Chậm rãi đ_ú_𝖙 anh hai ăn no
← Ch.07 | Ch.09 → |
Kế hoạch ban đầu của Tề Liên là sau khi hoàn thành các dự án và công việc ở công ty xong sẽ đưa Miểu Miểu đến Hải Thành nghỉ dưỡng, đồng thời mở ra cánh cửa ăn thịt của đời mình.
Nhưng đáng tiếc hắn còn chưa kịp nói kế hoạch của mình cho Tề Miểu nghe thì bản thân đã bị cô 🍳·𝐮𝓎·ế·ⓝ 𝓇·ũ 👢ê●𝐧 ⓖ●𝐢●ườռ●ⓖ mất rồi, bọn họ đã hoàn thành xong chuyện ⓖ-ầ-𝓃 𝐠ũ-❗ nhất và phá vỡ lần đầu tiên trong cuộc đời của mình.
Nhưng không sao cả, hắn rất hài lòng.
Bây giờ chỉ mong rằng bạn học nhỏ Tề Miểu có thể nỗ lực cố gắng thêm nữa, nếu cơ thể của cô cho phép thì không chừng hắn đã vui vẻ ca hát cả đêm rồi.
*ý ổng là ụ cả đêm ấy:))
"Hải Thành!"
Tề Miểu cầm vé máy bay kêu lên, vui vẻ nhảy lên người Tề Liên cọ cái đầu xù xù của mình vào vai hắn.
"Á á á anh hai của em tốt quá đi mất, anh là tuyệt vời nhất."
Tề Liên ôm lấy Ⓜ️_ô_𝐧_🌀 cô để cô quấn hai chân lên eo mình, dùng tư thế ôm đứa trẻ nhỏ ôm lấy cô sải bước đi đến ghế sô pha, "Không phải lúc nào cũng muốn nhìn thấy biển à, ba ngày nữa sẽ thực hiện ước mơ ấy của em."
"Anh đặt homestay chưa?"
"Anh vừa đặt phòng hướng ra biển, em muốn đổi phòng khác không?" Tề Liên một tay ôm eo người con gái, một tay mở máy tính ra click vào ảnh chụp phòng hướng ra biển cho cô xem.
"Anh đúng là con giun trong bụng em mà, em vui lắm, đây là phong cách em thích." Tề Miểu chụt một cái 𝐡ô·ռ lên mặt ông anh mình.
Tề Liên nghiêng đầu cười cười, chỉ tay vào khóe miệng của mình, "Hửm?"
Người con gái hiểu ý 𝐫●ư●ớ●𝖓 ⓝⓖ●ư●ờ●𝒾 về phía trước dán vào môi hắn quấn lấy dây dưa, "Phần thưởng từ Miểu Miểu đại nhân, xin hãy kiểm tra và nhận lấy nó."
"Đã nhận." Hắn kéo người cô lại gần mình hơn, môi lưỡi quyện vào nhau, 𝐝.ụ.𝖈 ✌️.ọ.𝓃.ℊ đan xen bùng nổ, một cuộc chiến mới lại sắp bùng lên.
"𝐋ê.n ⓖ.❗.ườ.ⓝ.ℊ đi mà ... Được không ạ..." Người con gái thoát khỏi nụ 𝖍ô_𝐧 dài triền miên dây dứt, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng nũng nịu nhìn người đang ôm mình.
"Hôm nay anh muốn thử trên ghế sô pha."
Tề Liên cúi xuống 𝖙♓*ở 𝖍ổ*n 𝒽*ể*𝖓 trước mặt cô, cố tình hạ thấp giọng mình xuống, sau đó lại dùng ánh mắt nóng rực tràn đầy thèm thuồng nhìn chằm chằm vào người trong lòng, như thể muốn nói với cô rằng ♓*𝐚*𝖒 Ⓜ️*υ*ố*𝓃 này của hắn được khơi màu lên là vì cô, và dừng lại cũng là vì cô.
Tề Miểu che mặt lại, cô hoàn toàn không thể chịu nổi vẻ mặt này của anh trai mình."Tùy...Tùy anh ... Muốn ..."
Người đàn ông đạt được mong muốn vui vẻ 𝐜●ở●ⓘ 🍳●⛎ầ●n áo của cô gái nhỏ ra, bắt đầu thưởng thức bữa ăn của mình. Nếu giờ phút này hắn mà có đuôi thì không chừng cái đuôi ấy sẽ phe phẩy nhiệt liệt đến hư ảo cho mà xem.
"Đừng mà ... Đừng gặm cổ em... Ở đây khó che lại lắm ..." Người con gái hơi vùng vẫy, tỏ vẻ không muốn hắn ♓ô-𝖓 vào cổ mình.
Mặc dù khao khát được tiếp xúc ✝️𝖍·â·ռ 𝖒ậ·𝖙 nhưng những dấu vết đo đỏ trên cổ do Tề Liên để lại ấy thực sự phải dùng rất nhiều kem nền mới che phủ được, và khi sử dụng xong cũng không thoải mái nữa, đặc biệt là vào mùa hè rất dễ đổ mồ hôi này.
"Vậy Miểu Miểu đú*𝐭 vú cho anh gặm đi?"
Đuôi mắt Tề Liên vì 🅓●ụ●ⓒ ν●ọ𝖓●ɢ bành trướng mà hơi ươn ướt say tình, giọng nói vốn trong trẻo cũng trở nên trầm thấp hơn, ánh mắt rực lửa ấy như muốn thiêu đốt lòng người.
Lại là ánh mắt này, phạm quy!!!!!
Hai tay người con gái ôm lấy bầu n●🌀ự●𝒸 trắng như tuyết của mình, quỳ lên sô pha hơi 𝐫.ư.ớ.𝓃 ռ.𝐠.ư.ờ.ⓘ lên đ·ú·t bầu vú của mình vào miệng người yêu, "Mời anh chậm rãi thưởng thức."
Bầu vú non mềm như muốn tan chảy trong miệng, bàn tay hắn ✖️*â*ɱ n𝖍*ậ*ρ vào làn váy của cô gái nhỏ, cảm nhận thứ chất lỏng sền sệt ấy thấm ướt lòng bàn tay mình.
Tề Miểu 𝐭_𝖍_ở 𝐡ổ_𝐧 ♓_ể_𝓃, ba ngón tay với khớp xương rõ ràng ấy giờ đây đang thọc vào trong hành lang của cô. Những ngón tay thon thả thẳng tắp ban ngày còn gõ phím lạch cạch mà giờ đây lại hư hỏng đ_ú_🌴 cô ăn đến nước xuân chảy ào ào.
"Sâu chút nữa đi... Thích quá..."
Tề Liên đẩy nhanh tốc độ đưa đẩy, ngón tay ma sát kịch liệt vào miếng thịt nhỏ mềm bên trong, đưa cô đến cơn 𝖈ự_𝖈 ⓚ_ⓗoá_i nhỏ đầu tiên trong đêm này.
Tề Miểu cũng vươn tay cầm lấy vật cứng rắn nóng rực của hắn, sục lên xuống rồi ✞ⓗ·ở 𝐝·ố·𝒸 thì thầm, "Anh vào đi ..." Hắn dùng thứ nước trơn trượt kia bôi vào vật của mình, xong xuôi cầm lấy nó thọc hết tận vào trong.
Cả phòng khách tràn ngập một mùi hương 𝖉·â·ɱ đã·𝓃·𝖌 tanh ngọt.
Hắn đặt người trong lòng nằm xuống ghế sô pha, rồi lại nắm lấy cẳng chân thon nhỏ tinh xảo của cô thọc vào 𝐫*ú*🌴 ⓡ*a đóng cọc không ngừng, chu kỳ lặp đi lặp lại này khiến nơi 𝐠❗𝐚●ο ♓●ợ●𝖕 của hai người 𝐜♓_ả_ⓨ пư_ớ_𝒸 đầm đìa, chất dịch tuôn ra tràn lan khắp nơi.
Người con gái bị chơi đến cả người mềm nhũn không chút sức, dưới háng căng tràn ngập nước, hai cẳng chân bị Tề Liên khống chế không thể động dậy nhúc nhích được chút nào. Động tác đưa đẩy của hắn ngày càng trở nên mãnh liệt hơn, khiến cô không kìm được mà cong eo lên tạo thành một đường vòng cung զ●⛎●𝐲●ế●𝐧 𝐫●ũ.
Đột nhiên điện thoại reo lên, tiếng chuông vang dội phá tan khung cảnh gợi tình ngây ngất.
Tề Liên tiếp tục đưa đẩy thêm vài cái nữa, sau đó nặng nề đâ*𝐦 mạnh thứ cứng rắn của mình vào trong â●𝖒 ♓●ộ ướt đẫm nước, thọc sâu vào nơi ⓜ●ề●ɱ ɱạ●𝐢 chôn mình trong hang động bí ẩn kia.
Điều này khiến cho cơ thể Tề Miểu 𝐫_⛎_n 𝖗ẩ_🍸 cả lên, cô hét lên một tiếng phun ra một lượng lớn nước xuân trong suốt, chất dịch chảy ra thấm ướt cả quần Tề Liên và chiếc ghế sofa dưới thân, cơ thể trắng nõn ɱề*𝖒 mạ*𝖎 giờ đây hệt như vừa được vớt ra từ trong nước vậy, ướt đẫm nhớp nháp.
Tề Liên cúi đầu 𝒽ô-ռ lên bụng nhỏ của cô gái dưới thân mình, "Ngoan quá đi mất."
Hắn rút thứ thô dài của mình ra, bàn tay trái mò đến â·𝖒 𝒽·ộ béo múp xoa nắn, ngón giữa và ngón trỏ thọc vào ngoáy ngoáy từng lớp da trong hành lang, ngón tay cái thì xoa nắn hạt châu đang sưng tấy khôn cùng, xoay tròn kéo dài 🎋𝐡·0·á·ℹ️ cả·ɱ cho cô.
Tay phải cầm lấy điện thoại di động trên bàn trà, là bên công ty gọi điện đến. Hắn nhấn nút nghe hỏi thử thì thấy không có gì nghiêm trọng nên lại vứt điện thoại sang một bên, quay về tiếp tục công việc đang dang dở.
Cô gái nhỏ trừng mắt nhìn người đang cởi từng cúc áo sơ mi ra, vô thức 🎋●ẹ●ⓟ ↪️●𝐡●ặ●† chân lại, "Anh hai?"
"Anh còn chưa bắn đâu đấy." Tề Liên vươn tay vỗ vỗ vào khuôn mặt ửng hồng của em gái mình, "Miểu Miểu phải cố gắng lên nha."
Tề Miểu khóc không ra nước mắt, hôm nay lại phải làm máy ép trái cây nữa rồi.
Lật cơ thể người con gái lại, vật sưng to nóng hôi hổi lại lần nữa chui vào â*m h*ộ nhỏ ẩm ướt ấm áp.
Tề Liên т♓●ở 𝐡ổ●n 𝒽●ể●ռ, bàn tay to xoa nắn cặp m●ôռ●ℊ tròn trịa của cô, phần eo dũng mãnh h⛎ռ.𝐠 ♓ă𝓃.🌀 dập vào người dưới thân, mãnh liệt quất không ngừng.
Một mặt Tề Miểu không chịu nổi sự va chạm mạnh bạo muốn bò về phía trước, một mặt lại đắm chìm trong kⓗ0á*❗ 𝖈ả*ɱ ngây ngất dưới thân mình, không kìm được mà nâng 𝖒-ô-ռ-ɢ lên phối hợp để cho cây gậy ấy đâ.𝖒 thọc mình mãnh liệt hơn.
Trong phòng khách lại vang lên tiếng rên ư ư a a của người con gái, nối tiếp là tiếng 🌴𝐡-ở 🅓ố-c trầm thấp của người đàn ông, tiếng cơ thể va chạm vang lên bạch bạch không ngừng, hòa với tiếng nước nước chảy róc rách liên miên không dứt...
*
Ba ngày sau, họ lên đường đến Hải Thành.
Vừa xuống máy bay đã cảm nhận được làn gió biển mát rượi. Không giống với mùa hè ở Đồng Thành, ở đó mỗi lần gió thổi đến là hanh khô đến khó chịu vô cùng.
Tề Miểu kéo anh trai mình lạch bạch đến căn phòng hướng ra biển mà họ đã đặt từ trước, mở rèm ra nhìn vào làm sóng biển, màu sắc của biển và bầu trời mới giống nhau làm sau, đây là một màu xanh lam xinh đẹp trong trẻo thư thái vô cùng.
Sau khi thay quần áo xong thì bọn họ đi ra bãi biển, vừa ra tới cô gái nhỏ đã lao mình vào làn sóng biển dập dềnh.
Tề Liên vội vàng vọt qua lo lắng cô sẽ bị sóng đánh sặc nước, nhưng kết quả lại ngược lại, vừa lao ra hắn đã bị đánh cho sặc mấy cái, vị mặn tràn ngập trong cổ họng.
Tề Miểu ôm lấy eo hắn vỗ nhẹ vào lưng hắn, cười khẽ trêu ghẹo, "Bản thân không bơi được mà còn xông ra."
Đúng vậy, Tề Liên học cái gì cũng nhanh nhưng lại học bơi không vào, mặc dù Miểu Miểu dạy hắn một thời gian dài nhưng cũng không có bất kì hiệu quả nào.
"Đây là lần đầu tiên em đến biển nên anh lo lắng cho em." Tề Liên ho khan.
Lỗ tai đỏ ửng cả lên.
Trong lòng cô gái nhỏ ấm áp, "Anh đừng lo, em biết phải làm sao mà, hôm nay em dẫn anh đi chơi ha!"
Cô nhìn vào nơi để motor nước, "Anh hai, đi nào, em dẫn anh đi cưỡi ngựa!"
Tề Liên bịt lại đôi mắt háo hức muốn thử của cô, trên trán nổi gân xanh, "Em có bằng lái à?"
"Hì hì hì không có á, để em tìm một huấn luyện viên nam đưa anh đi."
"Thôi."
Cô gái nhỏ nhõng nhẽo, "Khó khăn lắm mình mới đi biển đó, đi đi đi đi mà."
Tề Liên đầu hàng, tìm một huấn luyện viên nữ đưa cô dạo quanh biển vài vòng, cô gái nhỏ phấn khích đến độ hú hét cả lên.
Nữ huấn luyện viên đưa cô trở lại bờ xong quay sang nhìn hắn không biết nên cười hay nên khóc than: "Em gái của anh dễ thương quá".
Tề Liên vò tung mái tóc đẫm nước biển của cô gái nhà mình lên, "Lần đầu con bé đi chơi nên vui vẻ thế đấy."
Tề Miểu giống như biến thành chó mà hất hất tóc sang hai bên, cúi xuống múc nước ném lên người ông anh mình trả thù, Tề Liên hừ nhẹ một tiếng đi đến bế ngang cô lên khiêng lên vai đi thẳng về phòng.
Suốt dọc đường đi phải hứng chịu ánh mắt hài hước của những người xung quanh, Tề Miểu bị nhìn đến mặt đỏ lựng hết cả lên.
Người nọ ném cô vào bồn tắm.
Người con gái đưa tay muốn quấn lấy cổ anh trai mình nhưng lại ông anh này khéo léo tránh ra, cô bĩu môi nũng nịu, "Hức hức hức muốn ôm —"
"Ha, ôm người khác thì đừng đến ôm anh nữa."
"Đó là huấn luyện viên nữ mà, nếu không ôm chị ấy thì em sẽ bị rớt xuống biển mất -"
"Hừ hừ."
"Anh hai mau đến tắm rửa sạch sẽ giúp em."
Tự dưng lại ghen tuông vì điều này, đàn ông ghen lên thật khó hiểu mà, Tề Miểu đành phải 𝖗ướ.ռ n.ⓖ.ườ.1 về phía trước trao một nụ 𝖍ô_ⓝ ngọt ngào hòng dỗ dành con người đang ghen này.
Vừa hô*ռ vào đã không thoát ra được.
Đôi môi Ⓜ️ề·ⓜ 𝖒ạ·❗ như bông của cô bị gặm đến đỏ ửng xinh tươi, đầu lưỡi nhỏ bị người nọ quấn chặt lấy, thâ·𝖓 ✝️♓·ể hai người áp sát vào nhau, bộ n.🌀.ự.↪️ đầy đặn bị ép đến chặt nứt.
Bảo không ôm mà, sao giờ lại gần thế này hả.
Tề Miểu đắc ý nâng cặp đùi thon nhỏ lên câu lấy eo anh trai mình, cơ thể Ⓜ️ề_𝖒 ⓜạ_ℹ️ nghiêng về phía trước, bàn tay mò xuống dưới háng của hắn lưu luyến dây dưa, quần bơi rộng thùng thình dần căng phồng lên, phía dưới nóng rực sôi trào.
Bàn tay cô chạm vào thứ đang căng phồng lên kia mà xoa nắn 𝖛⛎_ố_𝐭 ν_𝐞, rồi lại như là không thỏa mãn mà dọc theo đường cơ bụng mò xuống luồn vào mép quần chuẩn xác chộp lấy 𝖉ụ*𝖈 vọп*🌀 đang sưng to ấy, quy đầu d·ụ·🌜 𝖛·ọⓝ·ⓖ đã hưng phấn đến mức chảy ra dịch nhầy cả rồi.
Tề Liên phối hợp mà giải phóng dương v*t đang sưng cứng ấy ra, rồi quay sang cở*❗ զ𝐮*ầ*ⓝ lót của cô ra chậm rãi lấp đầy vào.
Trong mấy ngày tiếp theo này ngày nào Tề Miểu cũng được ăn no.
Không chỉ cái miệng nhỏ bên trên được nếm đủ loại hải sản tươi sống của Hải Thành mà cái miệng nhỏ bên dưới cũng được dương v*t sưng to của anh trai nhét đến căng cứng.
Ngoại trừ ngày đầu tiên đi chơi ở biển ấy thì những ngày còn lại cơ bản đều dành thời gian ở trên giường 𝖈ⓗℹ️●ế●ⓝ đấ●ⓤ hăng say.
Trong homestay họ đặt có một căn phòng có mái nhà bằng kính, tối đến đôi trai gái trần truồng dính ở trên giường mãnh liệt quấn lấy 𝖍🅾️𝖆.𝓃 á.ï say mê, 𝖍-ο-🔼-ռ á-𝐢 xong thì ngẩng đầu nhìn lên dải ngân hà mênh Ⓜ️ô𝐧_🌀 trên bầu trời cao.
Những vì sao thỉnh thoảng sẽ e ấp xấu hổ.
Lấp lánh lấp lánh mắc cỡ nhìn xuống.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |