Không thể trốn tránh
← Ch.085 | Ch.087 → |
Thủy Vân cung.
Ở trong phòng ngủ, Diệp Lạc lặng yên ngồi trên ghế, đôi mi thanh tú khẽ chớp, hai mắt không có tiêu cự nhìn ra ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt tuyệt mỹ thoáng nét ưu sầu.
Cửa phòng ngủ bị người nhẹ nhàng đẩy ra, Thanh nhi trên tay nâng một mâm điểm tâm, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Diệp Lạc, cầm điểm tâm trên tay cẩn thận đặt trên bàn, sau đó đối Diệp Lạc nhẹ giọng nói
"Tiểu thư, tiểu thư đã một ngày chưa ăn gì rồi, đây là em phân phó thiện phòng chuẩn bị chút điểm tâm, tiểu thư hảo hảo ăn một chút thôi, bằng không, thân mình sẽ chịu không nổi."
Diệp Lạc khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng thở dài, nói
" Thanh nhi, ta ăn không vô, em cứ để đấy cho ta."
Thanh nhi muốn nói lại thôi, do dự trong chốc lát, rốt cục vẫn nhịn không được, nói
" Tiểu thư, hiện tại Lạc cung đã bị hoàng hậu sai người phóng hỏa thiêu thành tro tàn, trong cung ai ai cũng nghĩ rằng tiểu thư đã bị trận đại hỏa kia thiêu chết rồi, tiểu thư cần gì phải nghĩ ngợi nhiều nữa?"
Nghe Thanh nhi nói xong, Diệp Lạc lộ ra một chút ý cười chua xót, ý tứ trong lời nói của Thanh nhi, nàng lại không biết sao? Nàng cũng tưởng từ nay về sau sẽ không bước vào hoàng cung nửa bước, tránh xa nam nhân kia ra, nhưng nàng thật sự có thể rời đi sao?
Hiện tại hoàng thượng đã bị Long Ngữ Lan giam lỏng, mà Tử Dạ cũng chưa đăng cơ, nàng đáp ứng chuyện mẫu thân, còn chưa hoàn thành được!
Hiện tại trong triều tình thế hỗn loạn, Long Ngữ Lan cùng Tư Mã Văn đang củng cố thế lực, mà Tử Dạ lại thế đơn lực bạc, hơn nữa, hoàng thượng hiện tại đang ở trong tay Long Ngữ Lan, tình thế bây giờ đối với Tử Dạ là cực kỳ bất lợi, nàng làm sao có thể an tâm ngồi yên mặc kệ?
Suy cho cùng chuyện giữa nàng và Tử Dạ, chung quy còn phải chấm dứt rõ ràng, rời đi không minh bạch như thế, không phải tính cách Diệp Lạc nàng! Cho dù hắn không thương nàng, nhưng nàng cũng không để mình bỏ đi yếu đuối như thế! Cho dù phải đi, nàng cũng muốn đi một cách quang minh chính đại! Nàng đã đáp ứng mẫu thân, nhất định sẽ giúp hắn đi lên ngôi vị hoàng đế, cho nên, nàng tuyệt đối không thể lùi bước!
Huống chi, nàng còn có một trách nhiệm không thể trốn tránh đang ép nàng phải hồi cung! Nàng từng thề rằng nhất định phải đem di hài mẫu thân bị người của Diệp gia chối bỏ quay về phần mộ tổ tiên Diệp gia an táng! Nếu nàng hiện tại rời đi, như vậy, ai tới giúp nàng hoàn thành chuyện mẫu thân thời còn sống vẫn canh cánh trong lòng?
Mặc kệ sau này đối mặt người nam nhân kia khó khăn đến cỡ nào, nàng bắt buộc phải đối mặt! Bởi vì, hoàn thành nguyện vọng của mẫu thân là trách nhiệm của nàng, nàng không thể trốn tránh! Càng không thể lùi bước như vậy! Nếu không, nàng sẽ hối hận cả đời!
Nghĩ đến đây, Diệp Lạc trong lòng có quyết định, nàng nhìn Thanh nhi, giọng điệu thân tình nói
"Thanh nhi, lời em nói, ta cũng biết, nhưng ta không thể rời đi như vậy được! Ta phải quay trở lại cung!"
Thanh nhi không dám tin mở to hai mắt nhìn Diệp Lạc, lớn tiếng nói
"Tiểu thư! Người điên rồi? Thật vất vả lắm chúng ta mới thoát ly được, làm sao tiểu thư còn muốn tiến cung trở lại? Em thật sự không rõ, trong lòng tiểu thư rốt cuộc nghĩ như thế nào! Thái tử gia căn bản là không thương tiểu thư, người cần gì phải trở về? Huống chi, trong cung mọi người đều nghĩ tiểu thư đã chết! Tiểu thư cho dù muốn hồi cung, cũng là việc không thể a!"
Diệp Lạc hít một hơi thật sâu, nàng nhẹ nhàng kéo tay Thanh nhi lại và nói
" Thanh nhi, tin tưởng ta, ta trở về, cũng không phải vì hắn! Ta trở về, chỉ là bởi vì ta có lý do không thể không trở về! Ta biết, trong cung mọi người đều cho rằng ta đã chết, bây giờ trở về, nhất định sẽ khiến ọi người chú ý, thậm chí có khả năng còn có thể bởi vì lý do này mà bại lộ thân phận của ta! Nhưng cho dù là như vậy, ta cũng phải trở về!"
Thanh nhi biết, Diệp Lạc nếu quyết định chuyện gì, sẽ khó mà thay đổi, nàng tức giận dậm chân, kêu lên
"Tiểu thư! Xem như em van cầu người, đừng quay về cung, được chứ? Nếu như trước kia còn nguyên công lực, mặc kệ tiểu thư muốn làm gì, em đều theo, nhưng bây giờ tiểu thư đã mất đi gần sáu phần công lực, bây giờ ngay cả em đều đánh không lại, em sao yên tâm để tiểu thư quay trở về được chứ? Trong cung hung hiểm vạn phần, không cẩn thận sẽ nguy hiểm tới tính mạng, hoàng hậu nếu biết tiểu thư không chết, làm sao có thể bỏ qua cho tiểu thư? Không được! Bất kể như thế nào, tiểu thưu cũng không thể hồi cung! Nô tỳ tuyệt đối không đáp ứng!"
Diệp Lạc giận tái mặt, trầm giọng quát
"Thanh nhi! Chẳng lẽ em muốn tiểu thư nhà em trở thành kẻ bất hiếu bất nghĩa sao? Mẫu thân khi còn tại thế, đã dạy em như thế nào?"
Thấy Diệp Lạc tức giận, Thanh nhi cũng không nhịn được nữa, nàng bỗng nhiên ôm cổ Diệp Lạc, thanh âm nghẹn ngào nói
"Tiểu thư, nếu như là bởi vì chuyện phu nhân, em nguyện ý thay thế người tiến cung! Em van cầu người, không cần hồi cung được chứ? Lúc tiểu thư rơi xuống vách núi đen, em thiếu chút nữa sống không nổi nữa, nếu người lại có chuyện gì, em... em thật không dám nhìn mặt phu nhân đã qua đời nữa..."
Thanh nhi nói xong lời cuối cùng, cơ hồ khóc không thành tiếng. Nàng ôm lấy Diệp Lạc, lên tiếng khóc lớn, cơ hồ khóc đến thở không ra hơi.
Thấy Thanh nhi thương tâm như thế, vành mắt Diệp Lạc cũng không khỏi đỏ lên, nàng biết Thanh nhi lo lắng cho nàng, nhưng nàng làm sao có thể vì mình mà để Thanh nhi lâm vào hiểm cảnh? Nói cho cùng, một người có thể dịch dung thay đổi dung mạo, nhưng sao có thể thay đổi thanh âm, cho dù nàng quyết tâm để Thanh nhi thay thế nàng hồi cung, làm sao có thể lừa gạt được mọi người?
Còn có, lúc Lạc cung hỏa hoạn, mặc dù không có một người thoát được ra, nhưng Diệp Lạc biết, trong Dạ Vân điện cung nhân trực đêm cũng có vài người đều là thái giám tâm phúc mà Tử Dạ an bài, lần này Tử Dạ hồi cung, tin rằng không bao lâu, hắn nhất định sẽ phát hiện chuyện này khác thường!
Nếu hắn phát hiện nàng không chết, nhất định sẽ phát hiện việc nàng xuất cung, hơn nữa, lúc trước hắn đã hoài nghi thân phận nàng, lại có chuyện trùng hợp trên núi Thiên Hoa, hắn nhất định sẽ nghĩ đến nàng chính là người đó!
Cho nên, nàng căn bản là không thể trốn tránh, nếu không thể trốn tránh, nàng vì sao không đối mặt? Huống chi, nàng có lý do không thể không đối mặt!
← Ch. 085 | Ch. 087 → |