Truyện:Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 04

Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh
Trọn bộ 42 chương
Chương 04
Tươi đẹp
0.00
(0 votes)


Chương (1-42)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


" Hôm nay Nam Cung thiếu gia có hứng thú gì mà đến chỗ chúng tôi vậy?" Doãn Thiệu Hàn hai chân vắt chéo, ngồi ở sofa đối diện Nam Cung Ảnh

"Hừ" Âu Dương Dật hừ mạnh một cái

" Ưh ... Như thế nào?" Nam Cung Ảnh cầm ly rượu trong tay, lắc nhẹ

Doãn Thiệt Hàn sờ sờ mũi cười cười "Hắn đang ở trên giường, anh lại gọi điện kêu xuống, điên nhiên là khó chịu, nghĩ lại, thời gian này hắn làm gì?"

" Thật là ngại" Nam Cung Ảnh cầm ly rượu hướng đến miệng, uống cạn

" Anh biết là tốt rồi, một lát nữa xem anh bồi thường như thế nào đây" Âu Dương Dật liếc nhìn Nam Cung Ảnh một cái tiếp tục nói " sao hứng thú vậy? Chuyện gì khiến cho anh cao hứng đến thế? Hơn nửa đêm mới đến đây?"

" Ba mẹ tôi, vẫn chờ tôi đính hôn cùng Tư Đồ Ngưng, đối phó được, nên lại tự do" Nam Cung Ảnh hứng thú vì đã khôi phục được tự do

Âu Dương Dật cùng Doãn Hàn Thiệu Hàn nhìn nhau, căn cứ theo lời ba mẹ Nam Cung Ảnh mà nói so với Tư Đồ Ngưng thì không còn ai phù hợp hơn, họ sẽ không dễ dàng mà để cho Nam Cung Ảnh không đính hôn

" Nhà Đại tiểu thư có sức quyến rũ như vậy, bác trai bác gái đều đã làm tốt rồi" Doãn Thiệu Hàn và Âu Dương Dật đồng thanh, mang vẻ mặt mong đợi

" Chúng ta uống rượu uống rượu nào" Nam Cung Ảnh không muốn nói cho họ biết đã tuỳ đem một cô gái xa lạ ở trong khách sạn mà đi đối phó với ba mẹ hắn

" Có nói không?" Âu Dương Dật trả lại cho Thiệu Hàn một ánh mắt, Doãn Thiệu Hàn nói tiếp " Nếu không nói, ngày mai tôi sẽ đến thăm bác trai bác gái một chuyến a" Âu Dương Dật gật đầu liên tục

" Các người! Hừ, nói thì nói" Nam Cung Ảnh trừng mắt nhìn họ cũng thừa biết hai người này thật biết cách giở trò

Đem sự thật kể lại cho họ, Doãn Thiệu Hàn và Âu Dương Dật cười ngầm, quả không sai hai người bọn họ đồng thanh

" Ha ha ha ha ha, tuyệt nhiên anh dám tìm một cô gái xa lạ để đi đối phó với bác trai bác gái, ha ha ha ha..." Nhìn hai người họ ôm bụng cười, Nam Cung Ảnh tức giận ngồi trên ghế salon

" Hai người đã cười xong chưa, đến tìm hai người để đi ăn mừng, vậy mà giờ hai người ngồi cười chế nhạo tôi ha?" Nam Cung Ảnh rót thêm một ly rượu rồi cạn sạch

" Ha Ha, tốt lắm" Doãn Thiệu Hàn ngồi trên ghế salon ôm bụng mà cười

" Ảnh, nữ nhân của tôi đâu?" Âu Dương Dật nhìn xung quanh phòng, trong phòng lúc này chỉ có 3 người

" Muốn có nữ nhân? Được đi tìm" Nam Cung Ảnh nói xong, đứng dậy bước ra ngoài, chỉ một lúc sau liền mang về một số người

Âu Dương Dật nhìn qua nhìn lại, bĩu môi " được, không sao, đưa trở về, lần này coi như xong"

" Quên đi, tôi đã sớm có chuẩn bị khác, ha ha" Nói xong, Cung Nam Ảnh lấy điện thoại bấm số của Nghiên Huệ

*****

Ảnh, hôm nay đã trễ như thế này còn muốn gọi đến nhà riêng sao?" Âm thanh nũng nịu của Nghiên Huệ truyền đến vì đã đêm rồi mà còn nghe tiếng chuông điện thoại Nghiên Huệ rất khó chịu, không nghĩ là Nam Cung Ảnh gọi đến, nghe điện thoại Cung Ảnh gọi kêu Nghiên Huệ đến " Tươi đẹp", cô liền mặc quần áo chạy đến

Nam Cung Ảnh liếc nhìn Nghiên Huệ, nói " Chẵng qua hôm nay tâm tình của ta tốt, nên gọi ngươi ra đây cùng chung vui thôi"

" Ảnh, em biết anh là người hiểu em nhất" Nghiên Huệ chạy đến ngồi cạnh Nam Cung Ảnh, để cho bộ ngực của mình cọ sát vào tay của Nam Cung Ảnh

Phía bên Doãn Thiệu Hàn và Âu Dương Dật không thể chịu nổi cảnh trước mắt, ho nhẹ một tiếng

" Hai anh chàng đẹp trai" Nghiên Huệ lễ phép đứng dậy, chào hỏi

Doãn Thiệu Hàn cùng Âu Dương Dật nhìn Nghiên Huệ một cái, không nói gì, cầm ly rượu lên

" Ảnh, ăn mừng anh lại tự do" Doãn Thiệu Hàn nói, cầm ly rượu nhấp một chút còn Âu Dương Dật thì cạn sạch

Tửu lượng của Doãn Thiệu Hàn không cao lắm, uống một chút đã say, Âu Dương Dật lại khác tửu lượng khá tốt nhưng cũng vì uống quá nhiều nên bắt đầu say. Nam Cung Ảnh trêu chọc Nghiên Huệ, đối với hắn mà nói Nghiên Huệ chẵng qua chỉ là món đồ chơi, thích thì lấy ra mà đùa giỡn, mà thật từ trước đến nay tất cả mỹ nhân bên cạnh hắn đều là món đồ chơi

Đêm khuya, ở " Tươi Đẹp", Âu Dương Dật mang theo cảm giác say đi tìm nữ nhân, Doãn Thiệu Hàn cũng ở cùng chổ với Dương Dật, nếu để cho ba mẹ của Thiệu Hàn biết là hắn say mà trở về, chắc chắn ngày hôm sau hắn sẽ mặt mũi bầm dập mà bước ra khỏi nhà

Trong căn phòng, lúc này, Nghiên Huệ và Nam Cung Ảnh không ngừng hôn nhau

" Ừ... Ảnh" Nghiên Huệ nỉ non, ôm lấy cổ của Nam Cung Ảnh

" Muốn hay không muốn?" Nam Cung Ảnh hung hăng bóp chặt cằm của Nghiên Huệ

" Ảnh, anh biết mà ..." Nghiên Huệ chủ động tiếp cận, dâng đôi môi đỏ mọng

Nam Cung Ảnh đương nhiên đã chuẩn bị sẵn, hắn sẽ không cho phép người đàn bà này mang thai

Nghiên Huệ biết trước là Nam Cung Ảnh đã chuẩn bị sẵn cảm thấy thất vọng, trong lòng thầm mắng rủa, lại đem theo, mẹ kiếp

" Ảnh, đừng đeo nha, đeo vào khiến cho em cảm thấy không thoải mái a" Nghiên Huệ tìm lí do để ngăn cản Nam Cung Ảnh

" Có muốn hay không? Không thì thôi" Nói xong, Nam Cung Ảnh kéo áo sơ mi lên chuẩn bị rời đi

" Em muốn, em muốn. Em sai rồi" Nghiên Huệ đứng dậy kéo tay Nam Cung Ảnh

" Vậy thì tốt nhất nên nghe lời một chút" Nam Cung Ảnh cũng không phải không hiểu phải thương hoa tiếc ngọc, đối với loại đàn bà này, hứng thú thì chơi đùa một chút, sau khi hết hứng thì vứt bỏ không thương tiếc. Trong phòng Nam Cung Ảnh hung hăng va chạm cùng với Nghiên Huệ

Kích tình qua đi, hắn đứng dậy, mặc lại quần áo, Nam Cung Ảnh liếc nhìn Nghiên Huệ ánh mắt sắt bén dường như muốn nghiền nát Nghiên Huệ, bỏ lại tờ chi phiếu rồi bước ra, không một chút dây dưa

*****

Sáng sớm, ánh mặt trời len lõi qua màn cửa chiếu vào phòng khách, không khí thật trong lành

Mới sáng sớm Dạ Như rời giường, bị tờ báo quốc tế của thành phố M làm cho hoảng sợ

" A.... A....... aa.... Mạt Hàn, Mạt Hàn! Mau dậy mau tỉnh dậy ngay, sáng nay tiện sáng sớm tớ đi mua báo, thấy cậu ở trong báo đó!" Dạ Như rối rích như gặp ma gặp quỷ, kéo tay Mạt Hàn đang nửa tỉnh nửa mê ngồi dậy

" Làm gì mà ồn vậy, mới sáng sớm mà..." Nhan Mạt Hàn dụi dụi con mắt, cầm lấy tờ báo, cả người hoá đá, chỉ một giây sau cô đã hét lên, có thể cả toà nhà đều nghe được

" Shit! Chuyện gì xảy ra vậy?" Bên trong phòng làm việc của Nam Cung Tổng Tài, Nam Cung Ảnh nhìn tờ báo, đồng thời đập thẵng lên bàn

" Tổng Tài, đây là bài báo quốc tế..." Tiểu Dương trợ thủ của Nam Cung Ảnh sợ hãi, run run lắp ba lắp bắp nói

"Kí giả viết bài báo này là ai?" Nam Cung Ảnh giận dữ hét lên, tay nổi hết gân xanh

" Không biết ...... Ở đây không ghi rõ .... Thật sự là không thể biết" Tiểu Dương lải nhải

Đột nhiên trong tâm trí Nam Cung Ảnh chợt nhớ, ngày hôm qua lúc té xuống cùng Nhan Mạt Hàn, đột nhiên có người nhảy ra chụp ảnh nhưng không thể nhớ rõ khuôn mặt của người đó. Người đó thật sự rất to gan

" Đây là báo quốc tế? Các quốc gia khác xem thấy?" Nam Cung Ảnh lười đi tìm, chẵng qua là nhìn thấy trên mấy trang báo

Thứ nhất: Nhìn thấy Nhan Mạt Hàn đi theo phía sau hắn

Thứ hai: Nhan Mạt Hàn kéo kéo tay hắn chỉ về phía quán ăn sữa hai lớp

Thứ 3: Hắn không chịu đi, ôm lấy cột điện

Thứ 4: Tay của hắn mở ra, Nhan Mạt Hàn ngã về phía sau

Thứ 5: Hắn kéo tay qua Nhan Mạt Hàn, hai người cùng nhau té xuống

Thứ 6: Nhan Mạt Hàn nằm trên người của hắn

Sáu điều này làm cho trong lòng Nam Cung Ảnh có một chút khoái cảm, nghĩ đến cô, khoé miệng cong lên

" Tổng giám đốc, sẽ có Hoa Kì, Canada, Australia, New Zealand nhìn thấy " Tiểu Dương đứng trước cửa nói

" Australia?" Nam Cung Ảnh nhìn vào tờ báo, như vậy có nghĩa ông nội cũng đã xem bài báo này? Không thể nào sớm như vậy chắc là ông chưa xem. Nhưng một giây sau đó, chuông điện thoại vang lên

" Này" Nam Cung Ảnh không nghĩ ngợi liền bắt điện thoại không biết rằng đầu dây bên kia đang vô cùng tức giận

" Nam Cung Ảnh? Cháu bị làm sao vậy? Người trong bài báo này là cháu dâu tương lai?" Nam Cung Mịch cầm điện thoại, xém tí nữa đã ném đi

" Ông nội" Nam Cung Ảnh trong lòng kinh sợ, thật xong rồi, nhanh như vậy mà tin tức đã được ông nội biết đến

" Ông nội, đúng vậy, chính là cô ấy" Rơi vào đường cùng không còn cách nào khách Nam Cung Ảnh thừa nhận

" Tốt lắm, ngày mai ta lập tức trở về! Ta phải liền được thấy cháu dâu của ta" Nam Cung Mịch tắt điện thoại, tức tốc đi chuẩn bị phi cơ riêng

*****

Xong rồi xong rồi, phải làm sao?" Nhan Mạt Hàn ngồi trên giường gãi gãi đầu, đây là báo quốc tế chắc chắn Lạc ca ca sẽ nhìn thấy. Nhan Mạt Hàn ngẩng đầu nhìn chiếc đồng hồ treo tường, hiện tại thời gian bên Mỹ đang ngược với bên đây, chắc Lạc ca ca vẫn chưa xem được. Nhưng rồi chuyện tương tự xảy ra, tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, màn hình hiển thị Lạc Thần

" Xong rồi! Là Lạc ca ca gọi " Nhan Mạt Hàn nhìn điện thoại rồi nhìn sang Dạ Như cầu cứu

" Bắt điện thoại! Hãy nói sự thật đi" Dạ Như nhấn nút nghe, sau đó đưa lên tai Mạt Hàn

" alo ... a, Lạc ca ca" Nhan Mạt Hàn nhận điện thoại lúng túng không biết trả lời như thế nào

Quả nhiên, cuộc gọi của Lạc Thần mục đích là vì tờ báo

" Mạt Hàn, chuyện gì trong tờ báo đã xảy ra?" Lạc Thần nhìn những dòng chữ loạn xạ trên màn hình vi tính, mặc dù là báo quốc tế nhưng bài báo là do Trung Quốc định, bây giờ bên NewYork đã là 6 giờ tối, nếu muốn xem cũng chỉ có thể xem trên internet

" Em ... em... hiểu lầm thôi" Nhan Mạt Hàn liếc nhìn Dạ Như, tại vì cậu hết đó, hại tôi hiện tại không biết làm sao

" Cái gì? Hiểu Lầm? Em cùng Tổng Tài của Nam Cung tập đoàn lôi lôi kéo kéo, còn nói là hiểu lầm?" Lạc Thần nói, trong lòng có chút không vui, nha đầu này làm sao vậy, sao có thể lên báo cùng với Nam Cung Ảnh?

" Đúng vậy a, bây giờ em phải đến trường rồi, tạm biệt anh có gì tối nay sẽ về cùng anh nói chuyện a" Nhan Mạt Hàn không đợi Lạc Thần trả lời liền cúp máy sau đó ném điện thoại ra xa, nhìn sang Dạ Như, mịt mờ nói " Làm sao bây giờ?"

" Hơn tám giờ rồi, đi học thôi" Dạ Như đứng dậy, chuẩn bị đi rửa mặt

" Hy vọng mọi người trong trường sẽ không nhận ra" Nhan Mạt Hàn sắp xếp lại chăn gối, bước xuống giường

" Được rồi, có tớ ở đây không ai ăn hiếp được cậu đâu" Dạ Như tự tin vỗ vào ngực

" Ai da ... biết cậu là tốt nhất với mình mà" Nhan Mạt Hàn ôm cánh tay Dạ Như, làm nũng nói

" Đi Đi, nhanh lên, đi thay quần áo" Dạ Như cười đi ra khỏi phòng

Mang theo mắt kính thật to, đeo một chút trang sức, mái tóc rơi lả tả, sau đó cùng Dạ Như ra khỏi cửa. Đeo cặp kính to, chính là muốn người khác không phát hiện ra mình. Trên dưới trái phải đều là hàng xớm, nếu biết được chuyện sẽ không hay. Hôm nay, sau khi tan học nhất định cô phải đi tìm Nam Cung Ảnh, nói rõ ràng mọi chuyện, nếu tiếp tục, sẽ không có cách nào vượt qua được

Mà trong trường học thì tin tức lan truyền rất nhanh, một truyền mười, mười truyền thành một trăm, một trăm thì truyền thành một ngàn, đeo kính che mặt là biện pháp tốt nhất, bởi vì nếu có giải thích cũng chẵng ai nghe mà nếu có nghe cũng không thấu hiểu. Thanh xuân của cô thật không muốn bị hắn phá huỷ

Một ngày ồn ào ở trường học, thật là có chút chịu không nỗi đành nhịn cho đến khi giờ tan học, Nhan Mạt Hàn cùng Dạ Như trở về, trước tiên đi tìm việc làm, sau đó sẽ đi gặp Nam Cung Ảnh để nói rõ

Mới bước ra khỏi cửa, cô chỉnh lại mái tóc, cặp mắt kính, chợt nghe có người đàn ông kêu mình

" NHAN MẠT HÀN" ba chữ, nhấn mạnh ba chữ này, làm chấn động cã màn nhỉ của Mạt Hàn, mà âm thanh này thật là quen thuộc nha. Nếu không lầm thì... đúng, chính là hắn- Nam Cung Ảnh

Crypto.com Exchange

Chương (1-42)