Vay nóng Tima

Truyện:Thái Tử Phi Thất Sủng - Chương 257

Thái Tử Phi Thất Sủng
Trọn bộ 303 chương
Chương 257
Quyết định
0.00
(0 votes)


Chương (1-303)

Siêu sale Shopee


Nhìn thấy biểu tình của Vệ Tử Thanh Tử Dạ bỗng nhiên buồn bã cười nói:

-"Nhân sinh chung có một tử, trẫm nay chính là trước tiên thử một chút thôi, cũng không có gì. Trẫm cũng không sợ chết, chỉ là nếu hiện tại trẫm chết đi toàn bộ Tây Lương sẽ lâm vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục, cho nên trẫm không thể chết được! Hơn nữa....... ."

Nói tới đây thanh âm của Tử Dạ bỗng nhiên trầm xuống:

-"Hơn nữa, trẫm còn chưa có được sự tha thứ của nàng, trẫm làm sao có thể an lòng chết đi? Lạc nhi....... Lạc nhi.... Trẫm nên làm cái gì bây giờ?"

Vệ Tử Thanh trong lòng ảm đạm, hắn biết hiện tại Tử Dạ thân trúng loại kịch độc này căn bản không có biện pháp có được giải dược, bởi vì hắn tuy rằng không biết vì sao Hương Linh có trong tay loại độc này, nhưng trong lòng hắn phần nào hiểu được người ẩn đằng sau vụ này không phải là Hương Linh công chúa, chính là người lẻn vào thiên điện ám sát Sở Hoàng!

Chính bởi vì như thế cho nên sự tình mới càng thêm khó giải quyết, bởi vì người kia thần bí khó lường, y có thể thần không biết quỷ không hay qua mặt đám thị vệ canh gác lẻn vào thiên điện sau đó lại bình yên rời đi, thậm chí ngay cả bóng dáng cũng không thấy, như vậy đủ thấy người nọ quả thật đáng sợ!

Nếu giải dược nằm trong tay người đó, lấy mọi hành động đều nhắm vào Tây Lương của y như thế nào có thể giao ra giải dược? Quan trọng hơn là bọn họ hiện tại căn bản không biết người hạ độc rốt cuộc là ai.

//Là Du Hàn, Du Hàn đó mấy cái ông tồ nhà ni//

Bởi vì không biết thân phận đối phương, cho nên ngay cả như thế nào đi tìm hành tung người kia còn làm không được chứ nói chi là cướp lấy giải dược trong tay y.

Cho nên cho dù là Tử Dạ, chỉ cần trúng phải kịch độc cũng chỉ có thể giống như Sở Hoàng chờ đợi cái chết, trừ bỏ con đường này còn có thể làm gì.

Tử Dạ tuy rằng trúng độc nhưng hắn cũng không có giống như Sở Hoàng ngất đi, bởi vì công lực hắn thâm hậu, hiện tại có thể vận công ngăn chặn sự xâm nhập của kịch độc, ít ra cũng có thể duy trì thêm một thời gian.

Cho nên bây giờ ngoại trừ trên trán đổ ra một chút mồ hôi lạnh cùng mơ hồ có một chút hắc khí, còn lại nếu không nhìn kỹ căn bản không phát hiện ra hắn có cái gì bất thường.

Kỳ thật cái này cũng chỉ có Tử Dạ tự mình biết, hắn mặc dù ở ngoài mặt xem ra không có trở ngại gì, nhưng hắn biết cánh tay mình đang từ từ mất đi cảm giác. Hiển nhiên là tác động của kịch độc không nhẹ.

Hắn cũng không sợ chết nhưng hắn không muốn cứ như vậy chết đi, bởi vì hắn còn chưa có được sự tha thứ của nàng, huống chi hiện tại toàn bộ Tây Lương quốc đang rơi vào tình huống nước sôi lửa bỏng, nếu hắn dễ dàng chết như vậy Tây Lương quốc thật sự chỉ có thể mất nước, nếu là như vậy hắn cho dù chết xuống dưới cửu tuyền cũng không còn mặt mũi nào đối mặt với liệt tổ liệt tông, đối mặt với phụ hoàng!

Nghĩ đến đây Tử Dạ thở dài một hơi, hiện tại cho dù là thông minh như hắn cũng hiểu được thế nào là thúc thủ vô sách, có lẽ đến cuối cùng hắn chỉ còn cách buông tay đánh cuộc lấy việc bảo trụ giang sơn, đối với nàng đối với nữ nhân mà hắn yêu nhất hắn không thể làm gì!

Ngay tại lúc Tử Dạ cùng Vệ Tử Thanh đang trầm tư, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, có lẽ bởi vì lo lắng người tới cũng không có bận tâm lễ nghi mà là trực tiếp đẩy ra cửa thư phòng đi vào.

Tử Dạ cùng Vệ Tử Thanh quay đầu nhìn lại đã thấy người tới chính là ngườivừa mới rời đi không lâu Dương Tướng quân, ông ta lúc này trên mặt có một chút lo lắng, biểu tình ngưng trọng nhìn Tử Dạ liếc mắt một cái nói:

-"Hoàng thượng, quân địch hiện tại dần áp sát chúng ta, có lẽ là chuẩn bị công thành rồi!"

Tử Dạ nghe Dương Tướng quân nói có điểm lo lắng sau liền bình tĩnh lại, Sở quân hiện tại đột nhiên công thành hiển nhiên là Sở quốc thái tử đã biết được Sở Hoàng trúng kịch độc, hơn nữa lấy việc này làm cái cớ thuyết phục những đại thần khác, bắt đầu toàn lực công thành.

Tử Dạ cười lạnh một tiếng đối Dương Tướng quân nói:

-"Truyền lệnh xuống đem tất cả quân đội Tây Lương điều tới nơi này tử thủ không cho Sở quân công phá!"

Nói xong dừng một chút rồi hướng Vệ Tử Thanh nói:

-"Tử Thanh ngươi đi nói cho ngự y biết vô luận dùng biện pháp gì cũng nhất định phải làm Sở hoàng tỉnh lại, đợi hắn tỉnh lại liền đem hắn đưa lên tường thành đi! Hừ trẫm thật muốn nhìn phản ứng của những người đó khi thấy Sở Hoàng còn sống, không biết trên mặt sẽ có biểu tình gì!"

Dương Tướng quân nghe xong không khỏi hơi sững sờ, có điểm nghi ngờ hỏi:

-"Hoàng thượng việc này chỉ sợ không ổn!"

Tử Dạ nhướn mày nhìn Dương Tướng quân cười nói:

-"Dương Tướng quân việc này có gì không ổn?"

Dương Tướng quân nhíu chặt hai hàng lông mày nói:

-"Hoàng thượng, nếu đem toàn bộ binh lực Tây Lương điều tới nơi này, tử thủ phía sau không còn, như vậy nếu phản quân đột nhiên tấn công quân ta chẳng phải là hai mặt thụ địch sao? Nếu như bị địch nhân trước sau bọc đánh đối với chúng ta chứng thật là cực kỳ bất lợi!"

Tử Dạ tán dương nhìn Dương Tướng quân nói:

-"Dương Tướng quân như lời ngươi nói trẫm cũng biết, nhưng là trẫm làm như vậy cũng là có nguyên nhân, ngươi cứ theo đó mà làm, những cái khác Dương Tướng quân ngày sau sẽ biết! Đúng rồi Dương Tướng quân nếu hành quân tới nơi này ước chừng cần bao nhiêu thời gian?"

Dương Tướng quân mặc dù đối với quyết định của Tử Dạ cảm thấy có điểm nghi hoặc nhưng vẫn nói:

-"Hồi hoàng thượng, nếu nhanh nhất ước chừng cũng cần ba ngày!"

Nghe xong lời nói của Dương Tướng quân trên vẻ mặt tái nhợt của Tử Dạ lộ ra một tia cười như không cười.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-303)