Phun nước ti*u - Thao thật thoải mái
← Ch.07 | Ch.09 → |
Toàn bộ bàn tay thô to lộng ở thịt huyệt mẫn cảm, khi thì mạnh mẽ, khi thì nhẹ nhàng chậm chạp, không gián đoạn mà κí𝐜*h т𝒽í*𝖈*𝒽 tao huyệt của nàng, tiểu huyệt 𝓇*⛎*𝓃 𝓇ẩ*y co rút ướ.ⓣ á.✞ không chịu được, từ giữa hai chân thủy dịch chảy ra dầm dề ướt một mảng lớn.
"A! Không cần đào, không cần! Ngô! Thật là khó chịu! Không nên, không nên!!"
Hoa Ly gian nan mà quẫy đạp hai chân, 𝖐.h𝖔á.ⓘ 𝐜ả.ⓜ 𝐤í_𝐜_♓ 𝖙_𝒽_í_𝖈_h mãnh liệt làm cả người nàng tê dại, không thể nào khép lại được hai chân, sâu bên trong giữa hai chân một đợt lại một đợt ngứa ngáy, nàng nỗ lực căng chân ra nhằm đem cỗ bài tiết kia áp xuống, ngón chân nhỏ phấn nộn cuộn chặt trở nên trắng bệch.
Nộn huyệt truyền ra tiếng nước chảy, ◗.â.ɱ dịch chảy qua hai chân rơi cả trên xích sắt, tiểu huyệt chặt chẽ co rút, ngón tay Bạc ĐÌnh tàn nhẫn cắm vài cái, тℹ️●𝐧●𝐡 𝐝ị●𝒸●𝒽 trong tử cung liên tục chảy ra.
"Ngoan, tiểu ra quần thì tốt rồi, sẽ thực thoải mái."
Hắn dùng hai ngón tay bóp nhẹ âm đế, ngón tay khẽ búng, thịt đế sung huyết đỏ bừng đã tới cực hạn.
"Không! A a a!!"
Hoa Ly điên cuồng khóc kêu, sinh lý cùng tâm lý cùng bị áp bách làm nàng sắp phải hỏng mất, bụng nhỏ càng thêm toan truớng, niêm mạc âm đ*o mở rộng sảng khoái, huyệt thịt non mềm càng hút càng chặt, sóng triều thủy dịch ào ạt trào ra.
"Bảo bối, nàng nhịn không được, liền mau tới rồi đi? Đem tao dịch đều phóng xuất ra tới, dùng tiện â.𝖒 𝒽.ộ của nàng đem mà phun ướt, nàng có thể."
Vốn đã bị côn thịt lớn thao lộng tiểu huyệt căn bản đã không còn sức chống cự, mắt thấy Hoa Ly đã sắp chịu không được, Bạc ĐÌnh dùng ngón tay nhanh chóng trừu động, thậm chí còn bỏ thêm một ngón tay vào, ba ngón tay mạnh mẽ thọc cắm, tao huyệt tràn lan d*m thủy, trong lòng khuây khỏa đến cực điểm.
Hoa Ly hô hấp dồn dập, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, dùng hết sức quanh thân vặn vẹo vòng eo, tiếng khóc lóc khó khăn phát ra kèm theo tiếng r-ê-n г-ỉ ⓓ*â*m lãng, ba ngón tay tuy không thể so với côn th*t lớn nhưng lại linh hoạt k*í*ⓒ*h ⓣⓗ*í*𝒸*h điểm mẫn cảm nơi vách tường, khoách trương huyệt khẩu, đủ cho nàng trầm luân cao trào. Nhịn xuống! Nàng muốn nhịn xuống!
"Không, không được! Hảo ngứa!"
ԁ.ụ.𝒸 ⓥ.ọп.𝐠 bài tiết sinh lý càng ngày càng mạnh mẽ, chỗ sâu nhất trong âm đ*o cùng hoa tâm đều ngứa ngáy, nàng gắt gao gặm 𝒸ắ.𝐧 ⓜô.1 nhỏ đến chảy ⓜ*á*ⓤ, đồng thời 🎋♓-🔴á-ℹ️ 𝐜-ả-ⓜ tầng tầng lớp lớp gặm cắn xương tủy nàng, â.〽️ ☑️ậ.🌴 căng thẳng căng ra như sắp tách ra lỗ nhỏ.
"Tiểu ra quần!"
Nam nhân lạnh lùng ra lệnh làm đầu nàng càng thêm hỗn độn, cả người nàng đã bị hắn dạy dỗ đến 🅓â*𝐦 loạn, thuần phục mà lập tức tiếp thu cái mệnh lệnh này.
👢*ê*𝓃 đỉռ*h cao trào đối với Hoa Ly đã không còn xa lạ, nhiều lần bị côn th*t thật sâu chống đỡ, liên tục dục tiên dục tử vui 𝐬ướп●g trong nháy mắt, mà giờ khắc này, kⓗ●⭕●á●ı ↪️●ả●m xa lạ làm nàng tới cực hạn, liền phóng thích trong nháy mắt, đôi mắt nàng 🎋.♓.é.ⓟ ⓗ.ờ vì sảng khoái
"A!!"
Xôn xao... Ngón tay rút lui trong nháy mắt, một cỗ thủy dịch trong suốt từ niên đạo bắn ra, vang dội phun ra đầy sàn nhà, cột nước thoáng suy yếu lại, rồi lại một cỗ nước tiểu vàng nhạt phun ra.
Bạc Đình rõ ràng nhìn tiểu nhục động đỏ bừng như thế nào liên tục phun nước, dưới chân thiếu nữ mấy dây xích sắt cũng được cọ rửa sạch sẽ, thiếu nữ co rút г●υ●ⓝ 𝓇ẩ●𝐲 tạo nên một phong cảnh 𝒹â_〽️ mị kiều diễm tuyệt diệu.
Hoa Ly vô ý thức 𝓇_ⓤ_𝓃 г_ẩ_y, cả người lâm vào trạng thái ɱ●ê ɱ●a●𝓃g, kịch liệt cao trào làm đại não nàng trống rỗng, đôi mắt ngập nước mơ màng nhìn giữa hai chân mình, cái miệng nhỏ hơi mở ra 𝖈_♓_ả_ÿ ⓝ_ướ_ⓒ miếng trong suốt.
"Quả thực mỹ thực hương vị không tồi."
Bạc ĐÌnh dùng ngón tay lấy một ít thủy dịch trong â●Ⓜ️ ⓗ●ộ trơn bóng bỏ vào miệng, nhiều hương vị trộn lẫn làm hắn gian tà híp mắt lại, cuối cùng cột nước cũng được phun hết ra, tí tách tí tách vài giọt chất lỏng từ hoa phùng chảy ra.
Hai lỗ tai Hoa Ly từng trận ù ù, cũng nghe không rõ Bạc Đình đang nói cái gì, chẳng hề sợ hãi mà nhìn hắn nâng dương v*t đang bộc phát dưới háng đi lên, nàng đã vô lực động đậy, sau trận điên cuồng phóng thích vừa rồi thì đến cả đầu ngón tay cũng ⓜ-ề-m Ⓜ️ạ-❗ vô lực.
"Tao thịt sao lại co rụt lại rồi, mới vừa rồi chỉ uy nàng ăn ngón tay, lần này cho nàng ăn côn th*t lớn đi, ԁâ●𝖒 hóa."
Thịt non xoắn chặt từng chút từng chút bị thọc mở, âm đ*o chật ních bị mở rộng tận sâu bên trong cũng phải căng ra chống đỡ, Bạc Đình vặn cơ quan điều chỉnh làm hai chân Hoa Ly nâng cao, hắn thậm chí không dùng bất kì kĩ xảo nào mà vận sức bắt mật huyệt phải bọc lấy nhục cụ của hắn.
"Tiểu lãng bức này, cắm xuống đều là nước, còn khẩn trương muốn mạng, như vậy thao nàng nhưng thật thoải mái đi?"
Hắn thoáng đĩnh động vòng eo, Hoa Ly đã bị đâ.〽️ trước sau đong đưa, tiểu nộn huyệt thực nhanh tiết ra d*m thủy làm lộng ướt hai chân hắn, hắn không hề khống chế lực đạo huyệt, cố ý làm nàng văng ra một khoảng, nháy mắt rơi xuống lại bị côn th*t hắn hⓤn-ɢ ♓ă𝖓-ɢ xỏ xuyên qua, trước sau гú.ⓣ r.𝒶 𝒸ắ.ɱ ѵà.ο đều để lại quy đầu to lớn khảm vào nhục động.
"Ô ô... Ách ách ách..."
Trừ bỏ ê ê a a, Hoa Ly đã không thể 𝓅𝒽á●𝖙 г●ⓐ â●Ⓜ️ †●ⓗ🅰️●ⓝ●♓ nào khác
← Ch. 07 | Ch. 09 → |