Truyện:Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 07

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh
Trọn bộ 42 chương
Chương 07
Thua trong tay Nam Cung Ảnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-42)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Nhan Mạt Hàn đấm đấm vào Nam Cung Ảnh, có chút oán giận nói " Sao anh lại nói như vậy? Sao lại lừa ông nội, anh thừa biết tôi không phải là....." Nhan Mạt Hàn định nói, nhưng lại nhớ đến chính hắn cũng không hề biết là cô và Lạc Thần là không cùng huyết thống, ở trường, ai cũng nói hai người chính là anh em, hơn nữa họ của hai người đều phát âm là " Yan", nếu như không nhìn thấy chữ viết họ của hai người, cơ bản là không ai phát hiện ra sự khác biệt

" em cả ngày đều gọi là Lạc ca ca, Lạc ca ca, còn không phải?" Nam Cung Ảnh xấu xa cười, kèm theo nắm đắm nhỏ

" Tôi và anh ấy không phải..." Nhan Mạt Hàn khó chịu nhìn hắn. Đúng lúc ông nội lại muốn gặp Lạc Thần, cô làm sao có thể giải thích mối quan hệ của cô và Nam Cung Ảnh? Lúc này, điện thoại của Mạt Hàn đổ chuông, màn hình hiện lên là tên của Lạc Thần, cô cầm chiếc di động, liếc nhìn Nam Cung Ảnh, đi ra một góc khác để nhận điện thoại

" Mạt Hàn, ngày hôm qua làm sao vậy?" Nhận được điện thoại, Lạc Thần lo lắng hỏi cô

" A, Lạc ca ca, em không sao, hôm qua em thức dậy sớm quá. Hơn nữa ngày hôm qua bài tập ở trường tương đối nhiều, em quên, em không gọi cho anh được"Nhan Mạt Hàn biện lí do, Nam Cung Ảnh nghe được liền cười, lí do ngu ngốc

" A, thì ra là vậy. Mạt Hàn anh nhất định tìm vé máy bay sớm nhất, tuần sau anh sẽ về" Lạc Thần đứng ở phòng làm việc ở tầng cao, nhìn xuống thành phố NewYork, Lạc Thần thật sự mong muốn nhanh nhanh để được nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Mạt Hàn

" A? Nhanh như vậy sao?" Mạt Hàn liếc nhìn Nam Cung Ảnh, nhỏ giọng xuống

" Lạc ca ca, anh về sẽ ở đâu?" Nhan Mạt Hàn cảm thấy bất an

" Thế Nào? Nghe giọng nói của em, cứ như không hy vọng anh sẽ trở về vậy, anh trở về đương nhiên sẽ ở nhà của mình, cô gái ngốc nghếch này, có thấy ngốc nghếch không?" Lạc Thần cười một tiếng, Nhan Mạt Hàn nghĩ muốn cho chính mình một quả búa lên đầu, cô làm sao có thể quên được ở Trung Quốc, Lạc Thần còn có nhà? Hơn nữa, lại chính là ở thành phố M này

" Em không có.." Nhan Mạt Hàn gãi gãi đầu

" Mạt Hàn, ở Jayz không vui sao? Em có muốn khi anh trở về tìm cho em một công việc khác tốt hơn không?" Lạc Thần nói, trên mặt nở một nụ cười

" được được á, em cả ngày chạy ở Jayz, không kịp nghỉ chân, quản lí khinh thường em, chỉ có tiểu P mới có thể làm bánh ngọt tốt" Nhan Mạt Hàn có chút tủi thân nói

" Ha Ha, không vấn đề gì, chờ anh về, anh sẽ mở cho em một tiệm bánh, sau này chính em làm chủ tiệm bánh đó"

Nhan Mạt Hàn kinh ngạc đến ngây người ra, không phải đâu ... này ... này, cô quay đầu nhìn Nam Cung Ảnh, thật là nguy hiểm, Lạc ca ca không hỏi về chuyện của cô và Nam Cung Ảnh, nhưng niềm vui chóng tàn... một giây sau đó

" Mạt Hàn, chuyện tờ báo là như thế nào?" Ngôn Lạc Thần do dự, lông mày nhíu lại nhưng vẫn mở miệng hỏi

" A... tờ báo ...tờ báo" Nhan Mạt Hàn không biết giải thích như thế nào, điện thoại bị Nam Cung Ảnh cướp đi, cô kinh ngạc, miệng há to, to đến mức có thể nhét đủ một trứng gà vào, lời nói kế tiếp càng làm cho cô ngạc nhiên hơn

" A.... Anh có phải là " Lạc ca ca " trong truyền thuyết không? Rất không may là tôi và Mạt Hàn sẽ kết hôn, tin tức trên báo, chắc anh cũng đã xem qua? Đó là sự thật, nó không phải là sự hiểu lầm" Nam Cung Ảnh khẩn trương, đem tất cả mọi chuyện nói lại với Ngôn Lạc Thần, lại còn thêm mắm thêm muối vào. Nhan Mạt Hàn dậm dậm chân, chìa tay ra định tắt điện thoại, lại bị Nam Cung Ảnh giữ chặt eo, tiếp sau đó đặt lên môi của cô một nụ hôn, Nam Cung Ảnh lấy điện thoại chụp lại, rồi gữi sang cho Lạc Thần bằng tin nhắn

" Vị này" Lạc ca ca" tôi nghĩ anh biết quan hệ của chúng tôi chứ? còn nữa, Nam Cung Mạc, ông nội của tôi chờ anh trở về, sau đó sẽ cùng anh tụ họp" Nói xong, Nam Cung Ảnh không cho Nhan Mạt Hàn có bất kì cơ hội nào cũng không đợi Ngôn Lạc Thần trả lời, hắn nhấn phím màu đỏ tắt điện thoại

" Nam Cung Ảnh! Anh thật là quá đáng" Dành lại điện thoại trong tay, chiếc mũi cũng lệch sang một bên

" Em đừng quên giữa chúng ta còn có một bản hợp đồng, cả số tiền phải bồi thường khi làm sai những điều quy định trong đó! Làm người nhà của Nam Cung gia, tôi hi vọng sẽ không có những lời đồn nào khác! Bằng không em ngồi chờ bồi thường đi" Nam Cung Ảnh bỏ lại bóng dáng phong độ đằng sau, quay người rời đi. Nhan Mạt Hàn nhất thời đầu óc trống không, cô quên, còn có sự tồn tại của bản hợp đồng, còn nữa nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải bồi thường, số tiền lớn như vậy, cô làm gì mà có được để bồi thường? Cứ như vậy một lần nữa lại thua trong tay của Nam Cung Ảnh, Nhan Mạt Hàn nắm chặt hai tay thành quả đấm, từ từ đuổi theo bóng dáng của Nam Cung Ảnh

*****

Ban đêm, nhà của Nam Cung Ảnh rất náo nhiệt

Doãn Thiệu Hàn cùng Âu Dương Dật cũng đến tham gia, vừa nghe ông cụ trở lại, hai người chạy nhảy toán loạn

Cuối cùng, mọi người cũng vây quanh bàn ăn, ngồi xuống dùng cơm

" Ông nội, ông cảm thấy như thế nào khi Nam Cung Ảnh tìm cho ông một cháu dâu như thế này?" Ánh mắt của Âu Dương Dật động đậy nhìn Nhan Mạt Hàn, nhấp một ngụm rượu. Nam Cung Mạc khẽ trau lông mày

" Vì sao Ngôn Lạc Thần chưa đến?" Nam cung Mạc nói, kèm theo giọng điệu không vui

" Ặc, ông nội, Lạc Thần hiện tại đang ở bên Mĩ, công ty của anh ấy ở bên đó có việc, anh ấy phải giải quyết, chắc tuần sau sẽ quay trở lại" Nhan Mạt Hàn cười cười, lúc này Nam Cung Mạc mới vui vẻ trở lại

" Này cháu dâu, khi nào cháu sẽ cho ta một đứa cháu trai để ẩm bồng, khi đó ta sẽ giao cổ phần công ty lại cho Nam Cung Ảnh" Nam Cung Mạc cười cười vui vẻ trên bàn ăn, nhưng bốn người trước mắt lại ngây ngẩn cả người. Cái gì cái gì?Phải có cháu trai để ẩm bồng?Đầu óc của Nhan Mạt Hàn trống rỗng, phải có cháu trai như lời ông nói? Không không.... Nam Cung Ảnh tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, lần này ông nội thật sự quả quyết. Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn quăng cho Nam Cung Ảnh một ánh mắt " hãy tự cầu phúc đi"

" Ông nội..." Nam Cung Ảnh có chút khó xử

" Đúng vậy .... Ba, hãy để cho bọn chúng ở với nhau một thời gian đã..." Nam Cung Tịch và Mộ Dung Tịch cùng nhau giải vây

" Ở chung cái gì mà ở chung, khi nào kết hôn sẽ ở chung! chuyện có cháu cho ta ẩm bồng, ta đã quyết định kĩ rồi. Lễ kết hôn sẽ được định sau khi LẠc Thần trở về " Nam Cung Mạc nói, không cho kẻ nào có quyền chen vào, tự mình quyết định cuộc hôn nhân này. Nhan Mạt Hàn đau khổ, liên tục tự nói thảm rồi, thảm rồi, nhưng cô không dám phản đối. Vì số tiền sẽ bồi thường nếu như vi phạm bản hợp đồng, số tiền đó quả là rất lớn, cao ngất ngưỡng so với cô

Cứ như thế, trước bàn ăn mọi người cười nói vui vẻ

Sau bữa cơm tối, Nam Cung Ảnh đứng dậy chuẩn bị Nhan Mạt Hàn về nhà của Dạ Như ...

" Nè, anh mang cháu dâu của tôi đi đâu vậy?" Nam Cung Mạc chống gậy, loạng choạng đi theo hai người sắp rời khỏi cửa

" Ông nội, cháu đưa Mạt Hàn về nhà" Nam Cung Ảnh sớm đổ mồ hôi, hiện lên một dòng đen

" được được ... Mạt Hàn sau khi kết hôn cùng Nam Cung Ảnh, hãy về căn biệt thự ở trung tâm thành phố M mà ở đi, nơi đó gần nội thành, hơn nữa vị trí rất tốt, lại không ồn ào mà vừa thuận tiện" Ông nội tốt bụng nhắc nhở

" Ah?!" Nhan Mạt Hàn cả kinh, rồi liền thay đổi mà trả lời " Dạ... Được ạ, cháu cám ơn lòng tốt của ông"

Nam Cung Ảnh lại một lần nữa vẻ mặt đen xì "Cám ơn ông, chúng con đã biết"

" Hiện tại lúc này, toàn bộ thanh xuân của cô cũng không có" Nhan Mạt Hàn ngồi trên xe, vẻ mặt oan ức

" Không phải là hợp đồng vợ chồng sao? Có gì đâu mà oan ức? Huống chi, sau khi hợp đồng kết thúc, tôi sẽ cho em một khoản tiền. Nhất định tôi sẽ không đối xử tệ với em đâu" Nam Cung Ảnh lái xe, không nói thêm điều gì

" Cái gì mà không oan ức? Anh không nghe ông nội nói sao? Ông nói là có cháu trai để ẩm bồng, tôi tự nhiên lại trở thành cái máy sinh đẻ" Nhan Mạt Hàn liếc nhìn vẻ mặt không cảm xúc của Nam Cung Ảnh. Trong lòng mắng, cái tên khốn khiếp này, dáng vẻ không quan tâm, dù sao người chịu thiệt thòi về tình cảm cũng đâu phải là hắn.

" Nè, tôi nghĩ ông nội sẽ mau quên thôi, chỉ cần ông vui vẻ, tôi liền sẽ có cổ phần của ông" Khóe môi của Nam Cung Ảnh hé lộ lên nụ cười, hắn đang tham gia vào chuyện này nhưng giải quyết rất tốt

" Yên tâm đi" Nam Cung Ảnh cho Nhan Mạt Hàn uống"thuốc an thần"

*****

Hơn một tuần sau đó, Ngôn Lạc Thần đã trở lại Trung Quốc

" Lạc ca ca" ở sân bay, Nhan Mạt Hàn vẻ mặt phấn khởi đi về hướng Lạc Thần, đi đón Lạc Thần chỉ có cô và Dạ Như...

" Tiểu Hàn, Dạ Như" Gương mặt của Ngôn Lạc Thần cũng phấn khởi, mặc dù trải qua một chuyến bay điên đảo lại chênh lệch giờ sắc mặt không tốt lắm nhưng vẫn nở nụ cười

" Lạc ca ca, anh cũng biết chứ?" Nhan Mạt Hàn oán giận, bĩu môi

" Biết cái gì? Tiểu nha đầu, liền nói cho anh biết, chuyện ngày đó của em và Nam Cung Ảnh không phải là sự thật" Ngôn Lạc Thần nghiêm túc, giữ chặt hai vai nhỏ bé của NHan Mạt Hàn, để cho Mạt Hàn nhìn thẵng vào hắn. Lạc Thần thật sự muốn biết, tất cả đều không phải là sự thật

"Lạc ca ca, em thật xin lỗi ... Tất cả những chuyện Nam Cung Ảnh đều là sự thật..." Nhan Mạt Hàn lắc đầu một cái

" Tiểu Hàn, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có phải Nam Cung Ảnh ăn hiếp em?" Lạc Thần để hành lí xuống, trong mắt tóe lên ngọn lửa tức giận. Nhan Mạt Hàn định mở miệng nói, đây chỉ là hợp đồng thì cô liền nhớ đến những điều trong hợp đồng, cứ như có một âm thanh nho nhỏ luôn nhắc nhở cô

" Đừng quên, bản hợp đồng là điều không thể cho ai biết. Nếu cho người khác biết coi như là vi phạm hợp đồng, phải bồi thường"

Những lời này là lời của Nam Cung Ảnh cảnh cáo cô trước khi Lạc Thần quay trở về, Nhan Mạt Hàn mở cái miệng nhỏ nhắn của cô ra nhưng mắt nhắm lại...

" Không phải là..." Nhan Mạt Hàn hạ giọng xuống, chột dạ

" Dạ Như, chúng ta đi thôi, đi kím chỗ ở cho Lạc Ca Ca" Nhan Mạt Hàn không thể chịu đựng thêm không khí ở nơi này nữa, trốn tránh lời nói của Lạc Thần, kéo tay Dạ Như đi

" ừ, được, tớ đi gọi xe" Dạ Như đi về hướng cổng ra, Nhan Mạt Hàn cũng nhanh chóng đi theo, đứng ở phía sau, trong lòng Ngôn Lạc Thần không ngừng bốc hỏa. Tất cả mọi chuyện này chắc chắn là âm mưu, Tiểu Hàn đã nói dối

Biết được Lạc Thần trở về nước, Nam Cung Mạc mừng rỡ, la hét muốn gặp hắn

(_ JJ: ông này yêu Lạc Thần à? =)) suốt ngày Lạc Thần Lạc Thần * just kidding*)

"Nếu nói rằng yêu thương của cô đã rời đi, anh có thể tin tưởng hay không ...." Điện thoại Nhan Mạt Hàn đổ chuông lên, cô lấy điện thoại ra nghe

" Này, chuyện gì đó?" Điện thoại hiện lên Nam Cung Ảnh, cô tức giận nhận điện thoại

" Buổi chiều hôm nay đi làm chứng" Bên kia điện thoại Nam Cung Ảnh lạnh lùng lên tiếng

" Vâng, tôi biết rồi " Nhan Mạt Hàn nhìn xéo qua hướng Lạc Thần đang dọn dẹp căn phòng nhỏ, cô hạ âm thanh nhỏ nhất có thể để trả lời

" Xế chiều tôi sẽ qua nhà Dạ Như đón em, ngày mai kết hôn" Nam Cung Ảnh nói xong, cúp điện thoại, ném sang một bên

" Shit" Nhan Mạt Hàn tức giận mắng mỏ, vén vén mái tóc, nội tâm bốc lửa, cùng một người không có tình cảm kết hôn? Hằng ngày còn phải đối mặt với hắn, đúng là điên thật. Nhưng hiện tại cũng không thể thay đổi, bằng không cổ phần sẽ bị hớ! Vốn dĩ mấy ngày trước còn không có nỗi giận như vậy, nói muốn kết hôn liền kết hôn, khi nào có được cổ phần công ty sẽ để cho Nhan Mạt Hàn rời đi, không nghĩ đến một ngày phải làm hôn thú, tâm tình của cô càng ngày càng tệ....

Lúc này, bên ngoài phòng có tiếng gõ cửa....

" Vào đi" Nam Cung Ảnh nới lỏng cà vạt ....

" TỔng tài, Dịch tiểu thư muốn gặp ngài " Trợ lí Tiểu Dương bước vào nói, Nam Cung Ảnh trau trau mày, cô ấy đã trở lại? Được, vậy hắn sẽ cùng cô vui đùa một chút

" Để cho cô ta vào"Nam Cung Ảnh vẫy vẫy tay, ra hiệu cho tiểu Dương

" Dạ biết" tiểu Dương lui ra ngoài

Một chút sau, Dịch Điệu Vi đi giày cao gót, lắc lắc cái mông liền tiến vào

" Thế nào? Tìm tôi có việc?" Nam Cung Ảnh nghiên nghiên ngồi trên ghế salon, quan sát Dịch Điều Vi

" Ảnh, em nói rồi, em sẽ giải thích rõ ràng với anh.." Dịch Điều Vi ngồi bên cạnh hắn, mùi nước hoa nồng nặc của cô liền xông vào mũi hắn

" Được, giải thích đi. Tôi nghe" Nam Cung Ảnh không cự tuyệt. Dịch Điều Vi sửa tóc lại một chút, hé miệng

" Bốn năm trước, em rời bỏ anh là vì sản nghiệp gia đình xảy ra vấn đề. Em không thể cùng Mark ở một chỗ" Dịch Điều Vi có chút oan ức, đôi mắt đỏ lên

*****

Mark?" Nam Cung ảnh nheo mắt lại, cái tên này nghe rất quen

" Ừ, đúng, là công tử trong giới người mẫu của nước Pháp lúc đó" Dịch Điều Vi điềm đạm đáng yêu, gật đầu một cái

" Trong nhà có khó khăn, sao không nói với tôi để tôi giúp đỡ?"Nam Cung Ảnh hạ giọng

" Ô...Ô... Ảnh, em sợ làm phiền đến anh. Hỡn nữa, em...em...." Dịch Điều Vi nói xong, nước mắt liền rớt xuống, càng rớt càng nhiều, hai tròng mắt đen lấy tựa như chưa từng sợ hãi điều gì

"Em... em... đã không còn trong trắng, làm sao có thể cùng anh ở một chỗ?" Nam Cung Ảnh không thể tin vào những gì mình nghe thấy, trợn to hai mắt

" Ảnh, em nói cho anh biết, anh có thể đừng nói với ai được không? Em căn bản là người mẫu, không thể có tai tiếng" Hai vai của Dịch Điều Vi bỗng nhiên run rẩy

" Ừ, nói đi"

" ẢNh, ngày đó sản nghiệp gia đình em khó khăn, em không nói cho anh biết, sợ làm phiền đến anh. Em Thật không xứng với anh, em đi đến quán bar uống rượu, kết quả uống say thế nào không biết, sáng hôm sau ngủ dậy, em đã thấy em cùng ở trên giường với Mark, em thật sự cũng không biết chuyện gì đã xảy ra..." Dịch Điều Vi khóc rất to, trái tim của Nam Cung Ảnh đột nhiên run lên ... Cô ... bị Mark.... Theo bản năng, Nam Cung Ảnh ôm lấy Dịch Điều Vi, không ngờ dáng vẻ của cô lại như thế này....

" Ảnh, em trở lại là vì em muốn bên cạnh anh, trong bốn năm qua, không có ngày nào là em không nghĩ về anh, ở bên cạnh Mark, chỉ là em sẽ lại làm cho mình xứng đáng quay về bên anh. Em không tiếc điều gì, không ngừng cố gắng, chỉ vì một lần nữa làm cho mình xứng với anh.. Hiện tại, em rất dơ bẩn, anh sẽ ghét bỏ em phải không?" Nhớ tới ngày kia của bốn năm trước, khi tỉnh lại thấy cùng Mark ở trên giường, không nghĩ tới Mark là nhân vật phong lưu, ỷ vào chuyện hắn cùng cô trên giường, đem ra uy hiếp cô, ép cô buộc phải ở lại bên hắn. Không sai, bốn năm trước Nam Cung Ảnh chỉ mới 18 tuổi, còn chưa tiếp nhận gia sản của tập đoàn Nam Cung. Ông nội bốn năm trước cũng chưa cho hắn một cổ phần nào, cho nên Dịch điều Vi chọn ở lại bên cạnh Mark

(Lời tác giả: (Xem thường) ai kia, Dịch Điều Vi còn giả vờ đáng thương chạy tới, thật muốn phi dép vào ngươi. Chẵng qua là, thời gian còn chưa tớ (hahahaha)

Nam Cung Ảnh không chút do dự, hôn nhẹ lên trán của Dịch Điều Vi, trong lòng Dịch Điều Vi vui mừng, cô biết Nam Cung Ảnh sẽ mềm lòng, đối với cô Nam Cung Ảnh luôn luôn cưng chiều, xem cô như bảo bối

(JJ: thật là quá tức, nên dù mệt vẫn type như gió T_T còn quá nhiều chương, mà tình hình quá ư gây cấn ~ oa, không thể chịu được, tiếp tục type, chả biết làm sao)

" Ừ...Ảnh..." bị hôn quá hăng say, hơi thở trở nên gấp gáp, tay Dịch Điều Vi cũng không an phận, "leo" lên ngực của Nam Cung Ảnh. Cởi nút áo sơ mi, Nam Cung Ảnh yên định một chút ...Một tay tiến vào bên trong cổ áo của Điều Vi, đùa nghịch với quả anh đào đang cương cứng lên của cô.

" Ảnh.. bốn năm rồi, em rất nhớ anh" Dịch Điều Vi hôn đáp trả Nam Cung Ảnh, cũng như thế, bàn tay khiêu khích dục vọng của Nam Cung ảnh

Nam Cung Ảnh ôm lấy Dịch Điều Vi, bàn tay to lớn hất hết văn kiện xuống đất, đem đặt Dịch Điều Vi trên bàn làm việc, hai chân vắt ngang qua hông của hắn

" Ảnh ... cho em, hãy cho em trở thành người phụ nữ của anh.." Dịch Điều Vi thở hổn hển, đưa tay cởi thắt lưng quần của Nam Cung Ảnh

" Tổng giám đốc" Không hề phòng bị, đột nhiên Tiểu Dương mở cửa tiến vào. kết quả nhìn thấy cảnh trước mắt

" A.. Ngươi.." Dịch Điều Vi mắc cỡ, lấy tay che trước ngực, để tránh cảnh xuân tiết lộ ra ngoài

" Chuyện gì, không gõ cửa đã tiến vào? Tốt nhất hãy cho tôi một lí do"Nam Cung Ảnh sửa sang lại áo sơ mi, cà vạt ...

" Tổng giám đốc, cô ấy ở nơi này, e rằng khó nói" Tiểu Dương liếc nhìn Dịch Điều Vi, điều này Dịch Điều Vi, từ góc độ bước vào đã cho hắn không thiện cảm

" Dịch Điều Vi, đi trước đi" Nam Cung Ảnh không nhìn cô, còn gọi cã tên đầy đủ của cô. Dịch Điều Vi tức giận, liếc Tiểu Dương. Nhón chân lên, ở ngay đôi môi, nơi cô vừa hôn Nam Cung Ảnh, dùng âm thanh nhỏ nhất chỉ hai người có thể nghe " ẢNh, em đợi anh, nhớ hãy gọi điện cho em" nói xong, mang theo đôi giày cao gót mà rời phòng

" Nói đi, chuyện gì" Nam Cung Ảnh nhặt văn kiện dưới đất lên

" Tổng giám đốc, ông nội của ngài lúc nãy gọi điện, nhắc ngài tối nay cùng Nhan Mạt Hàn dọn về căn biệt thự ở khi trung tâm thành phố M " Tiểu Dương biết tính khí của Nam Cung Ảnh nên không nhiều lời, hắn biết Nam Cung ảnh này không bao giờ có thể ở bên cạnh một người con gái nào cả đời hết

" Tôi đã biết" Không nghĩ tới, Nam Cung Ảnh thản nhiên trã lời, nhưng trong thâm tâm đã tính toán rất tốt từ trước...

Crypto.com Exchange

Chương (1-42)