Vay nóng Homecredit

Truyện:Thái Tử Phi Thất Sủng - Chương 102

Thái Tử Phi Thất Sủng
Trọn bộ 303 chương
Chương 102
Uy hiếp
0.00
(0 votes)


Chương (1-303)

Siêu sale Lazada


Edit: Tiểu Miêu

Tâm Diệp Lạc giống như đã vỡ vụn thành trăm mảnh, nàng thống khổ nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống. Nàng cùng hắn đại hôn, trở thành Thái Tử Phi, căn bản không phải điều nàng mong muốn, nàng vốn là vì nguyện vọng mẫu thân trước khi chết, chỉ đơn thuần trợ hắn đăng cơ, bảo hộ hắn mà thôi, nàng thế nhưng không có bảo vệ tốt cho lòng mình, khiến bản thân mình mất mát trên người nam nhân tàn nhẫn vô tình này .

Mà hắn cũng không yêu nàng, đối với nàng chán ghét đến cực điểm, đơn giản vì nàng không phải là người hắn yêu, đơn giản vì hắn bị buộc phải lấy nàng! Nàng vốn có thể lạnh nhạt không quan tâm hết thảy, nhưng nam nhân lãnh khốc vô tình này , lại cứ không nguyện ý buông tha nàng, đối với nàng chán ghét, lại cứ càng muốn đến trêu chọc nàng, chỉ đợi nàng đau khổ, lại một lần nữa tàn nhẫn thương tổn nàng, đơn giản vì người hắn yêu là muội muội nàng, đơn giản vì nàng là nữ nhân hắn không thương yêu, hắn có thể đối với dung mạo khuynh thành của nàng ôn nhu vô cùng, cũng không đối với nàng hiện tại có một tia tình cảm yêu quý!

Nàng vẫn nhớ rõ tại thời điểm dưới núi Thiên Hoa, hắn đem nàng ôm vào lồng ngực ấm áp, ôn nhu nói nàng chờ hắn, nhưng khi đối mặt nàng bây giờ, lại tàn nhẫn vô tình nói với nàng, muốn nàng sống không bằng chết!

Nàng không để ý khuyên bảo của Thanh nhi cùng Du Hàn , cố ý quay lại cung, trừ ỏ vì chuyện mẫu thân, kỳ thật ở chỗ sâu trong nội tâm của nàng lại là vì người nam nhân này, trong lòng của nàng thủy chung đối với hắn có một tia hi vọng, nhưng nàng sai lầm rồi, nàng thật sự sai lầm rồi, người nam nhân này, căn bản không đáng nàng vì hắn trả giá. Bởi hắn không có trái tim!

Diệp Lạc chỉ cảm thấy trong lòng đau đớn nối tiếp nhau kéo đến, đầu óc nàng dần mơ hồ, thân thể nàng cơ hồ không thể đứng thẳng, nàng cố gắng dùng tay chống đỡ thân thể, nàng không thể trước mặt nam nhân này té xỉu, không thể!

Tử Dạ lạnh lùng nhìn Diệp Lạc, nội tâm phẫn nộ không ngừng dày vò hắn, hắn không thể chịu đựng được việc bị nữ nhân này phản bội! Nghĩ đến lời nói của Tử Ảnh thời điểm ở lãnh cung lại khiến hắn giận giữ không thôi!

Dám phản bội hắn, hắn tuyệt không dễ dàng buông tha nàng! Người của hắn, cho dù hắn không thương, hắn cũng tuyệt đối sẽ không cho phép người khác có ý đồ khác!

Tử Dạ gợi lên ý cười lãnh khốc. Tử Ảnh! Ngươi nghĩ sẽ có được nàng sao? Bản thái tử liền cố tình khiến ngươi không được như mong muốn! Ngươi chờ đấy, ta sẽ khiến ngươi thống khổ cả đời!

Nghĩ đến đây, Tử Dạ bỗng nhiên quay đầu lớn tiếng nói

“Người đâu!”

Tiểu thái giám đứng chờ ở ngoài cửa rất nhanh tiến vào, khi hắn lơ đãng ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Lạc người đầy máu tươi thì hoảng sợ mở to hai mắt, cả người run run cứng đờ tại chỗ, thậm chí đã quên sự tồn tại của Tử Dạ .

Tử Dạ không vui nhìn tiểu thái giám kia liếc mắt một cái, tức giận nói

“Đem tiện nhân này nhốt vào trong địa lao! Không có mệnh lệnh bản thái tử, ai cũng không được tới địa lao nửa bước, nếu không, bản thái tử sẽ lấy đầu kẻ đó!”

Tiểu thái giám sửng sốt một hồi lâu mới run giọng nói

“Dạ!”

Nói xong, hắn run run lật đật đi đến bên cạnh Diệp Lạc, nhẹ giọng nói

“Thái Tử Phi, thỉnh người đi theo nô tài?”

Cảm giác mê muội càng ngày càng kịch liệt, Diệp Lạc miễn cưỡng bước từng bước có chút run run đi về phía trước, lại chỉ cảm thấy một trận quay cuồng trời đất, thân thể mềm nhũn, nặng nề ngã ở trên mặt đất.

Thấy Diệp Lạc đột nhiên té xỉu, tiểu thái giám hoảng sợ, hắn không biết làm sao nhìn Tử Dạ, có điểm kinh hoảng nói

“Thái tử gia, Thái Tử Phi người. . . . . .”

Tử Dạ mặt không thay đổi nhìn tiểu thái giám, lạnh lùng ra lệnh: “Đem nàng mang xuống!”

Tiểu thái giám do dự một chút, không dám không nghe phân phó của Tử Dạ, đành phải động thủ đem thân thể Diệp Lạc bế lên, ai biết, hắn mới vừa mới ôm lấy, liền truyền đến một tiếng gầm

“Buông nàng ra!”

Tiểu thái giám tay run lên, Diệp Lạc thiếu chút nữa ngã xuống , hắn không biết làm sao nhìn Tử Dạ, thái tử gia không phải sai hắn đưa Thái Tử Phi nhốt vào trong địa lao sao? Vì sao đột nhiên lại bảo mình buông tay?

Tử Dạ sắc mặt âm trầm, bỗng nhiên đi nhanh tới, một phen tiếp nhận Diệp Lạc trong tay tiểu thái giám, sau đó đối tiểu thái giám lạnh lùng nói:

“Đi gọi hai cung nữ tới đây !”

Tiểu thái giám vẻ mặt không hiểu khẽ liếc nhìn Tử Dạ, đành phải xoay người hướng ngoài thư phòng đi đến, đúng lúc này, bỗng nhiên một thiếu niên mặc y phục thái giám màu lam đi đến, hắn nhìn tiểu thái giám liếc mắt một cái, sau đó đối Tử Dạ nói: ” Thái tử!”

Tử Dạ không vui quay đầu nhìn về phía người mới tới, đợi hắn thấy rõ ràng , không khỏi kinh ngạc nhướng mày, trầm giọng nói

“Là ngươi?”

Người thái giám thiếu niên kia bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Diệp Lạc đang bị Tử Dạ ôm vào trong ngực , trong mắt chợt lóe lướt qua một chút lo lắng cùng phẫn nộ, hắn ngẩng đầu, nhìn Tử Dạ, thản nhiên nói

“Thái tử gia nếu nhận thức được ta, như vậy, có hay không nên nói chuyện một chút?”

Tử Dạ trầm ngâm trong chốc lát, quay đầu đối tiểu thái giám phân phó nói

“Ngươi lui ra, không có phân phó của bản thái tử , ai cũng không thể tiến vào!”

Tiểu thái giám như trút được gánh nặng, liền lên tiếng, lui ra ngoài.

Đợi tiểu thái giám lui ra, thái giám thiếu niên nhìn Diệp Lạc liếc mắt một cái, thản nhiên hỏi

“Trong lòng thái tử gia là Thái Tử Phi sao?”

Tử Dạ sắc mặt trầm xuống, cũng không trả lời câu hỏi của hắn, mà là lạnh lùng nói:

“Ngươi cũng không phải người trong cung , tại sao lại xuất hiện ở nơi này?”

Thiếu niên thái giám đúng là Du Hàn, hắn mỉm cười, nhìn Tử Dạ, nói

” Thái tử gia, thực không dám dấu diếm, ta hôm nay đến, là vì Thái Tử Phi!”

Tử Dạ khẽ nheo mắt đen nguy hiểm, lạnh lùng nói:

“Du hàn, ta không quan tâm ngươi là người phương nào! Nhưng ngươi tốt nhất đừng nên có chủ ý gì với người của bản thái tử”

Du hàn không hề ý sợ hãi hai mắt nhìn thẳng Tử Dạ, thản nhiên nói

“Du Hàn đến đây, chính là hi vọng thái tử không nên thương tổn Thái Tử Phi, nếu không, Thủy Vân cung chúng ta, sẽ không tiếc hết thảy, đem Thái Tử Phi mang ra ngoài cung!”

Con ngươi đen của Tử Dạ lóe lên tia lửa sắc lẹm, gằn giọng nói:

“Ngươi là đang uy hiếp bản thái tử sao?”


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-303)