← Ch.103 | Ch.105 → |
Chương 104
Nói đến chuyện cãi nhau, ngoại trừ ở trước mặt Lâm Minh cô không có tỉnh thần ra, còn tựa như cãi nhau với những người khác, cô luôn luôn có thể chiếm thế thượng phong.
"Cô!" Lưu Ly bị chọc cho tức giận tới mức sắp giơ chân, định ra tay muốn đánh co.
Lê Nhược Vũ nhanh tay nhanh mắt bắt lấy, thấy phục vụ bưng đồ uống tới, cô nhanh nhẹn cầm lấy chiếc ly trong khay của nhân viên phục vụ, giội cho Lưu Ly ướt toàn thân: "Cô khóc lóc om sòm tôi cũng sẽ không nương tay, tôi không phải mẹ cô, không cần thiết phải nhường nhịn."
Vừa hay ly cà phê cô cầm phải lại chính là một ly cà phê nóng, chuẩn xác giội cả lên mặt Lưu Ly.
Lưu Ly không thể tiếp tục đấu võ mồm với cô được nữa, bởi vì lo sợ mặt mình bị phỏng, nên cô ta đã vội vàng chạy về hướng phòng vệ sinh, muốn đi lấy nước lạnh đề rửa.
Hạ Tư Duệ nhìn theo bóng lưng của Lưu Ly, cô suy nghĩ một chút, cũng cầm lấy một cái ly khác, giội hết lên lưng cô ta: "Đây là tôi thay Nhược Vũ trả lại cô, làm người phải biết có qua có lại! Lần trước cô giội Nhược Vũ, lần này trả lại cho cô!" Giội xong, Hạ Tư Duệ phủi tay, trên mặt tỏ vẻ rất hả giận.
Lần này Lưu Ly thật sự tức tới nhảy dựng cả lên: "Mấy người đừng có mà quá đáng!"
Hạ Tư Duệ chống nạnh, lớn tiếng nói: "Trước kia trêu chọc người khác một cách vô sỉ là cô, vậy nên người không biết xấu hổ phải là cô mới đúng!"
Lê Nhược Vũ thật không nghĩ tới Hạ Tư Duệ sẽ trút giận giúp mình, cô còn chưa kịp phản ứng, thì đã bị Hạ Tư Duệ kéo chạy đi thật xa.
"Uống xong rồi! Chúng ta chuyển sang nơi khác đi ăn cái gì đi, tớ rất lâu không ăn lầu, hay là chúng ta cùng đi ăn lầu đi!"
Hạ Tư Duệ là một người rất mạnh mẽ và quả quyết, nói ăn lầu liền không nói hai lời lôi kéo Lê Nhược Vũ đi ăn lầu.
Nhìn nồi lầu bốc khói nghỉ ngút ở trước mặt, Hạ Tư Duệ đưa tay nâng má: "Thật may mắn là không gặp Lưu Ly ở quán lầu, bằng không giội một nồi dầu nóng chưa biết chừng có thể gây ra án mạng."
Cô bị lời này của cô ấy chọc cười, cũng không để ý cho lắm.
Chỉ là chợt nhớ tới những lời vừa nãy Lưu Ly nói, cảm thấy có chút kỳ lạ: "Cô sẽ không bao giờ có được Anh Minh, cho dù tôi không ở bên cạnh anh ấy, thì cũng sẽ có những người phụ nữ khác kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, còn cô, mãi mãi sẽ không bao giờ trở thành người duy nhất đâu."
Cho dù tôi không ở bên cạnh anh ấy…
Lưu Ly không ở bên cạnh anh? Bị anh đuổi đi rồi sao?
Chẳng phải tất cả đều thiên vị Lưu Ly, bảo vệ Lưu Ly sao, ngay cả khi Lưu Ly tự tạt nước vào người mình, làm hỏng bản thiết kế cuổi cùng trước mặt Mr. W, cũng không trách Lưu Ly, còn giữ cô ta lại bên cạnh làm thư ký riêng, thoät cái nói không căn là không cần nữa?
Đàn ông đúng là bạc tình mà.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, một lúc sau thì Hạ Đông Quân đi tới Nhìn thấy Hạ Đông Quân, Lê Nhược Vũ hơi sửng sốt, sao anh ấy lại đến đây?
Hạ Đông Quân sải bước đi tới, khi nhìn thấy cô mặt anh không chút bất ngờ, chứng tỏ anh đã biết cô đang ở đây từ lâu.
Hạ Tư Duệ để đũa xuống vẫy tay với anh: "Anh hai, bọn em ở đây" Sau đó quay lại nhìn Lê Nhược Vũ cười nói: "Nhược Vũ, chị không thấy chỉ hai người ngồi ăn lẩu rất chán sao? Vì thế nên em mới gọi điện cho anh ấy đến."
Lê Nhược Vũ và Hạ Tư Duệ đang ngồi đối diện nhau, giờ có thêm Hạ Đông Quân, anh chỉ có thể chọn ngồi cạnh một trong hai người họ.
Hạ Đông Quân bước đến bên Lê Nhược Vũ không chút do dự, Hạ Hạ Tư Duệ mỉm cười nhìn họ.
← Ch. 103 | Ch. 105 → |