Truyện:Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử - Chương 32

Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử
Trọn bộ 75 chương
Chương 32
Đột nhiên xuất hiện
0.00
(0 votes)


Chương (1-75)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Mang thai

Cái từ này thật sự là quá mức xa lạ với Tô Mạt, trước kia chưa từng nghĩ tới, nhưng mà bây giờ lại cảm thấy sợ hãi.

"Tô Tô, em làm sao vậy?"

Tay của Quý Thần Hi bị Tô Mạt kéo ra, nên trong lòng cũng hơi có chút mất mác lại thấy cô hoảng hốt mà lắc đầu một cái, thì anh mới phát giác mình mới vừa nói cái gì.

"Tô Tô, không phải em muốn sinh một đứa bé sao?"

Quý Thần Hi hỏi rất cẩn thận, tâm thần của Tô Mạt còn đang hỗn loạn, nên không thể trả lời vấn đề của Quý Thần Hi, cô đứng lên và cũng không quay đầu lại mà đi ra cửa.

Cô cần yên tĩnh một lúc.

Quý Thần Hi biết biểu hiện của Tô Mạt là kinh ngạc, nhưng trong đôi mắt màu xanh che giấu một tia đau đớn.

Tô Tô, anh cho rằng em sẽ mong đợi một đứa bé với anh

Tô Mạt ngồi ở ghế mây trong vườn hoa huân y thảo, ở trước mắt đều là màu tím, thân cây hoa màu tím lay động từng chút, nối thành một mảnh vô cùng xinh đẹp.

Vườn hoa xinh đẹp này, khó thấy được một biển hoa như vậy, nhưng mà lúc này cô đã không còn hứng thú để thưởng thức, trong lòng đều giắt lên câu nói mới vừa rồi của Quý Thần Hi.

Anh chỉ dùng cái từ chuẩn bị mang thai thôi, mà đã làm cô thất thố như vậy, không phải là "Mang thai", mà là "Chuẩn bị".

Cô và Quý Thần Hi ở chung một chỗ, mỗi lần đều không ở trong mong đợi, vì vậy cũng bỏ quên rất nhiều trình tự an toàn. Buồn cười hai người bọn họ là, một là nữ cường nhân ly hôn, một là nam bác sĩ chuyên nghiệp, nhưng lại không có ai suy nghĩ tới điểm này

Có lẽ là ngay từ lúc bắt đầu mình đều chưa nghĩ tới muốn phòng ngừa?

Ba năm kết hôn với Lưu Lăng, số lần bọn họ ở chung một chỗ có thể mười đầu ngón tay cũng tính ra được, cô là vợ của Lưu Lăng, nhưng lại chưa từng suy nghĩ tới mang thai là một chuyện quan trọng. Cô vẫn cho rằng, đứa con có là có, nếu như không có, thì cũng đừng cưỡng cầu.

Mà Lưu Lăng ở bên ngoài có mấy đứa con riêng của mình, cô cũng đã biết rồi, vì vậy cô thấy không cần có bất kỳ trách nhiệm cùng nghĩa vụ nào mà nối dõi tông đường cho nhà họ Lưu.

Lưu Lăng thỉnh thoảng sẽ nói vì sao cô vẫn không mang thai, nhưng mà Thần Hi, lại dùng cái từ "Chuẩn bị mang thai" này. Nói rõ là Thần Hi có tính toán để cho cô sinh một đứa nhỏ, bổ sung vào đoạn thời gian điều dưỡng đó, thì nói không chừng là chuyện ở trong kế hoạch.

Có con, có phải Thần Hi sẽ cầu hôn với cô hay không?

Tô Mạt hái một bụi hoa huân y thảo ở bên cạnh ghế dựa, ở trong mũi ngửi được một mùi thơm an bình, cực kỳ giống cảm giác Thần Hi cho cô, Thần Hi, giống như huân y thảo này, thời thời khắc khắc đều dùng phương thức bảo vệ ấm áp nhất ở bên người cô.

Tay lại không tự chủ mà xoa bụng lần nữa.

Nói không chừng, ở nơi này, bởi vì tối hôm qua mà mang một sinh mệnh mới.

Cô quay đầu nhìn về phía biệt thự nhỏ, nhìn xuyên qua khắp cửa sổ lầu một, cô có thể nhìn thấy rõ Quý Thần Hi đang nhìn chằm chằm vào ly sữa tươi cô chưa uống một giọt nào, bộ dạng thất hồn lạc phách.

Rất ít thấy trạng thái của anh như vậy, hình như mỗi một lần gặp mặt, anh đều sẽ côn đồ mà trêu chọc cho cô cười, hoặc là Quý Công Tử cao cao tại thượng, mặc kệ cô nói ra lời lãnh đạm cỡ nào, đôi mắt màu xanh xinh đẹp của anh không hề lộ ra một chút lo lắng. Vậy mà hôm nay lại như vậy, chỉ có thể nói rõ, Thần Hi rất quan tâm cô.

Như vậy đứa nhỏ cũng hẳn là được mong đợi.

Tô Mạt chậm rãi phun ra một hơi thở tích tụ, phát hiện mình lại mang theo mấy phần mừng rỡ.

Nếu như thật sự có con của Thần Hi, thì nhất định sẽ giống Thần Hi, tuấn tú, thông minh

Trên môi của Tô Mạt từ từ nở nụ cười, đứng lên đi về biệt thự.

Đột nhiên một ngoài ý muốn xuất hiện, có kinh sợ, nên cũng sẽ có vui mừng, Thần Hi.

*****

Quý Thần Hi yên lặng nhìn sữa tươi ở trước mắt, vốn là chất lỏng đang ấm áp nhưng dưới tác dụng của thời gian đã từ từ lạnh, tim của anh cũng từ từ trở nên lạnh như băng.

Đã một giờ rồi mà Tô Tô vẫn chưa trở về.

Anh vốn cho rằng Tô Tô thật sự yêu mình, chỉ cần cho anh một chút thời gian, nhất định cô có thể hiểu...... Nhưng, sự thật hẳn đã rất rõ ràng rồi, có lẽ ở trong thế giới kia của Tô Tô giống như tháng mười hai xinh đẹp lạnh nhạt, Quý Thần Hi và Lưu Lăng đều có mức độ giống như nhau.

Quý Thần Hi chậm rãi bưng sữa tươi lên đi tới phòng bếp, đứng ở bên cạnh bồn rửa.

Anh thật sự mong đợi kết tinh tình yêu của Tô Tô và anh, không vì trốn tránh trách nhiệm chết tiệt gì đó, anh chỉ muốn giữ lại Tô Tô, giữ lại tình yêu, đáng tiếc, tình yêu không phải là mình muốn giữ lại thì có thể giữ lại......

Nụ cười thê thảm, đôi mắt sáng màu xanh không có tiêu cự, khẽ nghiêng cái ly xuống, gần như muốn đổ sữa tươi ra -"Thần Hi!"

Thanh âm đến từ sau lưng làm Quý Thần Hi ngẩn ra, anh quay đầu đi, lại nhìn thấy Tô Mạt cười và nhìn thẳng vào mắt mình.

Nụ cười của Tô Mạt giống như phá vỡ một khối băng lạnh cứng rắn nhất, lộ ra một cây hoa mai, làm Quý Thần Hi mất đi tâm tình và ngón tay buông lỏng.

"Đông -"

Sữa tươi kể cả cái ly đều cùng nhau tìm nơi nương tựa ở trong bồn rửa.

Tô Mạt thấy anh thất thố như vậy, không khỏi nhanh nhẹn cười một tiếng: "Thần Hi, anh còn nhớ rõ em đã nói gì với Vân Mặc Vận không?"

Tôi nghĩ, tương lai nên có anh ấy......

Những lời này cả đời Quý Thần Hi cũng sẽ không quên, Quý Thần Hi gật đầu một cái, rồi bày tỏ mình nhớ.

"Vậy hiện tại em cũng còn có những lời này" Tô Mạt nháy mắt mấy cái: "Chỉ cần anh không làm ra chuyện khiến em thất vọng, những lời này sẽ có hiệu lực vĩnh viễn."

"Em...... em nói thật?" Quý Thần Hi rất ngớ ngẩn mà hỏi một câu, hoàn toàn không ý thức được bây giờ nụ cười của mình toét ra ngây ngô đến cỡ nào.

Tô Mạt không có giễu cợt anh, ngược lại thu lại nụ cười, nhẹ nhàng mà cũng rất nghiêm túc: "Em nghĩ, đối với tình cảm em cũng không phải là một phụ nữ rất am hiểu, nhưng em sẽ cố gắng thử, có một người đàn ông ở trong tương lai của em, gọi là Quý Thần Hi"

"Tô Tô......" Quý Thần Hi nhắm mắt lại, hiểu ý nghĩa trong lời nói của cô.

Tô Mạt hít một hơi thật sâu, khi anh còn chưa kịp giương đôi mắt thì đã dịu dàng đè đầu của anh xuống cho một hôn, tình cảm ở trong sóng mắt lưu chuyển phát ra, tràn đầy hương vị phụ nữ.

Vừa hôn chưa xong, lại hôn lên.

Môi lưỡi cùng thấm ướt như nếm cam tuyền, lòng tham mà muốn hấp thu hồ nước, cắn nuốt tình yêu của nhau, ở đầu lưỡi, ở cổ họng, ở giữa hàm răng.

"Tô Tô, em nguyện ý vì anh mà lại thử yêu một lần nữa sao?"

Tô Mạt ngẩng đầu lên, sóng mắt lưu chuyển động lòng người: "Không phải là lại một lần nữa, mà là lần đầu tiên."

Cô và Lưu Lăng vốn là không có dây dưa, hai bên sai lầm ba năm, cũng không bỏ ra thật lòng của mình, đó không phải là yêu, mà chỉ là một giao dịch theo như nhu cầu. Người khác là dùng kim tiền, bọn họ là buôn bán hôn nhân.

Quý Thần Hi không che giấu được vui vẻ của mình, anh ôm Tô Mạt và lấy đầu của cô áp vào ngực mình, vui mừng thở dài: "Anh cho rằng anh thành công nhiều năm như vậy, nhưng, cho tới bây giờ anh mới hiểu được, không có em vĩnh viễn anh sẽ không thành công."

Bởi vì thiếu tình yêu, thiếu lo lắng, thiếu hạnh phúc......

Biển hoa màu tím ở ngoài cửa sổ vẫn như cũ tạo nên từng tầng một bọt sóng ở trong gió, đang dùng lời nói vô ngôn ngữ chúc phúc một đôi tình nhân sắp đạt được hạnh phúc.

Từng nhớ đã có người nói qua, khi huân y thảo nở rộ, thì người của toàn thế giới đều có thể nhận lấy được hạnh phúc.

Vậy mà, đồng thời với hạnh phúc, cũng sắp nổi lên phong ba.... .

Crypto.com Exchange

Chương (1-75)