← Ch.0232 | Ch.0234 → |
Chương 233
Diệp Như Hề gắt gao nhịn xuống hốc mắt âm ướt, vôn dĩ cứ nghĩ lây được lòng đồng cảm, đòi lại công bằng, nhưng tât cả đều vỡ nát.
Diệp Như Hề buông ra môi dưới, lộ ra nụ cười thê lương, cô nói: "Cha, ai cũng có thể hiểu lầm con, ai cũng có thê không tin con, nhưng duy chỉ có cha, một mình cha là không thể."
"Tiểu Hề! Con mau quỳ xuống cho ta!
Hôm nay, ta sẽ dạy dỗ lại cho con quy củ của nhà họ Diệp! Là ta không dạy dỗ con tốt, mới khiến con biến thành cái dạng này! Ta quá thất vọng rồi!"
Diệp Kiến Nam lập tức vụt đứng lên, An ra gậy gộc đặt ở mặt sau ngăn tủ, dáng vẻ vô cùng đau đớn không cam lòng "Đứa con gái bắt hiếu, quỳ xuống!"
Khi một tiếng hô "Con gái bất hiếu ‘ vang lên, Diệp Như Hề cuối cùng đã hoàn toàn từ bỏ tất cả hi vọng.
Cô nhéch miệng, nụ cười trắng bệch vô vọng, nói: "Cha, không phải con làm. Con sẽ không thừa nhận."
Ai cũng có thê bôi nhọ cô không tin cô, tất cả cô đều có thể chịu đựng, nhưng, nhưng chuyện cha không tin tưởng lại khiên tim cô đau như dao cát.
Vu Bình còn ở bên cạnh thêm mắm dặm muối nói: "Như Hề! Con cũng đừng mạnh miệng! Chẳng lẽ thật sự muốn đích thân cha con phải dùng gia pháp con mới chịu thừa nhận hay sao?"
Diệp Kiến Nam tức giận đến tàn nhẫn, tức giận nói: °Mãi cho đến hiện tại con còn không muôn gọi bà ây một tiếng mẹ, bà ấy là là mẹ con, không phải là dị, con căn bản cũng không hề xem bà ấy là mẹ mà đối đãi! Đây là Sự giáo dục con được nhận saol"
Diệp Như Hề cúi đầu, không muốn cãi cọ.
Bắt đầu từ hôm được đón về đây, cô đã từng nói cho cha biết, cả đời này cô chỉ biết gọi một người là mẹ, cũng không thể gọi thêm người khác, cô khôi có cách nào xem người phụ nữ này là mẹ cả.
Lúc ấy, cha đã nói được, mà hiện tại, chuyện này lại trở thành lý do của ông.
Diệp Như Hề đỏ mắt, nói: "Cha, còn từng ngôi tù, nhưng không có gây chuyện chạy trồn, bà ta tìm người đánh con, hận không thể đánh con đến chết, thậm chí còn cho người dùng tính mạng của cha đề uy hiếp, con mới nhận tội."
"Câm mồm! Cho đến bây giờ còn thà chết cũng không hồi cải! Šon, con quá làm ta thất vọng rồi! Quỳ xuống cho tai"
Diệp Như Hề không chịu quỳ, nêu quỳ xuống tất cả nhữ: ng gì cô chịu đựng suôt bao năm đều là lẽ dĩ nhiên, chút trong sạch cuôi cùng của cô cũng hoàn toàn bị xóa bỏ.
Diệp Như Hề quên mắt, người cha mà cô vân luôn sủng bái tồn kính, ông ây vân là cha ruột của một đứa trẻ khác, mà cô, chẳng qua chỉ là một đứa con gái không có quan hệ huyết thống mà tôi.
Tại khoảnh khắc này, Diệp Kiến Nam càng nguyện ý tin tưởng, là ông ây bị phụ lòng, mà không muôn tin tưởng người vợ ông ta hêt mình tin tưởng muốn dồn ông vào chỗ chết.
"Ta bảo mày quỳ xuống!"
"Bốp.
Gậy đánh thật mạnh vào đầu gồi của Diệp Như Hà, đau nhức đánh úp lại, hại đầu gồi. cô chột trùng xuông, trực tiếp quỳ gối trên mặt đất, xương cốt đau đớn tựa như vỡ vụn Diệp Như Hề gắt gao c ắn môi dưới, muôn bò dậy, nhưng đau đớn phần đầu gói ngay cả một động tác nhỏ này đêu làm không được.
Tiếp theo gậy gộc liên tục vụt xuống lưng cô.
Sức lực rất lớn, nhưng phần đau nhất trên cơ thê lúc này lại là trái tim cô.
← Ch. 0232 | Ch. 0234 → |