Truyện:Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 08

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh
Trọn bộ 42 chương
Chương 08
Nhất định phải cùng nhau ngủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-42)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Sau khi Tiểu dương rời khỏi đây, Nam Cung Ảnh lấy điện thoại ra, nhấn số của Nhan MẠt Hàn

" Sao, chuyện gì?" Nhan Mạt Hàn nhận điện thoại, trong tay còn đang cầm mấy gói thức ăn đóng sẵn vừa mua bên ngoài về

" Buổi chiều hôm nay liền đi đăng kí kết hôn, sau đó trực tiếp dọn đến căn biệt thự ở trung tâm thành phố M, Ông nội ra chỉ thị " Lưu loát nói xong, liền cúp điện thoại, dù sao biệt thự cũng nhiều phòng, cho cô ấy đại một phòng là ok

Đi ở trên đường, thu hồi điện thoại lại, bước đi nhanh hơn, nhưng lại bị trang đầu của bài báo ở trong tiệm bán báo hấp dẫn

Đề tài: Tổng Tài tập đoàn Nam Cung kết hôn, Cô Dâu rốt cuộc là ai?

" bullshit" Nhan Mạt Hàn nhìn trang đầu, mắng mỏ. Thì ra mọi người không biết cô dâu là ai, chẵng trách sao hôm nay cô lại trải qua một ngày yên bình như vậy. Còn Nam Cung Ảnh, không phải đáp ứng cô hay sao? Sao không ngăn chặn giới truyền thông?

" Tiểu thư, cô có cần giúp đỡ gì không?" Ông chủ sạp báo tốt bụng thăm hỏi cô

" Này, người cung cấp cho nhan đề này là ai?" Nhan Mạt Hàn chỉ chỉ vào tờ tập chí

" Nghe nói, là Đổng sự Trưởng của tập đoàn Nam Cung đã cung cấp cho giới báo chí, mặc dù không có trên tv, nhưng trong giới báo chí ai cũng biết ông ta, ông ta cũng không cho biết cô dâu là ai, thật là ông già quái lạ " Ông chủ tiệm bán báo nói xong, tiếp tục công việc của mình, Nhan Mạt Hàn gật đầu cám ơn, tiếp tục đem đồ ăn đến nhà của Lạc Thần

Đương nhiên, tiến vào cửa

" Cái gì?Mạt Hàn, ngày mai em sẽ kết hôn?" Không ngoài dự kiến, Ngôn Lạc Thần đã biết tất cả, Nhan MẠt Hàn nhức đầu

" Lạc ca ca, thật sự xin lỗi, em không có nói cho anh biết, em định sau khi anh nghỉ ngơi mới nói " Nghiến răng, nghiến lợi ... thanh xuân của cô sẽ bị hủy hại! Đương nhiên không thể nói cho Lạc Thần biết, bởi vì như vậy sẽ vi phạm hợp đồng, còn tiền bồi thường nữa, sẽ làm cho Ngôn thị phá sản.

" Tiểu Hàn, chẵng lẽ em không biết, từ lúc em dọn đến nhà anh, anh liền.." Ngôn Lạc Thần định nói, nhưng cô phải kết hôn, sợ nói ra sẽ ảnh hưởng đến tâm tư của cô

" Lạc ca ca, thật xin lỗi .... Anh là người thân duy nhất trên thế giới này đối với em, mặc dù em và anh không có quan hệ huyết thống nhưng ở trên đời này, không có ai có thể so sánh vị trí của anh trong lòng em, anh ở đây - ở trong lòng em vĩnh viễn"Nhan Mạt Hàn cười ngây thơ. Anh trai yêu quý, Lạc Thần tự cười giễu, trong lòng cô, hắn chỉ mãi là anh trai

" Ha Ha, Tiểu Hàn là ngoan nhất. Anh đi gọi điện thoại cho mẹ, nó cho mẹ biết một tiếng" Lạc Thần đứng dậy, cầm điện thoại ra ban công, bấm số điện thoại nhà, Căn hộ của LẠc Thần ở thành phố M, nhưng tất cả người nhà của hắn ở thành phố A, bởi vì ở NewYork lâu dài nên hắn chỉ mua một căn hộ nhỏ ở thành phố M, quang cảnh rất tốt, lại giáp biển

" Mẹ" Điện thoại vừa có người bắt, Lạc Thần nói ...

" Là Lạc Thần à? Con đã trở về rồi sao?" Mẹ Lạc Thần nhận được điện thoại, rất phấn khởi

" Vâng, con đã về, ngày mai mẹ có thể đến thành phố M một chuyến không? Tiểu Hàn kết hôn..."

" Thật sao? Nhanh như vậy?!? Tốt... tốt quá ... Mạt Hàn kết hôn, ngày mai nhất định mẹ sẽ quay lại thành phố M" Mẹ Lạc Thần phấn khởi, Nhan Mạt Hàn có thể kết hôn. Tất cả, đều vì có nguyên nhân của nó

" A, cứ như vậy nha. Con đi ăn cơm trước đây" Nói xong, Lạc Thần cùng mẹ nói lời tạm biệt, đi vào phòng trong, thấy trên Mạt Hàn đang ăn

" Lạc ca ca, mau ngồi xuống ăn, ăn xong em còn phải trở về nhà của Dạ Như, Ảnh muốn sang đó rước em" Vốn muốn trực tiếp gọi là Nam Cung Ảnh nhưng liền nhớ đến hợp đồng nên cô liền đổi lại là " Ảnh"

" đón em làm gì thế?" Lạc Thần ngồi xuống, mở hộp cơm ra

Xem trước of 11Tiếp theo >

" Làm hôn thú, ngày mai kết hôn" Nhan Mạt Hàn ăn xong, nhìn đồng hồ trên tường.

" Lạc ca ca, em đi trước, tạm biệt anh" Nói xong, Mạt Hàn cầm túi sách, chạy ra hướng bên ngoài

" Tiểu Hàn" Lời nói còn chưa kịp, Mạt Hàn đã vội vã rời đi

" Tiểu Hàn, tại sao chúng ta không thể ở chung một chỗ?" Lạc Thần lầm bầm vung tay lên, hợp cơm liền nằm dưới đất. Phòng khách trở thành mớ hỗn độn

*****

Trên đường đi, Nhan MẠt Hàn nở nụ cười đau khổ. Từ nhỏ đã bị đem về nuôi dưỡng, ở cùng ba mẹ của Lạc Thần, bác trai bác gái rất yêu thương cô. Nhưng chính là cô không thể cùng Lạc Thần ở cùng một chỗ. Dù thích như thế nào cũng không thể ở cùng một chỗ. Lạc Thần cuối cùng chỉ có thể là anh trai của cô, không thể vượt quá tình cảm anh em, bằng không cô sẽ bị đuổi đi, cho nên dù thích Lạc Thần thế nào, cô cũng chỉ có thể dấu kín

Tới nhà của Dạ Như, Nhan Mạt Hàn nhanh chóng lấy một ít đồ, lại bị Dạ Như gọi

" Mạt Hàn.. cậu thật sự muốn gả cho Nam Cung Ảnh sao?" Dạ Như có chút lo lắng, Nam Cung Ảnh là người như thế nào ai cũng biết, chỉ có cô nàng ngu ngốc này đồng ý lấy hắn, kết quả chắc chắn chỉ có hại chứ không có lợi

" Ừ! DẠ Như, cậu đừng lo lắng! Tớ sẽ tự chăm sóc cho bản thân thật tốt. Ngày mai tớ sẽ kết hôn, haha thật không nghĩ cô gái 19 tuổi như tớ sẽ kết hôn"Cuối cùng, Nhan Mạt Hàn lạnh lùng cười, nhưng trong lòng đau khổ tột cùng. Không nghĩ, người cô yêu nhiều năm như vậy, lại không thể ở bên nhau, mà lại phải đi kết hôn với một người chỉ vô tình gặp mặt một lần

Thu dọn đồ xong, Nam Cung Ảnh cũng đã tới

Dọc đường đi, không khí trong xe vô cùng ngượng ngùng, là đôi vợ chồng, nhưng chỉ là vợ chồng trên hợp đồng

Ngón tay thon dài của Nam Cung Ảnh nhấn đài phát thanh âm nhạc, không khí bên trong xe cuối cùng cũng đã thoải mái hơn một chút

Làm hôn thú, nhưng thật ra rất đơn giản. Ký tên, là được công nhận thành vợ chồng hợp pháp. Lại lần nữa đi đến phòng công chứng, quan hệ của hai người xa lạ hoặc có thể nói là bằng hữu liền thay đổi thành vợ chồng chân chính

" Hiện tại, anh đi đâu?" đứng bên ngoài, Nhan Mạt Hàn nhìn ra chiếc xe ở xa xa, sau đó dừng bước bên Nam Cung Ảnh

" Đi đến biệt thự trước ... còn nữa ... không cho phép em ngủ cùng giường với tôi" Nam Cung Ảnh chỉ vào cái mũi của Nhan Mạt Hàn, gằn giọng nói từng chữ một

" Thôi đi, tôi đã biết! Ai mà thèm ngủ cùng giường với anh?" Nhan Mạt Hàn liếc nhìn Nam Cung Ảnh một cái

Một tay cầm tờ giấy hôn thú, đi theo Nam Cung Ảnh tới biệt thự, quang cảnh cực kì tốt ... Căn biệt thự rất lớn, cả sân tựa như thế giới thần tiên, cái gì cũng có

" Thiếu gia, Thiếu phu nhân, các người đã đến rồi" Một người quản gia mở cửa, liền nở nụ cười thân mật, cũng là người quản gia nữ duy nhất trong căn biệt thự

" ừ, hãy tìm cho cô ấy một căn phòng" Nam Cung Ảnh thong thả cởi giầy, không nhìn Nhan Mạt Hàn, mang dép vào chuẩn bị lên lầu

"Thiếu gia, ông đã nói hai người không thể ở hai phòng. Từ nay về sau sẽ ở chung một phòng, một giường. Đây là mệnh lệnh cũa lão gia, tôi không thể làm trái "nữ quản gia nhìn Nam Cung Ảnh, có chút khó xử

" Cái gì? Ông nội nói như vậy?" Nam Cung Ảnh trau trau chân mày, có chút không vui

" Cô ... cô tên gì?" Nhan Mạt Hàn hỏi một câu, chung quy dù sao cũng không thể gọi cô là hầu nữ

" Thiếu phu nhân, gọi tôi Tiểu Huyên là được" Tiểu Huyên cười, lấy đôi dép trong tủ ra đưa cho Mạt Hàn

" thiếu gia, ông đã nói, nếu sớm muốn có cổ phần, vậy phải mau có cháu trai để ẩm. Ông đã nói như vậy, tôi không còn cách nào khác" Tiểu Huyên khó xử, nhìn Nam Cung Ảnh

" Thôi được rồi, không nên làm khó cô ấy" Nhan Mạt Hàn thay dép, kéo tay Nam Cung Ảnh lên lầu, vừa vào cửa phòng cô thở phào nhẹ nhõm

Gian phòng bố trí rất đẹp, có cảm giác rất ấm áp. May mắn là trong phòng có một ghế salon rất to, bộ bàn ghế mây cùng chiếc bàn nhỏ ở ban công cũng là vừa mới mua, phía trên bàn có mấy cuốn tập chí.

" ừ, có ghế salon" Nhan Mạt Hàn chỉ chỉ, tự lên giường lấy chiếc gối, đặt vào ghế salon

" Như vậy là ok rồi" Nhan Mạt Hàn vỗ vỗ tay

Điện thoại Nam cung ảnh vang lên

" Ảnh... ngày mai anh sẽ kết hôn? sao có thể như vậy? " điện thoại rung lên truyền đến một âm thanh nức nở, rất là oan ức. Nam Cung Ảnh nhìn Nhan Mạt Hàn, sau đó đi đến ban công

*****

Nhan Mạt Hàn bĩu môi, chỉ cần dùng "ngón chân" cũng biết là ai gọi

" Điều Vi, đây là mệnh lệnh của ông nội" Nam Cung Ảnh bịa lí do, đúng là một nửa do ông nội của hắn mong muốn hai người kết hôn, một nữa còn lại do bản thân hắn đi tìm Nhan Mạt Hàn diễn trò, nào ngờ kết quả là phải kết hôn thật, nhưng đối với hắn Dịch Điều Vi mắc nợ hắn, vạn lần hắn không bao giờ nghĩ rằng Điều Vi sẽ rời bỏ hắn mà đi...

" Nhưng mà Ảnh ... anh hiểu rõ em yêu anh, chẵng lẽ anh không yêu em?" Dịch Điều Vi nức nở

" Điều Vi, thật sự xin lỗi, hiện tại anh không thể yêu em, chỉ có thể bù đắp cho em thôi" Nam Cung Ảnh nhíu nhíu mi, thật sự đối với Dịch Điều vi hắn có chút ấy nấy, nhưng không có yêu

" Ảnh, không .... Không.... không..." Dịch Điều Vi ở điện thoại bên kia khóc rất dữ dội

" Điều Vi, thật xin lỗi, cần cái gì nói cho anh biết, giúp được anh sẽ hết sức" Nam Cung Ảnh trau mày lại, Dịch Điều Vi quay về khiến hắn vô cùng ngạc nhiên cũng có đôi phần phức tạp

" Ảnh " Dịch Điều Vi định nói tiếp nhưng rồi lại thôi, dù sao cũng là cô mắc nợ hắn. Bằng mọi giá, mọi thủ đoạn, cô nhất định phải làm cho hắn rung động lần nữa

Cúp máy xong, phát hiện bên trong Nhan Mạt Hàn đang tùy ý lấy y phục của hắn để trên giường

" Này, quần áo treo là được rồi! Đặc biệt là bộ y phục này"Nam Cung Ảnh tắt điện thoại, chạy vào nhà cầm lấy y phục

" Ơ, tôi chỉ là treo quần trước, sau đó sẽ móc áo lên" Chỉ chỉ cái quần đang được móc lên, Nam Cung Ảnh một phen chụp lấy cái áo

" Tôi tự làm được " Cẩn thận treo bộ y phục đó lên rồi móc vào tủ, sau đó rời đi, để Mạt Hàn ở nhà một mình

Nhan Mạt Hàn mắt trợn tròn, đột nhiên nhớ ra ngày mai là ngày cô kết hôn, ngày mai cô còn phải đi học nha

" Này, ngày mai tôi muốn đi học" Nhan Mạt Hàn thông suốt, cô gọi điện cho Nam Cung Ảnh

"Không cần lo lắng, tôi đã sắp xếp, trước tiên em hãy tốt nghiệp đã" Nói xong, Nam Cung Ảnh cúp điện thoại, lái xe đến trước trường học của Nhan Mạt Hàn

" Cái gì? Tốt nghiệp trước? Mới 19 tuổi? Làm sao có thể?"Kinh ngạc ra tiếng, Nhan Mạt Hàn tự nhũ, sờ sờ bụng có chút đói, mở tủ lạnh ra chỉ thấy được một chai nước trái cây

" Thiếu phu nhân, ông cụ nói chút nữa ông muốn đến đây " Tiểu Huyên lúc này cầm điện thoại từ trên lầu đi xuống

" A? Tôi biết rồi"Nhan Mạt Hàn gật gật đầu, ngửa đầu uống hết chai nước trái cây. Một hồi sau, chuông cửa vang lên

"Lão gia" Tiểu Huyên đến mở cửa, nói tốt, Nam Cung Mạc gật gật đầu, tiến vào phòng khách

" Ảnh cùng Tiểu Hàn đâu?" Nam Cung Mạc ngồi xuống, quản gia liền ra sau bếp nấu nước trà

" Cháu đi gọi thiếu phu nhân" Tiểu Huyên chạy lên gọi Nhan Mạt Hàn xuống

" A, ông nội, ông tới rồi" Nhan Mạt Hàn giả vờ, cười cười

" Tới đây ngồi " Nam Cung Mạc vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, Nhan Mạt Hàn tự giác ngồi xuống, Tiểu Huyên bưng ấm trà nóng vừa làm trong bếp ra

" Tiểu Hàn, hôn thú sao rồi?" Nam Cung Mạc nhấp một ngụm trà nóng, hỏi

" A, hôn thú, chiều nay đã làm xong " Nhan Mạt Hàn nhìn Tiểu Huyên có chút xấu hổ

" Ảnh đâu? Sao lại không thấy nó?" Nam Cung Mạc nhìn về hướng cầu thang

" Ảnh? À, anh ấy đi ra ngoài rồi ạ" Nhan Mạt Hàn nói thật

" Cái gì? Đi Đâu?" Nam Cung Mạc nghe xong liền kích động, trước đêm tân hôn một ngày, sao có thể nói đi là đi

" Ông nội, đừng lo lắng, anh ấy đi giúp cháu giải quyết chuyện ở trường học" Nhan Mạt Hàn vụn về bịa ra một lí do

" A, thì ra là vậy. Ngày mai kết hôn phải gọi Lạc Thần đến, đã lâu rồi không gặp hắn. Cái chàng trai này, đầu óc lúc nào cũng lo làm ăn" Nam Cung Mạc vuốt hàm râu dài dài, chậm rì nói

*****

Không phải, ông nội, cháu và lạc ca ca thật ra là...." Nhưng Nhan Mạt Hàn dừng lại, không cần thiết phải giải thích rõ ràng như vậy? Dù sao sau khi Nam Cung Ảnh có cổ phần, cô cũng sẽ rời đi, cơ bản là không cần giải thích rõ

Thật ra thì ông cũng rất ma quái, hỏi hang đủ chuyện, làm thế nào mà Nam Cung Ảnh và cô có thể quen biết nhau, và nhiều chuyện khác nữa ...Thỉnh thoảng còn thúc giục mau mau có cháu cho ông ẩm bồng

Trong quán cà phê, khúc dương cầm tao nhã vang lên. Trước chiếc bàn vuông, Nam Cung Ảnh mặt đối mặt với Nghiên Huệ

" Ha Ha, Ảnh, hôm nay tìm em có chuyện gì?" Nghiên Huệ chỉnh chỉnh móng tay, phủ mị nói

" Nghiên Huệ, cô hẵng là biết ngày mai tôi sẽ kết hôn?" Nam Cung Ảnh nhìn ra ngoài cửa sổ

" Ảnh, em đương nhiên biết chứ. Nhưng cái cô gái đó chắc chắn không phải là người anh yêu" NGhiên Huệ tràn đầy tự tin nói

" Thông minh. Thả lỏng, thả lỏng, sau khi kết hôn chắc chắn sẽ không có việc thả lỏng như vậy "Nam Cung Ảnh nhấp một ngụm Hồng Tửu

" Ảnh, về sau có thời gian hãy đến chỗ của em" Nghiên Huệ tung ánh mắt quyến rũ, chủ động dâng đôi môi mộng đỏ, muốn hôn Nam Cung Ảnh, nhưng bị Nam Cung Ảnh tránh né, ngả về sau, chán ghét đẩy về một bênp>

" Ảnh.." Nghiên huệ có chút giật mình, khi nhìn Nam Cung Ảnh

" Nghiên Huệ, lấy chi phiếu, lập tức rời đi, từ nay về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi" Nam Cung Ảnh lấy chi phiếu ra, đưa cho Nghiên Huệ

" Ảnh ... vì sao? Em sai chuyện gì sao? Nếu có em sẽ sửa đổi a" Nghiên Huệ tức giận, chạy sang ghế đối diện ôm chặt lấy cánh tay của Nam Cung Ảnh

" Cô nên biết, tôi ghét nhất loại phụ nữ bám víu ... Hơn nữa, nhà tôi cũng không muốn có thêm tin gì xấu ..." Nói xong Nam Cung Ảnh không chút dây dưa, nhẫn tâm bỏ lại Nghiên Huệ, đứng dậy, sải bước ra quán café

Tiếp đó, một mạch lái xe đến trường học của Nhan Mạt Hàn, đi thẳng vào phòng hiệu trưởng

" Nhan Mạt Hàn trước tiên phải tốt nghiệp" Không nói lời thứ hai, trực tiếp vỗ vỗ bàn của hiệu trưởng. Trước khi kết hôn thật lắm chuyện, thật phiền

" Nam Cung Tổng Tài?" Hiệu trưởng có tí kinh ngạc

" ừh, ngày mai cô ấy sẽ kết hôn, cho nên từ nay về sau cô ấy sẽ không đi học nữa! Cô ấy học ngành nào? Nói chung, tóm lại cô ấy cần tốt nghiệp" Hiệu trưởng trợn tròn mắt, há hốc mồm, hoàn toàn muốn làm rõ mọi chuyện, nhưng không thể đắc tội với người của Nam Cung Gia. Cuối cùng cầm tắm bằng tốt nghiệp, Nam Cung Ảnh bước ra ngoài, để lại tờ chi phiếp trên bàn. Xong, rốt cuộc, bằng tốt nghiệp và Nghiên Huệ đã giải quyết xong

" Mạt Hàn, cứ như vậy đi, ông nội đi trước" Nam Cung Mạc nâng chiếc gậy, loạng choạng cùng quản gia bước ra ngoài. Không lâu sau, Nam CUng Ảnh trở lại

Đem bằng tốt nghiệp ném cho Nhan Mạt Hàn, tháo bỏ giầy liền lên lầu

" Này, lúc nãy ông vừa đến" Nhan Mạt Hàn quả nhiên nói, Nam Cung Ảnh dừng lại, đứng ở trên cầu thang

" Ông nói gì?" Nam Cung ảnh tò mò, cửa này của ông thật sự khó qua

" Ông nói, nếu anh không đối xử tốt với tôi, tôi có thể nói lại với ông, ông sẽ không giao cổ phần cho anh. Sau đó còn nói, nếu anh khi dễ lời nói của tôi, ông sẽ giúp tôi báo thù. A ha ha, ông thật là tốt" Nhan Mạt Hàn cười tà ác, nhanh chóng lấy bằng tốt nghiệp chạy lên lầu, để cho Nam Cung Ảnh đứng lại một mình

"Thật không nghĩ tới, cô ta có mấy chiêu " Nam Cung Ảnh không chịu thua, tuy nhiên xém chút nữa đã thua trong tay của cô gái này. Chẵng qua là, hắn không nghĩ tới, hắn tuyệt nhiên cảm thấy chuyện này càng ngày càng thú vị

Crypto.com Exchange

Chương (1-42)