← Ch.0647 | Ch.0649 → |
Chương 651
Sau đó, vẻ mặt anh càm lúc càng âm trâm, cũng càng lúc càng trở nên đáng sợ, ngay cả bản thân anh cũng không biết giờ phút này bản thân đã lộ ra biểêm cảm kh ủng bó đến thế nào, giông như đã tìm lại con người đã mất của mình.
Thời điểm đặt chân tới Las Vegas, cảm xúc hắc ám anh đã từng ném sâu trong nội tâm của mình đã chậm rãi nảy sinh.
Diệp Như Hề vốn chỉ muốn nói giỡn _ một câu, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt càng lúc càng âm trầm của Tạ Trì Thành, trong lòng lộp bộp cô cũng một tiếng, lông tơ phía sau lưng dựng thẳng lên, một loại sợ hãi cực hạn nảy lên trong lòng.
Giờ phút này Tạ Trì Thành quá mức xa lại cô theo bản năng lui vê phía sau một chút, hành động này lập tức chọc giận Tạ Trì Thành, anh đột nhiên duỗi tay, dùng sức năm lây cằm cô.
Anh hỏi: "Vì sao lại không đồng ý?"
Diệp Như Hề bị anh nắm đến đau, còn có chút sợ hãi, "Anh buông em ra trưở da dau, Tạ Trì Thành thấy vẻ sợ hãi trong mắt cô, áp xuống đáy lòng âm u, anh buông tay ra, chuyền thành ôm lấy cô.
"Ngoại trừ anh, em còn có thể gả cho al2"
Dường như anh đã khôi phục thành dáng vả mà cô quen thuộc, loại cảm giác nguy hiểm cực độ cũng đã biến mất Diệp Như Hề thở dài nhẹ nhõm một hơi, phát hiện chẳng qua chỉ trong thời gian ngăn ngủi, phía sau lưng cô đều ướt đẫm mồ hôi.
"Em cũng không có từ chối anh, trước tiên anh hãy bình tĩnh một chút."
Tạ Trì Thành trầm mặc một chút lại nói: "Thời điểm em vừa bị bắt đi, anh đã mắt không chế đến mức Suýt giết người, sau đó Nhạc Nhạc tỉnh lại."
Nhắc tới Nhạc Nhạc, Diệp Như Hề đột nhiên bắt lầy tay anh, khẩn trương hỏi: "Đúng rồi, Nhạc Nhạc đâu rồi? Còn cả Tiêu An, cả hai đứa đang ở nơi nào?"
Tạ Trì Thành nhẹ nhàng trần an cô, nói: "Đừng sợ, hai đứa nhỏ ở ngay phòng bên cạnh, nơi này rất an toàn."
Trong lòng Diệp Như Hề khẩn trương, "Một chút cũng không an toàn! Chúng ta mau rời khỏi nơi này đi, em không thích ở nơi này đâu. Anh cũng nói trang viên nhà họ Tạ rất an toàn, nhưng, nhưng……"
Diệp Như Hề nghĩ đến Lâm Tử Ngang, hơi có chút rồi răm, nói: "Lâm Tử Ngang còn sông không?"
Tạ Trì Thành đanh mặt thốt ra mấy chữ: "Vẫn còn sống. ’ Diệp Như Hề thở dài nhẹ nhõm một hơi, cho dù cô không cảm thấy Lâm Tử Ngang đáng giá để đồng tỉnh, nhưng dọc theo đường đi anh ta quả thật cũng không hê làm khó cô và Tiểu An, thậm chí còn có thể xem như tận tình chăm sóc trong khả năng.
Cô biết rõ, đám người bắt cóc còn lại còn có vẻ nhìn cô không vừa mắt, nêu không có Lâm Tử Ngang, cô mang theo Tiểu An tuyệt đôi cũng không được đối đãi tốt như thế.
Cho nên, cô vẫn không hy vọng Tạ Trì Thành sẽ giết người kia Giết 2 Tại sao vừa rồi cô lại nảy sinh Suy nghĩ này chứ?
Chắc là do biểu cảm vừa rồi của Tạ Trì Thành quá đáng sợ đi, cô chưa bao giờ nhìn thây anh ấy có vẻ mặt kh ủng bố như vậy.
"Tiểu Hề, em lo lắng cho hắn?"
Ảnh mắt Tạ Trì Thành trở nên có chút cô quái.
Mắy ngày nay, Lâm Tử Ngang có thể nói là sớm chiều ở chung với Diệp Như Hề.
Nghĩ vậy một chút, Tạ Trì Thành lại âm thầm nỗi lên sát ý.
"Không phải, hăn đã phản bội anh thì thật sự phải chịu trừng phạt, nhưng…… tội không đồng chết. Thôi, chuyện này tự anh nhìn rôi xử lý."
Cái đáp án này miễn cưỡng khiến anh vừa lòng, nêu Diệp Như Hà vì Lâm Tử Ngang mà câu xin anh, anh không cam đoan bản thân có thể làm ra chuyện gì "Cái nhẫn này……
← Ch. 0647 | Ch. 0649 → |