← Ch.327 | Ch.329 → |
Chỉ là Ninh Tuyết Miên cũng từng đề cập muốn cùng nàng trở về bái tế ca ca, Thẩm Dao Chu lo lắng nàng ta chưa khỏi hẳn cũng cố chấp muốn đi cùng mình, liền lại chờ thêm mấy ngày.
Ngoài Ninh Tuyết Miên ra, còn có một Tiền Hổ đồng hành.
Tiền Hổ khi làm trợ lý cho Thẩm Dao Chu lại nảy sinh hứng thú với phẫu thuật, gần đây đều theo Thẩm Dao Chu học làm phẫu thuật.
Thẩm Dao Chu trong lúc hắn làm trợ lý đã cảm thấy hắn là một nhân tài có thể đào tạo, nhưng khi thực sự bắt đầu dạy hắn, mới kinh ngạc phát hiện mình đã nhặt được bảo bối.
Tiên Hổ mặc dù thiên phú bình thường, tu vi cũng không cao, nhưng hắn gan lớn cẩn thận, khả năng học tập cực mạnh, lực khống chế cũng tốt, là một mầm non tốt để học ngoại khoa.
Đa số y tu trong tu tiên giới đều tập trung vào luyện chế thuốc và điểm linh, luyện đan đương nhiên không tệ nhưng nếu muốn làm phẫu thuật thì lại thể hiện trình độ không đồng đều.
Từ Chỉ Âm và Sở Cửu Ý học lâu như vậy, hiện tại cũng chỉ học được Thuật thanh trừ đan độc, tiến độ của Tiền Hổ lại nhanh hơn rất nhiều.
Thẩm Dao Chu vốn còn lo hắn không muốn cùng nàng đến Vân Trạch Châu, nhưng Thiệu Khâm nói chuyện với Tiền Hổ một lúc, Tiền Hổ liền đồng ý.
Vì vậy, đợi Ninh Tuyết Miên khỏi hẳn, mọi người cùng lên đường trở về Vân Trạch Châu.
Những người trong mảnh vỡ bí cảnh đều lần lượt ra ngoài tiên họ, Thiệu Khâm vịn tay người bên cạnh, "nhìn" bọn họ lên linh thuyền.
Linh thuyền dần dần bay lên, bóng người trên mặt đất cũng ngày càng xa.
Tiền Hổ nằm ở cửa sổ, mắt đỏ hoe, đây là lần đầu tiên hắn rời xa Thiệu thúc, sự sợ hãi và nhớ nhung không thể kìm nén được tràn ra.
Hắn cố chấp nhìn, cho đến khi bóng người trên mặt đất không còn nhìn thấy nữa mới lặng lẽ quay về.
Thẩm Dao Chu rất hiểu hắn, vì vậy đợi tâm trạng hắn tốt hơn mới kể một số chuyện thú vị khi hành nghề y, quả nhiên đã thu hút được Tiền Hổ.
Nói cho cùng, trong tu tiên giới, Tiền Hổ cũng chỉ là một đứa trẻ, lại từ nhỏ lớn lên trong môi trường khép kín như mảnh vỡ bí cảnh, tâm tư rất đơn thuần, bị câu chuyện của Thẩm Dao Chu thu hút liền dân quên đi nỗi buồn chia ly, chuyển sang mong đợi cuộc sống tương lai.
Nhưng chỉ đi đường đơn thuần vẫn rất nhàm chán, đặc biệt là mấy người có mặt, Ninh Tuyết Miên bị thương chỉ có thể nằm trên giường dưỡng thương, Thẩm Dao Chu say kiếm, thà nằm trong linh thuyền nghiên cứu cây kỹ năng và xem ngọc giản, Tiền Hổ mỗi ngày đều miệt mài luyện tập kỹ thuật phẫu thuật.
Cuối cùng, người buồn chán chỉ còn lại một mình Yến Phi.
Một kiếm tu đại năng đường đường chính chính, chưa từng dùng tốc độ chậm như vậy để ngự kiếm, cuối cùng Yến Phi cũng từ bỏ, chui vào trong linh thuyền, kéo bọn họ cùng chơi trò chơi.
Ba người lần lượt rút thiêm đồng, nhưng có nhiều thiêm như vậy, chỉ có Thẩm Dao Chu chưa bao giờ rút được thiêm tốt.
Lần đầu tiên, ba người đều thắng, chỉ có Thẩm Dao Chu là thua. Lần thứ hai, Yến Phi chủ động nhường cho nàng, không ngờ như vậy mà Thẩm Dao Chu vẫn thua.... .
Ngay cả Ninh Tuyết Miên và Tiền Hổ cũng không tin, cố ý đến xem thiêm của nàng, sau đó: "..."
Thẩm Dao Chu bình tĩnh đặt thiêm xuống: "Thật ra ta từng rút được thiêm Vương."
Ba người: "Ha ha."
Thẩm Dao Chu: Chờ đấy! Lần sau gặp được thần may mắn của ta, nhất định sẽ hành hạ các ngươi c. h. ế. t đi sống lại!!
← Ch. 327 | Ch. 329 → |