← Ch.0195 | Ch.0197 → |
Chương 196
Giống đến nỗi khiến cho lòng người khác run sợ.
Tạ Trì Thành thấp giọng nói: “Tôi đi tìm em, nhưng Diệp Như Mạn đã thay thế thân phận của em. Tôi vì đối phó đối thủ đã rât mệt mỏi, nên cũng không điều tra kỹ càng, cô ta đã lợi dụng sơ hở mà cướp đi Tạ An khỏe mạnh bên cạnh em, bỏ lại Nhạc Nhạc ôm yêu.
Anh nói rõ chân tướng sự thật cho cô.
Vốn dĩ anh không định nói chân _ tướng này cho cô nghe nhanh đến vậy.
Nhưng, ngay lúc Nhạc Nhạc đang cận kế cái chết, Tạ Trì Thành bồng nhiên phát hiện, tất cả những gì đã che giâu, giờ phút này đều ty nên vô nghĩa.
Một khi Nhạc Nhạc xảy ra chuyện ngoài ý muôn, Diệp Như Hề không thể tha thứ cho chính mình, mà anh cũng không có cách nào tha thứ cho bản thân.
“Anh nói dối……"
Đôi mắt của Diệp Như Hề đỏ hoe, hai tay run rây, gân như không thể nắm được vạt áo của anh nũa.
“Tạ An."
Tạ Trì Thành hét lên.
Cách đó không xa, Tạ An lo lắng, lập tức vươn đôi chân nhỏ chạy tới.
Tạ Trì Thành nhẹ giọng nói: “Mau gọi đi."
Tạ An sững sờ một hồi, một lúc sau mới dần dân hiểu được ý của cha, há hốc mồm, cả người đều căng thẳng.
“Cha, cha…cha, ý của cha là…"
Tạ Trì Thành gật đầu, trong nháy mắt Tạ An kích động nhìn Diệp Như Hề, rõ ràng một câu xưng hô đơn giản như vậy, nhưng hiện tại bởi vì quá hồi hộp, thật lâu cũng chưa nói ra được.
Mà Diệp Như Hề, khi nhìn thấy Tạ An, cô đã biết... những gì Tạ Trì Thành nói đều là sự thật.
Hai đứa trẻ này thật giống nhau…
Cho dù bản thận cô có viện bao nhiêu cái có để thuyết phục mình, nhưng lúc nhìn thây khuôn mặt của hai đưa trẻ, bao nhiều cái cớ cũng đều không bịa ra được.
Hơn nữa, cô luôn cảm thấy mềm lòng trước Tạ An, yêu mền thăng bé, quan tâm đến thằng bé và sẽ đau lòng thay thằng bé.
Chỉ vì…đều là máu mủ ruột rà.
Thành nói đều là sự thật.
Hai đứa trẻ này thật giống nhau…
Cho dù bản thân cô có viện bao nhiêu cái có để thuyết phục mình, nhưng lúc nhìn thây khuôn mặt của hai đưa trẻ, bao nhiều cái cớ cũng đều không bịa ra được.
Hơn nữa, cô luôn cảm thấy mềm lòng trước Tạ An, yêu mền thăng bé, quan tâm đến thằng bé và sẽ đau lòng thay thằng bé. Chỉ vì…đều là máu mủ ruột rà.
Tin tức này trực tiếp đập tan giấc mộng của Diệp Như Hề.
Tạ An cuối cùng, cũng đè xuống Sự kích động, lắp bắp nói rõ ràng: “Mami, cuối cùng con cũng có thể gọi mẹ như thê này!
← Ch. 0195 | Ch. 0197 → |