← Ch.040 | Ch.042 → |
Hàn Nhất Nhất vốn là không muốn lôi kéo sự chú ý của hai người bọn họ, mà vừa vặn thanh âm mà Hạ Thiên Triệu kia tự cho là sủng ái cô gái đó làm cho cô không khỏi làm cho cô nổi cả da gà lên.
Kily hung hăng liếc mắt xem thường Hàn Nhất Nhất, quả là con đàn bà không biết tốt xấu, cư nhiên còn muốn đùa giỡn, âm mưu muốn khơi gợi sự chú ý của Hạ Thiên Triệu.
"Bằng cái bộ dạng xấu xí đến cả cả cướp cũng không dám tới gần của cô, mà dám đấu với tôi ư, chết tâm đi." Cô ta ở trong lòng căm giận sỉ nhục cô, cô ta nhất định sẽ dùng mị lực của bản thân để đánh bại tất cả những người đàn bà muốn gợi sự chú ý của Hạ Thiên Triệu, để chứng minh người cuối cùng nằm ở trong lòng Hạ Thiên Triệu chính là Kily cô ta.
Hạ Thiên Triệu gần như phát điên, hắn thật muốn xông lên đi đem cô gái chết tiệt kia phanh thây ra.
Sau lưng Hàn Nhất Nhất một trận lạnh cả người, cô vội vàng bưng đồ ăn trên bàn lên, ý đồ che giấu lo lắng trong lòng của mình.
"Thiên Triệu" bàn tay nhỏ bé trắng noãn của Kily vươn ra phủ trên mặt Hạ Thiên Triệu, làm cho hắn quay lại đây nhìn chính mình, sau đó thâm tình mà hôn lên, cô ta không thể để cho con đàn bà quái dị kia hấp dẫn tầm mắt của Thiên Triệu được.
"Thiên Triệu, Thiên Triệu" Cô ta một bên hôn một bên nói nhỏ, tay nhỏ bé cũng bắt đầu không an phận mà tác động.
Hạ Thiên Triệu để tùy ý Kily làm trò trên người hắn, mà ánh mắt hắn lại vẫn nhìn chằm chằm về phía Hàn Nhất Nhất, chỉ thấy cô đã muốn khôi phục thái độ bình thường im lặng mà cầm cái cốc ngẫu nhiên uống một ngụm, phần lớn thời gian là ánh mắt cô nhìn chằm chằm một vị trí, có chút đăm chiêu mà nghĩ đến cái gì đó, đối với hết thảy chuyện xảy ra ở bên này nàng coi như không thấy
"Ưmh" Kily nhỏ giọng rên rỉ, thân thể càng dán chặt vào người hắn, cô ta dùng một phương thức khác để nói cho đàn ông biến, hiện tại cô ta đang muốn nhiều hơn nữa.
Hạ Thiên Triệu tà ác mỉm cười, hắn cũng không tin người đàn bà Hàn Nhất Nhất này thật sự có thể bình tĩnh mà không nhìn bọn họ, nghĩ đến điều này, hắn liền giơ tay bắt đầu kích thích những nơi mềm mại trên cơ thể Kily.
"Thiên Triệu thực là phá hư." Cô ta biết rõ đại đa số đàn ông đều thích đàn bà tại phương diện này phối hợp với hắn, đàn ông sẽ không thích đàn bà đầu gỗ, cho nên cô ta phải xuất tất cả chiêu số mị hoặc của mình, nhất định phải làm cho Hạ Thiên Triệu mê luyến cô ta càng thêm mê luyến thân thể của cô ta.
"Có muốm không?" Bàn tay mạnh mẽ của hắn ra sức mà nhào nặn bộ ngực của cô ta.
"Đau, nhẹ một chút, Thiên Triệu." Cô ta ngẩng tầm mắt lên, bàn tay nhỏ bé bắt đầu du ngoạn tới gần nơi đang bắt đầu trướng đại của hắn.
"Không phải là em thích như vậy sao? Tất cả đàn bà đều trong ngoài bất đồng, đàn bà hận không thể khiến cho đàn ông ngày 24h mà thỏa mãn bọn họ đó thôi."
"Thiên Triệu, anh thật sự rất xấu nha." Thanh âm của cô ta càng thêm yêu mị.
"Anh còn có thể xấu hơn chút nữa." Bàn tay của hắn đã tốc váy ngắn của cô ta lên, bắt đầu tìm kiếm hoa viên của cô ta.
"Không muốn như vậy đâu, không thích." Thanh âm của Kily yếu đuối vô lực.
"Có phải như thế mới thích không?' Tay hắn càng tiến thêm một bước mà đánh sâu vào.
"Ưmh!" một đầu cuộn sóng tóc dài của Kily lúc này lại phụ giúp cô ta, khiến cô ta càng thêm phong tình, mà thân thể của cô ta dưới sự khiêu khích của Hạ Thiên Triệu cũng nhanh chóng xụi lơ, cô ta sắp không thể chịu nổi nữa.
"Thiên Triệu chúng ta lên lầu được không?" trong mắt cô ta lộ vẻ khát cầu, đang cực lực mà nhẫn nại chính mình.
"Vì sao lại muốn lên lầu?" Hắn sẽ ở đây làm trò, trước mặt Hàn Nhất Nhất, hắn cũng không tin cô còn có thể lạnh nhạt như thế, cứ cầm cốc nước mà ngây ngốc.
"Thiên Triệu nơi này có người. Người ta không có thói quen thôi, ưmh." thanh âm của cô ta có chút run rẩy, cô ta có thể cảm giác được, hạ thân của mình đang không ngừng ẩm ướt.
"Bảo bối. em phải quen thôi, em là nữ chủ nhân của nơi này, em có thể ở bất cứ nơi nào làm chuyện mà em muốn làm." Lời nói của hắn đã khó mà du nhập vào đầu người đàn bà đang bám trên người hắn, mà đối với việc diễn trò của hắn đã quá máy móc, hắn không có chút phản ứng lại với kích động của cô ta.
Hàn Nhất Nhất cho dù muốn làm như không nghe được lời của bọn họ nói cũng không được, bởi vì thanh âm của bọn họ vọng lại từ nơi mà cách sofa của cô ngồi chỉ hơn 1 thước.
Hai người lửa nóng đã tiến triển đến mức đó, Hàn Nhất Nhất không nhanh không chậm buông cốc nước xuống.
Tuy rằng Hạ Thiên Triệu không nói gì tỏ vẻ cho cô đi, nhưng là c"ó thể hắn chính là đang đợi cô chủ động rời đi, Hàn Nhất Nhất khờ dại nghĩ.
Cô đứng lên đang muốn đi về phía trước mà đi
← Ch. 040 | Ch. 042 → |