← Ch.390 | Ch.392 → |
Thẩm Dao Chu cũng không nói gì, nàng đang suy nghĩ về nội dung nhiệm vụ.
Nếu nói những tu sĩ bị Linh Xu bình thường khống chế là bệnh nhân bình thường, vậy những tu sĩ ngay cả thần hồn cũng không có, có phải là bệnh nhân đặc biệt không?
Nhưng không có thần hồn, làm sao để chữa trị?
Có điều hệ thống sẽ không đưa ra nhiệm vụ vô giải, điều này có thể khẳng định từ những trải nghiệm trước đây của Thẩm Dao Chu.
Vậy thì, đây cũng không phải là bệnh nhân đặc biệt?
Thẩm Dao Chu mơ hồ cảm thấy có điều gì đó mình đã bỏ qua, nhưng thời gian cấp bách, nàng cũng không thể suy nghĩ kỹ càng, chỉ đơn giản nói qua suy nghĩ của mình với Thẩm Túy An và những người khác.
"Phát hiện này không thể truyền ra ngoài."
Thẩm Dao Chu mím chặt môi: "Bọn chúng biết ta có thể cứu những tu sĩ bị Linh Xu khống chế, có lớp bảo vệ này, bọn chúng mới yên tâm, nếu chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, nhất định sẽ gây ra hoảng loạn diện rộng, Hứa Tinh Dạ có lẽ đang chờ khoảnh khắc này."
"Còn nữa, sau này chúng ta phải cẩn thận hơn, tuyệt đối không thể để thêm người nào bị bắt đi nữa, không ai biết Hứa Tinh Dạ còn bao nhiêu Linh Xu như vậy trong tay...
Nàng dừng lại, không nói tiếp nữa.
Thẩm Túy An khẽ động, đi tới vỗ nhẹ vai Thẩm Dao Chu: "Đừng tự trách mình, ngươi đã làm hết những gì có thể, chúng ta cũng không thể đổ hết áp lực lên người ngươi, ngươi chỉ là y tu thôi, xông pha ở tuyến đầu phải là chúng ta mới đúng."
"Đúng vậy."
Yến Phi cũng xoa đầu Thẩm Dao Chu: "Những người này c. h. ế. t là do Hứa Tinh Dạ, không liên quan đến ngươi, ngươi đã rất lợi hại rồi, nếu không có ngươi, thương vong của chúng ta sẽ còn thảm trọng hơn."
Sở chưởng môn cũng cười nói: "Dù sao chúng ta cũng là Ngũ Đại Kiếm Tông, cũng đã trải qua không ít sóng gió, sao có thể để một tiểu cô nương như ngươi gánh vác những điều này, ngươi đã nói phát hiện của mình cho chúng ta biết, như vậy là đủ rồi, những quyết định còn lại cứ giao cho chúng ta."
Thẩm Dao Chu sửng sốt.
Nhìn biểu cảm bao dung và dịu dàng của mọi người, trái tim vốn lạnh lão của nàng dần ấm áp trở lại, là một bác sĩ, không thể cứu được bệnh nhân, nhìn sinh mạng trôi khỏi tay mình là điều đau khổ nhất đối với nàng.
Cho dù đã chuyển đổi thời không, vẫn như vậy.
Đặc biệt là từ trước đến nay nàng đều cứu người thành công, lúc đầu chỉ nghĩ đến độ khó nhưng lại không nghĩ đến lần này ngay cả cơ hội lựa chọn cũng không còn, sau khi giải trừ Linh Xu, bệnh nhân trực tiếp tử vong.
Đây là bệnh nhân đầu tiên c. h. ế. t trong tay nàng sau khi nàng bước vào tu tiên giới.
Cú sốc này khiến tâm trạng nàng nhất thời rối bời, vô thức đổ lỗi cho bản thân.
Nàng ép mình không nghĩ đến chuyện này, lý trí kể lại mọi chuyện, nàng vốn tưởng mình đã che giấu đủ tốt nhưng vẫn bị nhìn ra.
Hốc mắt nàng hơi cay nhưng rất nhanh đã chớp đi nước mắt, tiếp tục nói: "Nếu quá kiêng dè Hứa Tinh Dạ, chỉ thủ không công cũng không phải là cách, vì vậy ta muốn thử xem có thể miễn dịch với sự khống chế của Linh Xu không, nếu ta thành công, chúng ta sẽ không còn sợ hắn nữa."
Thẩm Túy An và những người khác đều kinh ngạc: "Điều này... có thể làm được không?"
Thẩm Dao Chu lắc đầu: "Ta cũng không biết, chỉ có thể cố gắng."
Thẩm Túy An lập tức quyết định: "Được, vậy giao chuyện này cho ngươi, nhưng ngươi cũng đừng quá gánh nặng, thành công thì tốt, nếu không được, cứu được những tu sĩ bị Linh Xu bình thường khống chế cũng là giúp đỡ chúng ta rất nhiều rồi."
← Ch. 390 | Ch. 392 → |