Truyện:Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử - Chương 41

Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử
Trọn bộ 75 chương
Chương 41
Mưu kế của Mặc Vận
0.00
(0 votes)


Chương (1-75)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Vân Mặc Vận nhìn Quý Thần Hi, ánh mắt dịu dàng lại lộ ra cơ trí không giống bình thường: "Cậu nên biết, cho dù là cô ấy rời khỏi Châu Âu cũng không thể thoát khỏi phạm vi thế lực của chúng ta, nếu như cậu muốn biết cô ấy ở nơi nào thì rất dễ dàng, nhưng mà phải làm thế nào lưu lại cô ấy mới thật sự là vấn đề khó khăn."

Đông Phương lục thiếu, quyền thế ngập trời, Tô Mạt đi khắp chân trời góc biển cũng không thể tránh được tai mắt của bọn họ, muốn tìm được cô ấy, thật sự quá đơn giản.

Chỉ là, cho dù tìm được người của cô ấy, cũng không nhất định có thể tìm được tim của cô ấy. Nói cho cùng bất kỳ một cô gái bình thường nào khi phát hiện người đàn ông luôn miệng nói tiếng yêu mình lại có tới bốn vị hôn thê, thì làm sao có thể tha thứ cho người đàn ông ấy đây.

Y theo tính tình của Tô Mạt, đi bộ coi như là cách làm lý trí nhất, cả đời không gặp cũng ở trong dự liệu. Sợ chỉ là, oán hận trong lòng của cô e rằng cả đời này cũng sẽ không buông xuống, cũng sẽ không hạnh phúc...... Quý Thần Hi lo lắng cũng chính là như thế.

Quý Thần Hi hiểu rất rõ thủ đoạn của Vân Mặc Vận, cái tên đàn ông tao nhã cười nói này luôn có thể đem người đẩy vào chỗ chết, cũng có thể khiến người cải tử hồi sanh.

"Cậu có biện pháp gì?"

Vân Mặc Vận rũ con mắt bí hiểm xuống, và chậm rãi nói: "Nếu cô ấy chủ động rời khỏi cậu, tìm một lý do, để cho cô ấy chủ động trở lại thôi."

Muốn cho cô gái lạnh lùng như Tô Mạt hồi tâm chuyển ý là một việc cực kỳ khó khăn, huống chi là chủ động...... Nhưng Vân Mặc Vận cũng tuyệt đối không phải là người ăn nói lung tung, nói như vậy nhất định là cậu ấy có lý do.

Quý Thần Hi thông minh tuyệt đỉnh, cẩn thận nghĩ tới cái từ này, đột nhiên tia sáng lóe lên: "Cậu nói là......"

"Không sai!"

Vân Mặc Vận cười nhạt một tiếng, rôi nói từng chữ từng câu: "Nếu như cô ấy là vì cậu lừa gạt mà rời đi, như vậy, bây giờ cậu thuận thế lôi chuyện này ra, quang minh chính đại nói cho toàn thế giới biết. Phải biết rằng, tình cảm là một bàn cờ luôn luôn thay đổi, ai cũng không thể không quan tâm, đã như vậy, hãy để cho Tô Mạt thân là người trong cuộc phải đi cùng với cậu, không cho phép cô ấy trốn tránh."

Nếu như không có thể cứu vãn hạnh phúc của mình, cho dù là nói yêu, cũng là giả. Nhưng nếu Tô Mạt không tin anh, vậy anh sẽ để cho toàn thế giới nói cho cô ấy biết, Quý Thần Hi yêu Tô Mạt, cả đời như thế. Cho dù cô ấy đi một chỗ khác không muốn người biết, cũng không trốn thoát được ấn tượng mà anh đã in dấu vào cô.

Vân Mặc Vận bắt được tâm lý tình cảm chân thành của Tô Mạt đối với Quý Thần Hi, nên muốn dùng một loại thủ đoạn "kinh thiên động địa" trói chặt cô và Quý Thần Hi ở chung một chỗ, cả đời không được giải thoát.

Cho nên...... Nói không chừng, đây là bước ngoặt duy nhất của tình yêu rồi......

Quý Thần Hi ngưng mắt chớp mắt một cái, rồi chậm rãi đứng dậy, ánh mặt trời soi lưng, ngũ quan tuấn mỹ nhìn không được rõ ràng, nhưng một đôi mắt màu xanh thẳm của anh lại cực kỳ rực rỡ.

Gật đầu với Vân Mặc Vận, Quý Thần Hi nắm chìa khóa xe lên và cũng không quay đầu lại mà đi ra Tử Các, lái xe đi về phía sân bay.

"Làm như vậy...... Thật sự tốt sao?"

Liễu Thi Nguyệt nhìn phương hướng Quý Thần Hi biến mất, ngược lại thoáng thở dài nói với Vân Mặc Vận: "Anh Quý và chị Tô, nếu như cưỡng cầu không được, cần gì như vậy chứ?"

Vân Mặc Vận nhìn Liễu Thi Nguyệt, và hỏi ngược lại: "Em cảm thấy bọn họ là cưỡng cầu không có kết quả?"

"Chẳng lẽ không đúng sao......"Liễu Thi Nguyệt cúi đầu, thấp giọng mà nói ra: "Chị Tô chỉ là một cô gái bình thường, thậm chí, trái tim của chị ấy còn yếu ớt hơn cô gái bình thường...... Nhưng anh Quý trời sanh chính là vương giả, trên lưng gánh vác trách nhiệm không thể lười biếng. Anh cảm thấy hai người như vậy, thích hợp đứng ở một chỗ?"

Vân Mặc Vận cười nhẹ, kéo hai tay của Liễu Thi Nguyệt qua bao ở bên trong tay của mình, sưởi ấm đầu ngón tay lạnh như băng của cô: "Vậy em cảm thấy, chúng ta thích hợp đứng ở một chỗ sao?"

Đầu ngón tay truyền tới cảm giác tê dại như cũ, Liễu Thi Nguyệt hít một hơi sâu, cố gắng dùng sức nho nhỏ rút ra cũng không rút được ngón tay của mình về, không thể làm gì khác hơn là hung hăng trừng mắt liếc bạn trai yêu nghiệt: "Em không phải là chị Tô, anh cũng không phải là anh Quý. Huống chi, anh không có bốn vị hôn thê như sói như hổ, em cũng không có một người chồng trước xấu xa nào đả thương người đến tận xương."

"Em đã không phải là Tô Mạt anh không phải là Thần Hi, làm sao em biết bọn họ không thể giống như chúng ta, vĩnh viễn hạnh phúc chứ?"

"Nhưng mà......"

"Nhưng mà em chính là cảm thấy khoảng cách thân phận giữa Tô Mạt và Quý Thần Hi không thể vượt qua chướng ngại đúng không?"

Đưa mắt nhìn con ngươi đen bóng của Vân Mặc Vận, Liễu Thi Nguyệt cắn cắn môi, lặng lẽ gật đầu.

Quý Thần Hi đại biểu không chỉ là quyền lực vô thượng, càng thêm trách nhiệm lớn lao, cô rất hiểu rõ nếu như cuối cùng Quý Thần Hi lựa chọn không bao giờ buông tha cho Tô Mạt, vậy bọn họ phải đối mặt là cái gì...... Cho nên, thay vì muốn hai người đau khổ đi với nhau, cô tình nguyện để cho hai người được tự do.

"Nếu như trên núi phía trước nở ra một đóa hoa được đặt tên là tương lai, lại muốn em xuyên qua núi đao, nhảy ra biển lửa mới có thể hái được. Vì anh, em có nguyện ý hay không?"

Chưa bao giờ nghe Vân Mặc Vận nói lời cảm tính như vậy, mặc dù Liễu Thi Nguyệt có chút ngơ ngẩn, nhưng mà khi nghe câu kia "Vì anh" thì theo bản năng mà gật đầu một cái.

"Em đã dám vì anh như thế, vậy Tô Mạt cũng nhất định sẽ nguyện ý vì Thần Hi."

Vân Mặc Vận cười nhẹ, kéo Liễu Thi Nguyệt qua ôm chặt trong ngực, ở bên tai cô khẽ nói: "Vì tình yêu, em nguyện ý cả đời sống chết vì anh, cho dù Tô Mạt không phải là em, anh vẫn tin tưởng, vì tình yêu, cô ấy cũng sẽ làm ra lựa chọn giống như em."

Ánh mắt của Liễu Thi Nguyệt hiện ra sóng lăn tăn, hai tay vòng eo của Vân Mặc Vận, ngửi xung quanh hơi thở ấm áp của riêng anh, đem cả người giao cho anh.

Lặng lẽ ngẩng đầu lên, Liễu Thi Nguyệt nhìn thấy một đoàn máy bay bay qua, treo lên nụ cười nhạt.

Chị Tô, chúng ta đều trúng độc tình yêu, chỉ có "anh ấy" mới là giải dược duy nhất......

Quý Thần Hi đẩy cửa xe ra bất chấp sân bay người đến người đi, đẩy ngã nhiều người đi đường vô tội vọt vào đại sảnh sau đó mới phát hiện, màn hình điện tử to lớn trên màn hiện lên chuyến máy bay bay đi thành phố H ở mười lăm phút trước đã cất cánh.

Lần thứ hai, Tô Tô...... Anh và em đến tột cùng vẫn là lướt qua nhau......

"Điện hạ!"

Sau lưng tiếng cung kính đều nhịp làm Quý Thần Hi thu lại tất cả tâm tình, xoay người thì đã cao quý mà xa cách.

"Thần Hi, chúng ta nên đi."

Quý Thần Hi nhìn đội bảo vệ hoàng gia chung quanh bao vây anh cùng Nors gần ngay trước mắt: "Không phải là cậu đã an bài ba vị kia tới Provence trước sao?"

"Nghênh đón công chúa Sophie quan trọng hơn với cái kia."

"Phải không" Quý Thần Hi lạnh lùng cười một tiếng: "Con còn tưởng rằng mục đích của cậu chỉ là muốn để cho ba cô gái kia tỏ rõ sự hiện hữu của các cô ấy đối với Tô Mạt. Con thậm chí đang suy nghĩ, liền nghĩ điện thoại của con không có quên ở Tử Các, họ cũng nhất định sẽ dùng thủ đoạn khác xuất hiện đi."

"Thần Hi, thông minh của con vẫn làm cậu kinh ngạc." Nors không phủ nhận, ngược lại cau mày nhìn bởi vì đội bảo vệ hoàng gia tiến vào mà quần chúng sinh ra cảm giác kỳ dị đang vây ở bốn phía, thậm chí có người cầm máy chụp hình đang chụp hình bọn họ.

*****

Nors nhìn thấy người càng vây càng nhiều thì không khỏi cau mày: "Chúng ta đi thôi"

"Thế nào, chẳng lẽ cậu sợ bị người nhận ra?" Quý Thần Hi cười xấu xa, trong mắt lóe lên một tia sáng kỳ dị: "Không sao, cậu sợ bị nhận ra nhưng con thì không sợ."

Nors thấy thần thái kia của cháu mình, thì không khỏi thấp giọng mà nói ra: "Con muốn làm cái gì!"

"Làm cái gì? Đương nhiên là làm một chuyện để cho toàn thế giới đều biết!"

Quý Thần Hi vượt lên trước một bước, thân thủ nhanh nhẹn bay qua đội cận vệ hoàng gia Eros, cười giễu cợt đối với Nors sau đó thành công đưa tới bạo động của người chung quanh.

Thân hình cao ráo, tuấn mỹ không liên quan, một đôi con ngươi còn sáng rực hơn bầu trời, phong thái đứng ở một chỗ chính là làm người ta không thể bỏ qua.

"Hình như là Elroy vương tử của Eros......"

"A, thật à! Ấy là cá Elroy vương tử nổi danh Châu Âu?"

"Bạn xem, đội cận vệ nhiều như vậy, nhất định là vậy......"

"Anh ta rất đẹp trai nha......"

"Là vương tử, mau mau, đưa máy chụp hình cho mình, mình muốn chụp vương tử chính xác......"

"Mình cũng muốn mình cũng muốn......"

Không để ý tới ánh mắt hâm mộ lưu luyến ở trên người của mình, động tác thô bạo đã nắm một người có bộ dáng ký giả, Quý Thần Hi hướng về phía camera trong tay hắn ta nhàn nhạt mà nói ra: "Tô Tô, anh biết bây giờ nhất định em đang ở một địa phương xa lạ, nếu như em có thể nhìn thấy anh, bảy ngày sau, anh ở Eros chờ em. Đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng, nếu như em không muốn, vậy từ nay về sau anh sẽ không bao giờ tìm em nữa, anh thả cho em tự do."

"Ngài...... Ngài chính là Elroy vương tử?!"

Ký giả bị nắm chặt hết sức lo sợ, không dám khẳng định người đàn ông rất tuấn mỹ ở trước mắt sẽ là vương tử hoàng tộc cao quý thần bí đó.

Quý Thần Hi cũng không thèm nhìn hắn, nhưng lại gật đầu một cái: "Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất, là Tô Mạt."

"Tô......"

"Nếu như cậu phát sóng trực tiếp, vậy thì mời quý đài phát lên, nếu như là được ghi âm sẵn, tôi hi vọng có thể nhìn thấy đoạn thoại này được phát sóng."

Quý Thần Hi hoàn toàn là dùng giọng nói ra lệnh, không cho phép bị cự tuyệt mà nhìn chằm chằm đối phương, ký giả nhìn ánh mắt mà xanh lạnh của anh, mà không tự chủ được đã gật đầu một cái.

Cho dù vị điện hạ này không nói, một đoạn phim quý báu như vậy trong tay nhất định hắn sẽ không bỏ qua, đoạn này là một tin giựt gân toàn cầu.

Quý Thần Hi xoay người nhìn mọi người ở sân bay, nhàn nhạt quét qua vô số người đang nhìn anh, con mắt sâu thẳm trong nháy mắt đã lớn tiếng nói: "Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi thích nhất là Tô Mạt!"

"Anh ta nói gì......"

"Anh ta nói anh yêu Tô gì đó......"

"Tô Mạt đó ngu ngốc!"

"Nhưng mà...... Tô Mạt là ai chứ......"

"Không biết, hình như là tên Trung quốc, không phải là tiểu thư quý tộc......"

"Oa, chẳng lẽ vương tử cùng với cô bé lọ lem......"

"Thật là lãng mạn nha, mình muốn nói cho tất cả bạn của mình biết!!"

Quý Thần Hi hài lòng gật đầu một cái, xoay người đi về phía cửa dành riêng lên máy bay.

Sắc mặt của Nors cực kỳ khó coi, lúc Quý Thần Hi đi qua bên cạnh thì trầm trầm nói: "Con là đang chống lại cậu?"

"Cậu cứ nói đi? Cậu nhỏ thân yêu của con."

"Con không phải là mẹ của con, cậu cũng sẽ không để cho con làm ra chuyện điên rồ giống như mẹ con một lần nữa."

"Như vậy, thì sẽ con chống mắt mà đợi thôi."

Cười nhạt một tiếng, Quý Thần Hi sát qua bả vai của Nors, đi lên máy bay dành riêng cho Eros.

Nors nhìn Quý Thần Hi biến mất ở cửa, nháy mắt, ra lệnh với cận vệ: "Tìm cho ra cô gái gọi là Tô Mạt, phong tỏa tất cả lối ra vào khu vực Eros, không cho phép cô gái kia bước vào Eros nửa bước!"

"Dạ"

Hai mươi sáu năm trước vì tim của mình mềm nên mới để cho Lỵ nhi rời khỏi Eros, thế mà hơn hai mươi năm cũng chưa từng trở về...... Bi kịch như vậy ông tuyệt đối không cho phép tái diễn!

Nếu như nói Quý Uyên còn có thể cùng với Lỵ nhi có một tương lai, vậy cô gái Tô Mạt như thế tuyệt đối không xứng với Thần Hi mà ông vẫn kiêu ngạo, càng không thể nào trở thành Vương Hậu của Eros!

Nors siết chặt nắm tay, ánh mắt tao nhã theo đó hung ác.

*****

Tô Mạt đứng ở đại sảnh sân bay, người đến người đi, cảnh tượng vội vã, đồng hồ cát thời gian dần dần chảy xuôi, nhưng một người cô đơn như cô lại không biết nên đi phía bên trái hay là hướng phải.

Thời điểm đi là bất đắc dĩ, thời điểm về thì lẻ loi một mình......

Tô Mạt kéo lên nụ cười ở bên môi: vốn chính là một người, cho dù là thua, còn có thể làm như thế nào đây.

Kéo hành lý, lúc xoay người muốn đi lại đột nhiên ngơ ngẩn.

Nháy mắt mấy cái, khó tin mặt của Quý Thần Hi lại xuất hiện ở trong ti vi treo tường của sân bay.

"Tô Tô, anh biết bây giờ nhất định là em đang ở một nơi xa lạ, nếu như em muốn nhìn thấy anh, một tháng sau, anh ở Eros chờ em. Nếu như em không muốn, vậy từ nay về sau anh sẽ không bao giờ tìm em nữa, đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng."

Xương ngón tay của Tô Mạt rất nhanh trắng bệch, một đôi mắt lạnh tức giận tràn ra không giấu diếm.

Quý Thần Hi!

Anh lại nói mà không biết xấu hổ!

Cái gì gọi là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng! Rõ ràng là anh lừa gạt em trước, còn nói cơ hội tình cảm gì đó! Anh rõ là...... thật là không biết xấu hổ!

Tô Mạt cắn môi, bực tức xoay người lúc chuẩn bị đi thì lại nghe thấy một câu làm cô chợt quay đầu.

"Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt!"

Người tôi yêu nhất......

Tô Mạt ngây ra một lúc, rồi chán nản buông valy trong tay ra, chậm chạp quay đầu.

Quý Thần Hi ở trong màn hình bình tĩnh nhìn cô, có lẽ, anh không nhìn thấy cô, nhưng là tiêu cự, ở trong không gian cách muôn sông nghìn núi, giao tiếp với cô.

Tôi là Elroy, tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt......

Tôi tên là Quý Thần Hi, người tôi yêu nhất là Tô Mạt......

Người tôi yêu nhất là Tô Mạt......

Tô Mạt......

Đây là anh cho tình cảm một cơ hội cuối cùng......

Thần Hi, thì ra anh lại dùng phương thức như thế nói cho em biết cơ hội cuối cùng của anh đã đến.

"Sau đây là do ký giả ở sân bay Provence nước Pháp vì ngài truyền ra. Vị tiên sinh Elroy này chính là tên của vương tử điện hạ thuộc công quốc Eros Châu Âu, hiện nay cũng là người thừa kế được công quốc Eros lựa chọn đầu tiên, có danh xưng là vương tử quý tộc hoàng kim toàn thế giới. Lần này ngài ấy ở sân bay biểu lộ thân phận, hy vọng có thể tìm được tiểu thư 'Tô Mạt' ngài ấy yêu nhất, đoạn video trước mắt này đã truyền ra khắp toàn cầu, hi vọng tiểu thư Tô Mạt có thể nhìn thấy, hơn nữa cho vương tử Elroy một đáp án tình yêu."

"Thần Hi...... Anh vẫn là bất kể hậu quả như vậy......"

Tô Mạt chậm rãi chớp chớp lông mi, đôi môi run rẩy, nhưng nụ cười dòng nước nhỏ.

Vương tử

Thần Hi, anh là một kẻ nói dối, lừa em lừa đến thật là khổ!

Anh nhất định là oan gia mấy đời của em, đời này mới có thể bị anh dây dưa như vậy nhé, Thần Hi, nếu như đây là số phận, ngoại trừ em chấp nhận thì còn có thể làm như thế nào đây?

Bảy ngày, Thượng Đế dùng bảy ngày để sáng lập thế giới, anh lại dùng bảy ngày để chờ đợi một đáp án, mà em, cũng dùng bảy ngày để chứng minh, em cố chấp với tình yêu.

Tô Mạt giơ tay lên lau đi khóe mắt ẩm ướt, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.

"Thi Nguyệt, chị là Tô Mạt, mời giúp chị một chút."

Crypto.com Exchange

Chương (1-75)