← Ch.0463 | Ch.0465 → |
Chương 591
Vì thế chuyện tối qua, Tiêu Mạch Nhiên cũng đã nói với Hạ Liên."Chị Mạch Nhiên, cái cô Tô Lam này cũng vong ân phụ nghĩa quá, cô ta đã quên chị giúp cô ta như nào rồi sao? Vậy mà lại trèo lên giường Chủ tịch Quan Thật là đáng ghét"
Hạ Liên tức đến ngứa răng ngứa lợi.
Tiêu Mạch Nhiên chỉ nhắm mắt, không nói năng gì."Chị Mạch Nhiên, chị đừng buồn quá, nhất định là Chủ tịch Quan nhất thời kích động, trong lòng anh ấy nhất định là có chị, có trách thì trách cái cô Tô Lam kia, thật sự là đồ hồ ly tinh!"
Tiêu Mạch Nhiên cười khổ.
Điều khiến cô ta buồn nhất không phải là Tô Lam và Quan Triều Viễn lên giường với nhau, mà là sau khi cô ta bắt gặp chuyện này, biểu cảm trên mặt Quan Triều Viễn lại hờ hững đến mức không thể hờ hững hơn.
Nếu trong lòng anh có cô ta, khi cô ta bắt gặp chuyện này, ít nhất trên mặt anh cũng sẽ xuất hiện chút áy náy và không biết làm sao chứ?
Nhưng không, anh không có chút nào."Chị Mạch Nhiên, theo em ý, chúng ta nên nói chuyện này ra ngoài, nói là Tô Lam quyến rũ lãnh đạo cấp cao của công ty nên mới có được ngày hôm nay!
Chúng ta có thể không nói ra là Chủ tịch Quan!"
Quả thật Hạ Liên không nuốt được cục giận này.
Tiêu Mạch Nhiên chần chừ một lát, rồi từ từ lắc đầu "Chị không muốn anh ấy cảm thấy chị là một người phụ nữ nhỏ nhen."
Giọng nói của cô ta rất nhẹ, dường như một trận gió là có thể thổi bay."Chị Mạch Nhiên, giờ đã là lúc nào rồi chứ? Lẽ nào chị cứ đè cục giận này xuống như thế?"
"Không đè xuống thì còn có thể làm gì?"
Hạ Liên há miệng, nhìn dáng vẻ này của Tiêu Mạch Nhiên, quả thật cô ta cũng không biết nói gì nữa."Hạ Liên, em gọi điện cho chị Nguyệt Như, nói với chị ấy, lịch trình mấy ngày nay của chị đều hủy bỏ đi, chị không khỏe, nghỉ ngơi mấy ngày."
Hạ Liên vội vàng gật đầu."Vâng, em gọi ngay đây, thế nhưng, chị Mạch Nhiên, chị cũng không thể để mình tủi thân thế này được. Hay là chúng ta trực tiếp đến nói thẳng với Chủ tịch Quan đi?"
Tiêu Mạch Nhiên lại nhắm mắt lại, không để ý đến lời Hạ Liên nói.
Hạ Liên cũng rất thức thời, ngậm miệng lai.
Về đến nhà, Tiêu Mạch Nhiên vẫn cảm thấy trái tim mình trống rỗng, cực kỳ khó chịu.
Thấy Quan Triều Viễn và Tô Lam ở cùng nhau, sao cô ta có thể không khó chịu chú?
Cô ta tự cho rằng, trên thế giới này, cô ta mới là người phụ nữ gần gũi nhất với Quan Triều Viễn.
Nhưng không ngờ rằng, anh lại xuất hiện trong phòng ngủ của Tô Lam.
Tiêu Mạch Nhiên lấy điện thoại ra, gọi điện cho Dạ Bản."Alo, Dạ Bản, tối nay có thời gian không? Ra ngoài uống rượu đi?"
"Cô sao thế? Nghe giọng của cô hình như không đúng lắm."
"Tôi không sao, chỉ là muốn uống rượu, tối nay ra ngoài đi, vẫn ở chỗ cũ.
Tiêu Mạch Nhiên và Dạ Bân chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, cô ta có tâm sự gì cũng đều kể với anh ta.
Miro Sunshine
Trong phòng bao đóng kín, Tiêu Mạch Nhiên uống từng chai rượu, gò má đã phiếm hồng.
Dạ Bân lập tức giảng lấy chai rượu trong tay cô ta."Có sao thế, như này? Có gì thì nói với tôi, đừng uống nữa, cẩn thận uống hại sức khỏe!"
Chương 592
Ánh mắt của Tiêu Mạch Nhiên cực kỳ trống rỗng, không có tiêu cự.
Cô ta từ từ thở ra một hơi, nói tất cả những gì tối qua thấy được cho Dạ Bân.
"Dạ Bân, có phải anh cảm thấy tôi rất buồn cười không? Tôi tốn nhiều tâm tư như thế, chỉ muốn gần anh ấy hơn một chút, nhưng không ngờ, anh ấy lại dễ dàng lên giường với một người phụ nữ quen biết chưa lâu như thế"
Từ đầu đến cuối, Tiêu Mạch Nhiên đều cho rằng, là bản thân mình giới thiệu Tô Lam cho Quan Triều Viễn.
Sắc mặt Dạ Bân hơi khó coi, lúc đầu anh cũng không biết phải nói gì.
"Dạ Bân, anh nói xem có phải tôi rất ngốc không? Vì sao Tô Lam có thể dễ dàng lại gần anh ấy như thế? Có phải trong lòng anh ấy trước giờ chưa từng có tôi không?"
Tiêu Mạch Nhiên càng nghĩ càng cảm thấy bản thân mình đáng thương.
Cô ta lại duỗi tay ra lấy lại chai rượu, Dạ Bân thoáng cái liền tóm lấy cổ tay cô ta.
"Mạch Nhiên, từ bỏ A Viễn đi"
Tiêu Mạch Nhiên ngẩng đầu nhìn Dạ Bân, hơi không hiểu, lẽ nào anh không nên đứng về phía cô ta sao?
"Thật ra, A Viễn và Tô Lam, hơn một năm về trước đã kết hôn rồi."
Tiêu Mạch Nhiên bỗng trợn tròn mắt, thậm chí cô ta cảm thấy mình hơi ù tai, hoàn toàn không nghe rõ âm thanh xung quanh!
Chuyện này sao có thể chứ?
Chuyện này căn bản là không thể!
"Dạ Bân, vừa rồi anh nói cái gì?" Ánh mắt Tiêu Mạch Nhiên ngây ngốc nhìn Dạ Bân.
"Từ hơn một năm trước, A Viễn và Tô Lam đã kết hôn rồi, lúc đầu hai người chỉ lấy giấy chứng nhận đăng ký kết hôn, A Viễn. không muốn gặp Tô Lam, mãi cho tới tháng năm năm nay, hai người họ mới gặp nhau, tên đã lên dây thì không thể thu hồi."
Dạ Bân biết, nói ra những lời này là rất tàn nhẫn với Tiêu Mạch Nhiên, thế nhưng, lần này anh nhất định phải nói.
Giây phút đó, Tiêu Mạch Nhiên nghe thấy tiếng trái tim mình vỡ vụn.
"Khoảng thời gian này, giữa bọn họ xảy ra rất nhiều chuyện, tôi nhìn ra được là A Viễn rất yêu Tô Lam, thật ra từ rất lâu về trước, A Viễn đã bảo tôi nói với cô chuyện cậu ấy và Tô Lam đã kết hôn, chỉ là tôi không nhẫn tâm"
Dạ Bùn ủ rũ thở dài, ngẩng đầu nhìn Tiêu Mạch Nhiên.
"Xin lỗi, Mạch Nhiên, thật ra tôi nên nói với cô sớm một chút, thế nhưng, quan hệ giữa A Viễn và Tô Lam luôn không xác định, có mấy lần tôi còn tưởng là có lẽ hai người các cô còn có cơ hội."
Khoảng thời gian này, thật ra Dạ Bân luôn rất mâu thuẫn.
Một bên là người anh em thân thiết của mình, một bên là người bạn thân từ nhỏ tới lớn.
Tiêu Mạch Nhiên vẫn ngồi ngây ngốc như thế.
Nước mắt từ từ lăn dài từ khóe mắt xuống hai má.
Từng cảnh trước kia lại hiện ra trước mắt.
Khi cô ta cầu xin Quan Triều Viễn mua lại Quốc tế Tinh Hoàng, nhưng chớp mắt, Quan Triều Viễn liền thật sự mua lại Quốc tế Tinh Hoàng, chuyện đầu tiên anh làm lại là ký hợp đồng với Tô Lam.
Cô ta còn ngây thơ cho rằng Quan Triều Viễn làm thế là vì mình, giờ nghĩ lại, hoàn toàn là do cô ta tự mình đa tình.
Chương 593
Còn có chuyện bánh quy và bánh brownie socola mà Tô Lam làm nữa, cô ta còn niềm nở cầm tới cho Quan Triều Viễn.
Còn cả lần trước khi quay chương trình, khi mưa to, giờ nhớ lại chiếc áo khoác kia, hoàn toàn không phải là phong cách của cô ta, cũng không phải là cỡ áo của cô ta, cô ta lại ngây thơ cho rằng anh đến đón mình, xem ra lần đó là đến đón Tô Lam.
Tiêu Mạch Nhiên bỗng bật cười.
Mấy ngày nay cô ta làm gì chứ? Quả thật là một trò cười!
Một trò cười cực kỳ to lớn!
Tiêu Mạch Nhiên bỗng giơ tay lên, tát lên mặt mình một cái.
"Cô làm gì thế, Mạch Nhiên?" Dạ Bân lập tức túm lấy tay Tiêu Mạch Nhiên.
"Tôi phát hiện tôi rất buồn cười, tôi là trò cười lớn nhất trên thế gian này, ha ha..."
"Đừng như thế, Mạch Nhiên, chuyện này đều trách tôi, tôi nên nói sớm với cô."
"Khi A Viễn bảo anh nói với tôi chuyện anh ấy đã kết hôn, có phải là anh ấy từng nói với anh anh ấy không có chút tình cảm nào với tôi không?"
Trong mắt Tiêu Mạch Nhiên không có chút ánh sáng nào, giống như bầu trời mây đen dày đặc.
Dạ Bân không nói gì, coi như mặc nhận.
"Thật buồn cười..."
"Thế nhưng, A Viễn nói những gì cậu ấy nợ cô, sẽ bồi thường ở phương diện khác."
"Bồi thường?" Tiêu Mạch Nhiên cười lạnh, khó trách, cô ta có thể lấy được tài nguyên tốt nhất của Quốc tế Tinh Hoàng.
"Mạch Nhiên, cô cũng đừng quá buồn, tình cảm, không hề có đạo lý."
"Đúng thế, không có đạo lý."
Cô ta quen Quan Triều Viễn cũng đã mấy năm, cố gắng nhiều như thế, nhưng vẫn bị người khác cướp mất.
"Tình cảm của bọn họ rất tốt sao?"
Tiêu Mạch Nhiên không biết vì sao mình lại hỏi như thế, nhưng cô ta vẫn buột miệng hỏi.
"Cũng tạm, khoảng thời gian trước Tô Lam sảy thai, A Viễn luôn ở trong bệnh viện chăm sóc cô ấy, cực kỳ chu đáo."
"Sảy thai?"
Nghe thấy chuyện Tô Lam sảy thai, Tiêu Mạch Nhiên quay phắt đầu nhìn Dạ Bản.
Cô ta biết Quan Triều Viễn không phải là loài người, vì thế cô ta đã sớm chuẩn bị sẵn tinh thần không sinh con với anh, thậm chí cô ta còn nghĩ nhận nuôi vài đứa trẻ ở trại trẻ mồ côi.
Dạ Bân gật đầu.
"Khi tôi vừa biết chuyện này cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn, thì ra A Viễn có thể khiến người khác mang thai, lúc đó A Viễn cũng rất buồn."
"Thế nhưng, Tô Lam không hề biết chuyện mình mang thai, cô cũng đừng nói, A Viễn luôn giấu giếm, sợ là Tô Lam không chịu nổi, vì Tô Lam luôn muốn sinh con."
Lúc này Tiêu Mạch Nhiên mới hoàn hồn lại.
Chương 594
"Cô ấy muốn sinh con, lẽ nào cô ấy không biết..."
"Ừ, cô ấy không biết thân phận của A Viễn, A Viễn không nói với cô ấy, cô cũng đừng nói, đây là chuyện giữa hai người bọn họ, để bọn họ tự giải quyết đi."
"Nhưng chắc trong lòng A Viễn cũng hiểu rõ, anh không thể sinh con, cho dù là có thể khiến người khác có thai, nhưng đứa trẻ đó sinh ra, cũng không biết là sinh vật gì!"
Vốn bản thân Quan Triều Viễn đã là một thể kết hợp bị phong ấn, đời sau của anh và loài người càng khó mà tưởng tượng được.
Vì không có tiền lệ, ai cũng không biết được sẽ xảy ra chuyện gì, vì thế, tuyệt đối không thể sinh con.
"A Viễn nói, chờ tới khi tình cảm của bọn họ tốt hơn một chút, có thể khuyên Tô Lam không sinh con, cậu ấy ngây thơ quá rồi, tôi không khuyên được."
Tiêu Mạch Nhiên nghẹn lời.
"Tôi nói với cô những thứ này, cô đừng có nói với Tô Lam"
Tiêu Mạch Nhiên gật đầu.
"Anh yên tâm đi, tôi không hèn hạ đến thế"
Dạ Bân cười an ủi.
"Mạch Nhiên, cô là một cô gái tốt, thật ra không ở bên A Viễn cũng chưa chắc đã là chuyện không tốt, dù sao cậu ấy không giống với chúng ta.".
Tiêu Mạch Nhiên nhìn chiếc vòng mã não đỏ, không khỏi xuất thần.
"Cô nghĩ thoáng ra một chút, từ từ quên cậu ấy đi, sống cuộc sống thuộc về chính cô. Còn về cậu ấy và Tô Lam, tùy bọn họ đi".
Những gì Da Bạn có thể nói cũng chỉ có như vậy.
"Được rồi, không nói nữa, chúng ta uống rượu đi." Tiêu Mạch Nhiên lại cầm cốc rượu lên một lần nữa.
Lần này Dạ Bân không khuyến cô ta nữa, mà uống cùng cô ta.
Không lâu sau, Tiêu Mạch Nhiên không uống nổi nữa, nằm bò xuống sofa.
Trong lòng Dạ Bản cũng rất khó chịu, anh không chịu nổi khi nhìn thấy dáng vẻ này của Tiêu Mạch Nhiên.
Vì thế cầm điện thoại lên, gọi cho Quan Triều Viễn.
"Alo" Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói buồn bực của Quan Triều Viễn, giờ này đại khái anh phải gọi cho Tô Lam rồi.
"Hiện giờ cậu lập tức đến Miro Sunshine một chuyến!"
"Không đi, không có thời gian!"
"Giờ cậu đang làm gì, không có thời gian?" Dạ Bản cực kỳ không hiểu.
Thời gian ngủ của người đàn ông này luôn ngắn hơn người bình thường, anh ngủ ít đi vài tiếng cũng chả làm sao.
"Tôi còn phải video call với Tô Lam nữa"
"Tô Lam, Tô Lam! Ngoài cô ấy ra cậu còn biết ai nữa không?"
Dạ Bân gầm lên.
Thật ra anh rất thương Tiêu Mạch Nhiên, dù sao những gì mà Tiêu Mạch Nhiên làm vì Quan Triều Viễn, anh cũng thấy hết.
"Không biết" Quan Triều Viễn trả lời dứt khoát.
Dạ Bân đùng đùng lửa giận.
Chương 595
"Được, tôi nói cho cậu biết, tôi đã nói chuyện cậu và Tô Lam kết hôn cho Mạch Nhiên rồi, Mạch Nhiên rất buồn, mấy năm nay cô ấy đối xử với cậu như nào, trong lòng cậu cũng hiểu rõ, cô ấy uống say rồi! Có phải cậu nên đến thăm cô ấy không?"
Quan Triều Viễn im lặng vài giây ở đầu dây bên kia.
"Uống say rồi thì đưa cô ta về nhà đi, tôi cũng không biết giải rượu."
"Cậu..."
Lời của Quan Triều Viễn quả thật khiến Dạ Bản tức đến phát điên!
"Quan Triều Viễn, cậu có phải là người không? Sao cậu lại lạnh lùng vô tình như thế? Cho dù không thể trở thành người yêu, lẽ nào cậu và Mạch Nhiên không thể làm bạn bè nữa sao?"
"Không phải tôi đã nói với cậu từ rất sớm, bảo cậu nói chuyện tôi đã kết hôn cho cô ta sao?"
Dạ Bân không còn gì đáp lại. gì đến cô ấy, tôi và cô ta có thể làm bạn hay không là do cô ta, Tô Lam không quan tâm những chuyện này."
"Được, A Viễn, tôi chỉ cần cậu nhớ là, đừng quên những chuyện mà Mạch Nhiên đã làm vì cậu!"
Dạ Bân tức giận, ngắt máy.
Tiêu Mạch Nhiên nằm trên sofa, nhắm mắt lại, trên mặt đầy nước mắt.
Dạ Bân rút một tờ giấy ăn, lau nước mắt cho cô ta, ôm cô ta lên.
Bên phía Quan Triều Viễn, nghe thấy lời Dạ Bân nói, anh cũng hơi chần chừ.
"Đừng quên những chuyện mà Mạch Nhiên đã làm vì cậu!"
Lời mời video call cắt đứt dòng suy nghĩ của anh.
Quan Triều Viễn lập tức chấp nhận.
Tô Lam ở trên màn hình, hình như có chút không vui.
"Anh đang làm gì? Gửi video cho anh cũng không gửi được, gọi điện thoại thì máy bận! Muộn như này rồi, gọi điện thoại với ai. thể?"
Thời gian của cô rất quý giá, cơ hội hai người video call cũng không nhiều.
"Lại muốn kiểm tra?"
"Không có, tùy tiện hỏi thế thôi."
← Ch. 0463 | Ch. 0465 → |