← Ch.955 | Ch.957 → |
Chương 963
Không biết bị ai đẩy một chút, Trần Hi Lam đang nhón chân nên không đứng vững, suýt té xuống mặt đất, Hạ Đông Quân lập tức phản ứng kịp thời, đưa tay kéo cô ta vào lòng mình.
Bốn mắt nhìn nhau, bàn tay anh ta dán trên lưng cô ta Xuyên thấu qua áo sơ mi, nhiệt độ ở lòng bàn tay anh ta truyền lên da cô ta, Trần Hi Lam căng thẳng đến mức có thể nghe thấy tiếng tim mình đang đập.
Đường nét trên mặt Hạ Đông Quân cũng không được tính là sắc sảo, nhưng cũng là một vẻ đẹp trai thanh lịch, hiền hòa như ngọc, có một không hai trên đời, không có ai có thể sánh băng… Có lẽ những từ nghĩ này đều được dùng để miêu tả về một người đàn ông như anh ta.
Hạ Đông Quân cũng sửng sốt, khoảng cách này quá gần, hình như cũng quá mức mập mờ.
Nhưng quán bar quá đông người, những người phía sau vẫn còn đang xô đẩy anh ta. Hạ Đông Quân đỡ Trần Hi Lam đứng vững, nhưng sau đó cũng không có cách nào buông cô ta ra, ngược lại càng ngày càng áp sát lại gần cô ta hơn.
Khuôn mặt Trần Hi Lam lặng lẽ đỏ lên, cô ta cúi đầu, che giấu vẻ căng thẳng trong lòng mình, nhưng trái tim vẫn đập nhanh thình thịch.
Hạ Đông Quân lại không chú ý đến những biến đổi nhỏ của Hạ Hi Lam, anh ta chỉ hơi nhíu mày, sợ những người phía sau vọt tới, va vào Trần Hi Kam nên cũng rất phong độ và lịch sự, bảo vệ cô ta trong ngực mình.
Trần Hi Lam lặng lẽ đưa đầu lại gần ngực của Hạ Đông Quân hơn, muốn chui hắn vào trong vòng tay của anh ta. Trên người Hạ Đông Quân không có mùi thuốc lá như những người khác, ngược lại chỉ thoang thoảng mùi hương bạc hà mát lạnh, càng không giống một người đàn ông ba mươi tuổi, mà giống như những chàng trai bước ra từ truyện tiểu thuyết, toàn thân đều tươi sáng như tỏa ra ánh sáng mặt trời, sạch sẽ và ấm áp.
Trần Hi Lam cảm thấy yên tâm một cách khó hiểu, Hạ Đông Quân nhíu mày, ôm cô ta vào trong ngực mình, để cô ta ảo tưởng là anh ta đang lo lắng cho mình.
Nhưng cũng không lâu lắm, nhân viên an ninh quán bar đã xuất hiện và nhanh chóng giải tán những người gây chuyện.
Hạ Đông Quân buông tay ra, rốt cuộc anh ta đã có thể thở phào nhẹ nhõm, cười cười nhìn Trần Hi Lam: ‘Không sao rồi!"
Lại một lần nữa, Trần Hi Lam không nhịn được phải đỏ mặt, ngay cả lỗ tay cũng đỏ ửng. Cô †a vội vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt dịu dàng như nước của Hạ Đông Quân.
“Em sao rồi?” Hạ Hi Thành cảm thấy rất kỳ quái, cúi đầu nhìn cô ta.
Trần Hi Lam vội vàng khoát khoát tay, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra cả: “Không sao!
Không sao hết! Chỉ là ở đây quá nóng, em ra ngoài hóng mát một tí đây!” Cô ta nói xong, vội vàng chạy ra khỏi quán bar như đang chạy trốn ai đó, bỏ lại một mình Hạ Đông Quân đứng sững sờ tại chỗ, không hiểu gì Nhưng Hạ Hi Lam không có ở đây, anh ta cũng không có hứng thú chơi đùa gì, chỉ yên lặng ngồi trong một góc, gọi một ly rượu whisky rồi thưởng thức.
Hạ Đông Quân cũng là một người khác đẹp trai, nên tất nhiên có không ít phụ nữ muốn tiến đến bắt chuyện. Hạ Đông Quân thu lại nụ cười trên mặt mình, lạnh nhạt từ chối tất cả lời mời.
Người người ồn ào huyên náo, tất cả thanh niên từ nam đến nữ đều tràn vào sàn nhảy một lần nữa, không hề có dáng vẻ mệt mỏi Chắc anh ta thật sự già rồi! Nhưng lúc trước, anh †a cũng không phải là người có bộ dnasg này.
Nếu lúc đầu, anh ta có thể dũng cảm thêm một chút, vậy chắc chẩn anh và Lê Nhược Vũ sẽ không rơi vào tình cảnh như bây giờ.
Nhưng thật đáng tiếc! Từ trước đến nay, trên thế giới này không có loại thuốc nào tên là hối hận, bất cứ người nào cũng không có cách nào quay đầu lại.
← Ch. 955 | Ch. 957 → |