Phiên ngoại: Huyết mạch hoàng gia
← Ch.283 | Ch.285 → |
Edit: Muỗi Vove
Nghĩ đến đây, trong đầu Diệp Lạc bỗng nhiên hiện lên một ý niệm, nàng mỉm cười nhân ái nhìn Vệ Lan nói:
-"Lan nhi đừng khóc, kỳ thật Lan nhi rất xinh đẹp, nếu khóc nhè, sẽ không đẹp đâu!"
Vệ Lan dù sao cũng chỉ là một tiểu hài tử, nàng nghe Diệp Lạc nói xong, rất nhanh liền quên hết ủy khuất, nhìn Diệp Lạc, đôi mắt tròn to trong sáng, hỏi:
-"Có thật không?"
Diệp Lạc cười khẽ vuốt đỉnh đầu nho nhỏ của nàng, sủng nịnh nói:
-"Đương nhiên là thật, trong lòng a di, Vệ Lan xinh đẹp nhất!"
Nhìn nữ nhi được Diệp Lạc an ủi, quên hết ủy khuất vừa rồi, trở nên vui vẻ, Mộc nhi trong lòng ấm áp, đối với Diệp Lạc lại thêm cảm kích, nàng đang muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên một phu nhân xinh đẹp hướng Diệp Lạc đi tới, nhìn Diệp Lạc lấy lòng nói:
-"Vương Phi, tiểu vương gia dường như rất yêu thích Oánh nhi nhà ta, tiểu Oánh nhi thật sự có phúc khí a!"
Nhìn nữ nhân trước mắt này, Diệp Lạc nhận ra nàng, nàng chính là mẫu thân Lâm Oánh Nhi, là phu nhân của vị trọng thần kia.
Nhưng là, Diệp Lạc luôn đối với thái độ giả dối cực độ phản cảm, lập tức cũng thản nhiên nói:
-"Lâm phu nhân khách khí, tiểu hài tử còn nhỏ, tự nhiên rất ham chơi."
Mà vị Lâm phu nhân kia không nhìn ra Diệp Lạc chỉ đáp có lệ, chỉ thấy nàng lắc mông ngồi xuống bên cạnh Diệp Lạc, cười nói:
-"Ta nghe nói, tiểu vương gia cũng sắp hồi cung rồi, Vương Phi và Vương gia cũng hồi cung sao?"
Trong mắt Diệp Lạc hiện lên một tia phiền chán, thản nhiên nói:
-"Vân nhi hồi cung, là ý chỉ của hoàng thượng, Bổn cung cùng Vương gia sẽ không hồi cung!"
Lâm phu nhân trong mắt hiện lên vẻ vui mừng, nói:
-"Vương gia cùng Vương Phi không trở về cung, tiểu vương gia chỉ là một hài tử ở trong cung, mặc dù có hoàng thượng chiếu cố, bất quá, nhất định sẽ cảm thấy rất tịch mịch, hiện tại tiểu vương gia cảm tình với Oánh nhi tốt như vậy, không bằng để cho Oánh nhi bồi bên cạnh tiểu Vương gia, Vương Phi cảm thấy thế nào?"
Diệp Lạc bên môi gợi lên một ý cười trào phúng, tâm tư của Lâm phu nhân, nàng như thế nào lại không biết?
Bất quá, Vân nhi bây giờ còn nhỏ, để hắn một mình ở trong cung, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy cô đơn, có một đứa nhỏ tuổi cân xứng bên cạnh làm bạn, có lẽ cũng không phải là không tốt.
Chỉ là...... Diệp Lạc nhìn thoáng qua đôi mắt ướt ướt của Vệ Lan, trong lòng khẽ thở dài một hơi, có lẽ, Vân nhi có vận mệnh của Vân nhi, hết thảy đều là thiên ý, nàng tuy rằng thân là mẫu thân của hắn, nhưng là, vận mệnh sau này của Vân nhi, cũng không phải nàng có khả năng an bài, đành thế, hết thảy, liền thuận theo tự nhiên thôi!
Nghĩ đến đây, Diệp Lạc mỉm cười, nói:
-"Lâm phu nhân có ý tốt, Bổn cung tự nhiên sẽ không cự tuyệt, chỉ là, chẳng lẽ không sợ lệnh kim tuổi còn nhỏ đã xa rời cha mẹ, mà cảm thấy khổ sở sao?"
Thấy Diệp Lạc cũng không phản đối, Lâm phu nhân mừng rỡ trong lòng, vội hỏi:
-"Làm thế nào có thể? Oánh nhi thực thích tiểu vương gia, vừa mới còn náo loạn muốn ở cùng tiểu vương gia!"
Lâm Oánh Nhi còn nhỏ, tự nhiên không nghĩ nhiều như Lâm phu nhân, Lâm phu nhân nói như vậy, chẳng qua là sợ Diệp Lạc lật lọng không đồng ý thôi!
Kỳ thật, Lâm phu nhân sở dĩ làm như vậy, nhịn đau đem ái nữ tuổi còn nhỏ đưa vào cung, chính là muốn nữ nhi của mình có thể cùng Tử Lạc Vân trở thành thanh mai trúc mã, lâu ngày sinh tình, đợi sau này, có thể bay lên đầu cành biến Phượng Hoàng.
Bởi vì, nàng từ trong miệng phu quân biết hiện tại hoàng thượng Tử Ảnh bởi vì yêu Vương Phi Diệp Lạc, mà không nguyện ý lập hoàng hậu, sau này, ngôi vị hoàng đế sẽ trao cho huyết mạch hoàng gia duy nhất là nhi tử của Diệp Lạc và Tử Dạ Tử Lạc Vân.
Cho nên, nàng mới hạ quyết tâm, để cho nữ nhi sớm một chút tiếp cận Tử Lạc Vân.
Hiện tại, tuy rằng nữ nhi của nàng còn nhỏ, nhưng đã muốn trổ mã xinh đẹp động lòng người, ngày sau trưởng thành, sẽ là một mỹ nhân, cho nên, nàng đối với nữ nhi rất có tin tưởng.
Nhìn Lâm phu nhân vui vẻ ra mặt, trong mắt Mộc nhi hiện lên một tia ảm đạm.
Tuy rằng nữ nhi Vệ Lan cùng Tử Lạc Vân từ nhỏ cùng nhau chơi đùa, nhưng có lẽ bởi vì bộ dạng nữ nhi không đủ xuất chúng, Tử Lạc Vân cũng không thích Vệ lan, tuy rằng đều là trẻ con thường hay giận dỗi, nhưng hết thảy, đều làm Mộc nhi nhớ về thân thế của mình.
Tử Lạc Vân là tiểu Vương gia, là huyết mạch hoàng gia duy nhất, là nhi tử của tiền hoàng Tử Dạ, hắn tương lai cũng sẽ là hoàng đế Tây Lương, mà nàng và Vệ Tử Thanh chỉ là hạ nhân, thân phận của nữ nhi, như thế nào xứng đôi với Tử Lạc Vân?
Tuy rằng Diệp Lạc đối đãi với nàng vô cùng tốt, nhưng là, cao thấp tôn ti, nàng luôn ghi nhớ trong lòng! Cũng chẳng thể trách người khác, tuy rằng nàng cũng hi vọng Vệ Lan có thể tiến cung trở thành tiểu đồng bồi đọc cho Tử Lạc Vân, nhưng nữ nhi của một hạ nhân, làm sao có thể trở thành tiểu đồng bồi đọc cho tiểu vương gia đây? Hơn nữa, nữ nhi bây giờ còn nhỏ, cũng không thích hợp rời khỏi nàng.
Nghĩ đến đây, Mộc nhi tuy rằng trong lòng có một tia ảm đạm, nhưng cũng rất nhanh liền bình thường trở lại.
Biểu tình trên mặt Mộc nhi, Diệp Lạc tự nhiên thu vào trong mắt, nàng vươn tay, khẽ vuốt mái tóc mềm của Vệ Lan, ôn nhu nói:
-"Lan nhi là một nữ hài tử thông minh, liền ở lại Thủy Vân cung, đi theo ta thôi!"
Diệp Lạc vừa dứt lời, trong lòng Mộc nhi mừng rỡ vô cùng, bởi vì, nàng nghe rõ ý tứ trong lời nói của Diệp Lạc, Diệp Lạc võ công cao cường, ý tứ của nàng tự nhiên chính là muốn truyền thụ võ nghệ cho nữ nhi của mình. Cũng chính là muốn thu con gái của mình làm đồ đệ.
Tưởng nàng và trượng phu xuất thân hèn mọn, sẽ ảnh hưởng tới nữ nhi, nếu nữ nhi trở thành đệ tử của Diệp Lạc, sau này thân phận tự nhiên cũng sẽ hơn người.
Lập tức Mộc nhi cảm kích đối Diệp Lạc nói:
-"Cám ơn phu nhân."
Mà Lâm phu nhân cũng không cho là như vậy, nàng thấy Diệp Lạc không để Vệ Lan tiến cung, trong lòng thầm cao hứng, nàng liếc mắt nhìn Mộc nhi, trong lòng âm thầm cười lạnh, nữ nhi của một nô tỳ, còn lâu mới có thể so sánh với Oánh nhi của nàng?
← Ch. 283 | Ch. 285 → |