng không bị hạ thấp, miễn là có thể đóng tròn vai thì sẽ không bị mắng.

Nhưng Tân Quỳ lại diễn rất đạt, rất nhập vai, khiến cho khán giả cực kỳ hài lòng.

Sự nổi tiếng phải được kết hợp cả thiên thời địa lợi, nhân hòa cùng con người, cho dù thiếu điều gì cũng không được.

Một bộ phim có thể khiến một diễn viên nổi tiếng lên vốn đã khó, có hai nữ diễn viên thì khó càng thêm khó.

Tục ngữ có câu rất đúng, sự nổi tiếng cũng cần phải nhờ đến vận khí.

Tân Quỳ đã tốn không ít công sức để nghiên cứu, chuẩn bị trước.

Nếu như không kiên trì như vậy, phần thưởng số mệnh cũng sẽ không tự nhiên rớt xuống đầu cô.

Thật ra trong bộ phim này, Tân Quỳ đóng vai trò là đàn em khóa dưới, tuy rằng tham gia xuyên suốt cả bộ phim nhưng cùng lắm chỉ là để làm sống động không khí bối cảnh.

Trong một bộ phim, không thể khinh thường chút chi tiết nào, đồng thời phải nắm bắt được tổng thể bộ phim, tuyến chính, tuyến phụ cũng tiến lên trước, như vậy bộ phim cho dù không nổi tiếng nhưng danh tiếng cũng không quá thấp.

So với hai người Long Miểu và Tân Quỳ, nữ phụ hai tuy có hình tượng mạnh mẽ, cứng rắn nhưng lại có chút tự ti, phức tạp, Bởi vì chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh gia đình, yêu nam chính, cuối cùng đã hắc hóa, làm rất nhiều chuyện chia rẽ nam nữ chính, kỳ thật cũng có thể nổi tiếng nhờ vai diễn.

Tuy nhiên Lâm Ấm lại diễn rất dở, không nhập vai, đã vậy hình tượng nhân vật của cô ta còn có những đặc điểm mà mọi người ghét của một nữ phụ độc ác, nhân vật của cô ta bị chửi mắng thì những nhân vật khác lại càng được nhiều người thích hơn.

Lâm Ấm như những chiếc lá xanh, làm nền cho những bông hoa tươi.

Bởi vì đủ xấu xa, sau khi cốt truyện đảo ngược, cô ta bị vả mặt, nhân vật của cô ta cũng có độ thảo luận rất cao.

Nhưng càng là hình tượng như vậy, càng không thể hot được.

Bản thân Lâm Ấm cũng là một người có trái tim mong manh. Lúc trước theo chân Long Miểu, thất bại trong việc giành vai chính, cô ta vẫn nhất quyết muốn vào đoàn phim này. Sau khi bộ phim được phát sóng, chỉ có hai diễn viên nữ được nổi tiếng hơn hẳn, Lâm Ấm dứt khoát khóa bình luận Weibo, không chịu tiếp nhận lời phê bình hay hướng dẫn của bất cứ ai.

Có thể nói là vô cùng ngoan cố.

- --

Mấy chuyện linh tinh này, Tân Quỳ không muốn quan tâm.

Cô có thể thấy được độ nổi tiếng của cô thông qua mức độ gia tăng người theo dõi trên Weibo của cô, cùng với việc cứ mỗi một tập phim được phát sóng, tần suất được lên hot search của cô cũng rất nhiều.

Nữ minh tinh nổi tiếng nhờ quốc dân độ cao sẽ có rất ít fan tử trung (*), kỳ thật không nhiều bằng nghệ sĩ lưu lượng. Phần lớn chỉ xuất hiện nhiều ở những nghệ sĩ nam.

(*) Fan tử trung: Fan only, fan liều chết trung thành.

Tuy nhiên dựa vào số liệu trên Internet hiện nay của cô, có thể thấy được, sau khi bộ phim được chiếu hết, tương lai của cô sẽ đi lên rất nhiều.

Đối với việc nổi tiếng hơn của Tân Quỳ, Lý Nghiêm là người vui nhất, thẳng lưng hơn, tiền lương cũng cao.

Những lời mời ùn ùn kéo tới, anh ấy cũng cực kỳ cẩn thận, cố gắng tìm những tài nguyên chất lượng nhất cho nghệ sĩ của mình.

Thời tiết cuối thu, thành phố Z đón nhận một luồng khí lạnh, nhiệt độ đầu đông cũng có dấu hiệu giảm mạnh.

Tân Quỳ mới tham gia một buổi phỏng vấn với tạp chí thời trang, khi được nghỉ ngơi, còn chưa kịp mở WeChat nói chuyện với Hạ Vân Nghi thì đã bị trợ lý kéo qua đọc hot search. Trợ lý cực kỳ thích đếm số hot search của cô, đếm không biết mệt.

Có lẽ đây là lần đầu tiên thấy cô nhận được sự quan tâm đặc biệt và có độ hot cao như vậy, trợ lý còn kích động hơn cả Tân Quỳ.

Tân Quỳ cũng khá hào hứng nhưng thế này vẫn chưa đủ, cô vốn có ước mơ của riêng mình, mà hiện tại cô cũng đang tiến gần hơn với giấc mơ của cô rồi.

"Những họa sĩ này giỏi thật, họ có thể tổng hợp lại số đồng phục mà em đã từng mặc trong phim." Trợ lý chậc chậc hai tiếng, "Mấu chốt chính là thật sự đã vẽ được hết, mau xem này!"

Tân Quỳ thò đầu qua xem, hóa ra hot search liên quan đến cô ngày hôm nay là "Tổng hợp các mẫu đồng phục của Tân Quỳ."

"Ôi chao, đúng là tuổi trẻ khác biệt, trạng thái này thật sự tuyệt!"

"Tôi thật sự thích hình tượng này, Tiểu Tân Quỳ về sau có thể buộc tóc hai bên vĩnh viễn luôn không, quá đẹp rồi!"

"Chủ thớt vất vả rồi, hôm nay lưu được một đống ảnh ~"

"Hóa ra cô ấy mặc nhiều bộ như vậy, công ty có xem xét nên bán những bộ đồ giống thế này không @Phân bộ giải trí tập đoàn Cố thị."

"Lầu trên, tôi nghe nói mấy bộ này đều là do Tân Quỳ tự bỏ tiền ra mua đấy, stylist của đoàn phim còn cố ý mua lại, cô không mua được rồi."

"Thương hiệu này rất đắt, tôi chỉ thắc mắc rốt cuộc Tân Quỳ có lai lịch như thế nào?"

"Quả nhiên người ta mới nổi một chút đã có người quan tâm, lấu trên kia, cô cũng ghen tị quá rồi đấy, tôi vừa vào xem trang cá nhân của cô liền biết cô là fan nhà ai, đừng có gây war ở đây!"

"Cô gái Tinh Vân mới một thời gian ngắn đã nổi tiếng hơn rồi, Vân Nghi và em gái cùng nhau nắm tay tiến lên - không phải yêu thì là cái gì! Thật tự hào ~"

Tân Quỳ đọc hết bình luận từ đầu đến cuối, nóng lòng muốn ấn thích hết.

Cô tính toán một chút, quyết định chờ đến khi về nhà, cô sẽ dùng nick phụ ấn thích từng cái bình luận một.

"Quả thật rất đẹp, để em lưu lại hết!" Tân Quỳ xem kỹ những bức hình mà họa sĩ vẽ, lưu lại còn cảm thấy không đủ, quyết định dùng nick chính vào thích các bài đăng của những họa sĩ đó.

"Em trong tạo hình này thật sự vừa thanh thuần vừa xinh đẹp, còn đẹp hơn Lâm Ấm nhiều." Trợ lý hừ một tiếng, cảm thấy vui vẻ, thoải mái.

Trời xanh cuối cùng cũng có mắt...

Đây chính là cảm giác sung sướng khi em gái nhà mình nghiền áo đối thủ!

Trước đây khi trợ lý đi đến phim trường cùng Tân Quỳ, cô ấy đã bị Lâm Ấm lườm mấy lần.

Những hành động, thái độ của một người lúc riêng tư, không có máy quay kỳ thật có thể phản ánh nhân phẩm của một người. Lâm Ấm ở trước mặt mọi người cố tình xây dựng hình tượng nhu nhược, đáng thương, lúc trước trợ lý của Tân Quỳ và trợ lý của long miểu còn chơi đoán số, thảo luận xem người này khi nào thì bị lộ mặt.

Trước mắt cô ta đang có xu thế chuẩn bị lộ mặt, trợ lý vô cùng vui mừng.

Đợi đến khi trong phòng nghỉ chỉ còn một mình cô, Tân Quỳ vội vàng mở WeChat.

Không hiểu sao, cô đột nhiên muốn trêu chọc nhắc nhở Hạ Vân Nghi một chút

Trên hot search hôm nay, có rất nhiều bức ảnh cô để tóc hai bên.

Không phải lúc trước anh nói, tương đối có khuynh hướng...

Nghĩ đến đây, Tân Quỳ gõ tin nhắn một hồi lâu. Nhưng cô còn chưa kịp nhắn xong, dường như đối phương và cô có tâm linh tương thông, anh gửi cho cô một tấm ảnh.

Là ảnh của cô.

Nhìn tấm ảnh này thì có lẽ là anh chụp màn hình từ bộ phim.

Cô gái mặc đồng phục, đón ánh nắng, mi mắt cong cong, cười ngọt ngào.

Hiếm khi thấy Hạ Vân Nghi như vậy, Tân Quỳ lập tức có tinh thần, ngồi bật dậy.

Tốc độ tay cũng nhanh hơn.

Tân tân hướng quỳ: "Bức ảnh này..."

Tân tân hướng quỳ: "Anh cũng xem "Bánh xe thời gian"!!!"

Theo lý thuyết, gần đây anh cũng không tính là nhàn cũng không tính là bận.

Nhưng Hạ Vân Nghi thoạt nhìn không giống người sẽ xem phim thần tượng, Tân Quỳ cũng không bảo anh phải xem bộ phim này.

Hạ Vân Nghi trả lời rất nhanh.

Bán hạt hướng dương: "Cũng không hẳn."

Tân tân hướng quỳ: "Hử...không hẳn?"

Bán hạt hướng dương: "Anh chỉ xem đoạn cut của em."

Tân Quỳ nhìn đến đây, khóe miệng cũng lặng lẽ cong lên. Rồi sau đó, cô gửi mấy tấm hình họa sĩ vẽ cho anh.

Như là hiến vật quý vậy...

Tân tân hướng quỳ: "Anh xem mấy tấm hình này đi."

Tân tân hướng quỳ: "Chọn tấm anh thích nhất đi ~"

Bán hạt hướng dương: "Muốn anh chọn?"

Tân tân hướng quỳ: "Ừ ừ, em nghĩ anh nên hiểu."

Bán hạt hướng dương: "Được."

Nhìn đến đây, Tân Quỳ nghĩ cô ám chỉ cũng đủ rõ ràng đi.

Lúc này, Hạ Vân Nghi im lặng rất lâu, cảm giác như anh chọn rất nghiêm túc.

Không biết qua bao lâu sau, anh mới gửi lại một tấm.

Tân Quỳ nhìn - đây là tấm hình cô buộc tóc hai bên.

Nhưng họa sĩ đã chỉnh sửa lại một chút, không chỉ vẽ đồng phục trông rực rỡ hơn mà còn làm cho nó trở nên quyến rũ hơn.

Tân tân hướng quỳ: "Thích cái này? Cho em một lý do đi!"

Hạ Vân Nghi trả lời.

Bán hạt hướng dương: "Quần áo không tồi."

Bán hạt hướng dương: "Sau này mặc cho anh xem."

Tân Quỳ: "..."


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-104)