Đại chiến trên giường (2)
← Ch.130 | Ch.132 → |
Lời nói của Sài Sài vẫn là có đạo lý, cho nên tôi nghe xong cũng ghi tạc trong lòng.
Trò chơi trên giường, là muốn ở trên giường tiến hành a.
Tôi ở bên này vắt óc suy nghĩ xem nên như thế nào để mà hoàn thành trò chơi trên giường, nhưng xem ra Đồng Diêu lại không có gấp gáp như vậy.
Tôi liền buồn bực, trước đó vài ngày, không phải hắn vừa nhìn thấy tôi chính là bộ dạng Hôi thái lang nhìn thấy Hỷ Dương Dương sao, hận không thể một ngụm đem tôi nuốt vào bụng sao.
Thế mà kể từ khi cùng hắn xác định quan hệ, thằng nhãi này cư nhiên liền bắt đầu tu thân dưỡng tính.
Chẳng lẽ nói, là bởi vì chiếm được nên không còn mới mẻ nữa.
Nghĩ vậy, tôi liền hận đến ngứa răng.
Cái tên Đồng Diêu đáng chịu ngàn đao này, lại nhiễm thói hư tật xấu cố hữu của nhân loại rồi sao?
Hiện tại mới kết giao không bao lâu a, liền như vậy không xem trọng tôi nữa, sau này, có như thế nào được a?
Tôi thở dài chán nản.
"Làm sao vậy?" Bên cạnh, Đồng Diêu đang lái xe liền đưa một tay lên nhéo nhéo hai má tôi.
"Không có việc gì." Tôi phờ phạc ỉu xìu hạ mắt xuống.
"Có phải đói bụng hay không? Ta có mua trứng cút, ăn hai cái lấp bụng đi." Lúc này là thời gian tan tầm, trên đường lại đông, Đồng Diêu liền với thân mình, lấy trứng cút từ phía sau ghế ngồi đưa tới tay tôi.
Mở hộp, tôi lấy ra một cái, há miệng ra, vừa định cắn một ngụm, lại phát hiện mình không có tâm tình ăn.
Cho nên, tôi đem trứng cút một lần nữa đặt trở lại trong hộp, hơn nữa còn tặng thêm tiếng thở dài thứ hai.
"Làm sao vậy?" Đồng Diêu một lần nữa hỏi.
Quên đi, vòng vo mãi cũng chỉ làm tốn thời gian.
Tôi quyết định đi thẳng vào vấn đề: "Đồng Diêu, ngươi không phải cùng ta xác định quan hệ, sau liền phát hiện, kỳ thực chính mình cũng không muốn ở cùng với ta giống như trong tưởng tượng? Nếu là như vậy, ngươi cứ việc nói thẳng, việc này cũng không phải ngươi sai, ta sẽ hiểu, mọi người tan hợp là chuyện thường, khi gặp lại vẫn là bạn."
Tôi như vậy cũng không xem như là khách sáo.
Dù sao, tình cảm giữa nam nữ, giống như mua giầy mới.
Mới nhìn qua thì rất tốt, nhưng sau khi chân chính đi vào, mới phát hiện, không hợp chân.
Vậy làm sao bây giờ? Chung quy không thể uỷ khuất chính mình chứ, chỉ có thể đem chân bỏ ra khỏi giầy, nhịn đau bỏ đi.
Dù sao, đây là đôi giày phải đi cả đời a.
Cho nên, Đồng Diêu nếu cho rằng chúng tôi không hợp nhau, tôi đây cũng không trách hắn, bất quá, chút tổn thương và tiếc nuối thôi.
Đồng Diêu đem tay để trên đùi tôi nhéo vài cái, nói: " Như thế nào, ngươi cho rằng, quan hệ giữa chúng ta có vấn đề sao?"
"Ta cảm thấy được, ngươi hình như... rất nhàn nhã a." Tôi ấp úng nói.
"Có ý gì?" Đồng Diêu hỏi.
Tôi vặn vẹo hai tay, dắt góc áo ở một bên, lầm bầm nửa ngày, cũng chưa nói ra cái nguyên cớ gì.
Phiền não ngẩng đầu lên, thấy bộ dạng mình nhăn nhó, không được tự nhiên trên cửa kính xe.
Một cỗ lửa giận liền như vậy thiêu cháy đầu óc tôi, tim tôi đập mạnh, đem răng cắn chặt lại, đem cơ mông co rụt lại, nói rõ ràng: "Nếu không có vấn đề, ngươi tại sao lại không muốn cùng ta lên giường? Rốt cuộc vấn đề ở chỗ nào? Ghét bỏ ta ngực không đủ to, mông không đủ cong, chân không đủ dài? Hay là... Ngươi cảm thấy là làm bạn thân với ta vẫn tốt hơn?"
Đồng Diêu nhìn tôi, ánh mắt u ám mà sâu xa, như là song cửa sổ bên trong tiểu các khóa chặt, cất giấu vô hạn cảnh xuân tĩnh mịch.
Da hắn trơn bóng, màu sắc khoẻ khoắn, ở dưới ánh mặt trời sáng rỡ, như là một tầng cánh ve.
Mũi của hắn lưu loát, độ cung tự nhiên, cao thẳng, giống như dãy núi đẹp nhất.
Mà môi của hắn, một đôi môi vô cùng khiêu gợi, như một đoá hoa đào thịnh thế, xuân ý cẩm tú vô biên, ở trên mặt nở rộ.
Trọng yếu hơn cả là, cánh tay của Đồng Diêu vẫn còn đặt trên đùi tôi, cư nhiên lại chậm rì rì đi tới vườn hoa bí mật của tôi.
Kia ngón tay, nhiễm phong tình, bao hàm phong lưu, cách một lớp vải vóc, liền như vậy vuốt ve chỗ nhạy cảm nhất của tôi.
Tôi cắn chặt môi, trừng mắt hắn, có chút cảm thấy kì quái.
"Tin tưởng ta." Đồng Diêu đem thân mình hướng về phía tôi, tư thế kia, thật là mê hoặc: "Ta so với ngươi, càng muốn làm chuyện kia."
Tay Đồng Diêu cũng không có rời đi, mà là tiếp tục tàn sát bừa bãi.
Hô hấp của tôi không tự giác có chút dồn dập: "Vậy tại sao, ngươi xem ra rất là thoải mái a?"
"Bởi vì, trước đó, ta vẫn còn có một số chuyện phải làm." trên người Đồng Diêu thản nhiên tản ra mùi thuốc là, một tia bay tới người tôi, như là một bàn tay xinh đẹp vô hình xoa nhẹ lên tim tôi.
"Chuyện... gì?" Tôi tận lực bình ổn hô hấp, nhưng cánh tay xấu xa của Đồng Diêu lại khiêu chiến với sức kiềm chế của tôi, muốn phá vỡ lý trí và sức chịu đựng của tôi.
Tư mật hoa viên kia, bởi vì sự khiêu khích của hắn mà sinh ra tầng tầng lớp lớp tê dại, giống như có vô số con nhện đang tiêm thuốc kích thích, không ngừng chạy quanh mạch máu toàn thân tôi.
Lão tổ tông a, tôi thật muốn, hiện tại, ngay trên xe, đem Đồng Diêu ra đè!
May mắn là hàng xe phía sau bắt đầu nhấn còi, thúc giục chúng tôi.
Hoá ra trong lúc chúng tôi đắm chìm vào gian tình, chú cảnh sát đã thông đường thành công.
Tôi cùng Đồng Diêu nhanh chóng bày ra bộ dạng đứng đắn, tiếp tục lái xe.
Nguyên bản Đồng Diêu muốn đưa tôi đi ăn cơm, ai ngờ lại đem tôi đi KTV thuê phòng, gặp mặt đám hồ bằng cẩu hữu của hắn.
Đi vào phòng, tôi cố ý đưa tay vào trong áo, đem toàn bộ thịt xung quanh dồn hết vào áo lót, áp dụng phương pháp trợ giúp thông thường, tranh thủ có thể làm cho bộ ngực đồ sộ.
Bằng không, đám tiểu tử trẻ tuổi lại phỉ báng tôi là đi dùng đồ giả.
Thật sự là một đám nhà giàu ăn chơi không có kiến thức, ngực giả có thể mềm mại như vậy sao!!!!
Đang muốn đẩy cửa, lại nhìn thấy Bông tai đệ đệ hưng phấn từ phía kia hành lang chạy tới, kêu thật to: "Đồng ca, ngươi cuối cùng cũng tới, các huynh đệ vừa nghe nói hôm nay ngươi muốn dẫn bà xã đến, tất cả đều đến đông đủ, đều khẩn cấp muốn chiêm ngưỡng đại tẩu. Nói, có thể giam Đồng ca lại nhất định là nữ nhân khuynh quốc khuynh thành a."
Bông tai đệ đệ sau khi nói xong, nhìn thấy tôi, vội chào hỏi: "Hàn tỷ tới rồi, tỷ cũng đến đây xem mặt đại tẩu sao?"
Nghe xong lời Bông tai đệ đệ, tôi mới hiểu được kế hoạch của Đồng Diêu ngày hôm nay.
Thì ra, hắn muốn chính thức giới thiệu tôi cho đám huynh đệ của mình.
Không đợi tôi cùng Bông tai đệ đệ phản ứng, Đồng Diêu liền đẩy cửa ra, khoác vai tôi đi vào, hướng về phía đám nhà giàu ăn chơi kia nói: "Mọi người đợi lâu, này, một lần nữa giới thiệu lại, Hàn Thực Sắc, bà xã của ta."
Bao gồm cả Bông tai đệ đệ, miệng của mọi người đều mở lớn đến có thể nhét vừa một quả trứng vịt, thậm chí có mấy người a-mi-đan cũng lộ ra.
Lòng tôi nhỏ lệ, tựa như một con suối nhỏ, ào ạt chảy.
Tôi cư nhiên có thể làm vỡ mộng của từng này đứa nhỏ này, thật sự là lỗi a.
Vẫn là Bông tai đệ đệ tỉnh lại trước, tay hắn, run run chỉ hướng tôi, nói cũng lắp bắp: "Này, này không phải Hàn tỷ sao? Khi nào thì Hàn tỷ lại biến thành bà xã của Đồng ca rồi?"
Đồng Diêu lôi kéo tôi, đi đến ghế sô pha ngồi xuống.
Hắn sủng nịnh đem tôi ôm vào trong ngực mình, miệng tuy trả lời bọn họ nhưng mắt hắn lại đang nhìn tôi: "Cô ấy luôn là như vậy."
← Ch. 130 | Ch. 132 → |